CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 45 ''.

       CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 )).
           Căn cứ hoả lực 30.
  
        Tiền Đồn : Giữ bãi đáp trực thăng .


       Trời chiều Hạ Lào thật lạnh , gió thỉnh thoảng lại ùa về làm cho cái lạnh lại như muốn tăng lên thêm .      Xa xa những mảng khói đen dầy đặc do B52 thả bom , tạo thành những bức tường khói bay tận trời xanh , trên bầu trời của căn cứ 30, tiếng rù rì của chiếc OV10 lẻ loi , kiên nhẫn , cứ đảo vòng quanh hết vòng này lại đến vòng kia , hết giờ này đến giờ khác......


 Bây giờ , ngoài chiếc OV10 làm nhiệm vụ quan sát và bảo vệ cho căn cứ 30 , không còn một phương tiện nào khác , không còn một đơn vị nào nữa , chiếc OV10 như một con đại bàng bay rình mồi từ trên cao , mọi cử động của địch quanh căn cứ 30, nếu bị nó phát hiện , ngay lập tức nó sẽ gọi máy bay F4 tới ném bom , và chỉ năm bẩy phút sau mọi việc sẽ thay đổi ngay...... 

Bom do B52 thả vẫn nổ ầm ì như động đất.......
    Khói đen dầy đặc vẫn cuồn cuộn bay lên trời cao. 

      
Chiều nay , không biết chiếc OV10 thấy điều gì
mà nó huy động đến 4 chiếc F4 vào vùng để ném bom , mục tiêu ném bom rất gần căn cứ 30 , chỉ cách khoảng trên dưới 2 km , 4 chiếc F4 bay tận trời xanh , chúng chia nhau một khoảng cách rất đều từ một đường bay vòng tròn trên  trời , cứ chiếc này cắm đầu xuống(( cắt bom)) xong , ngóc đầu cất cánh bay lên , thì ngay lập tức chiếc thứ hai đã nối đuôi ào xuống cắt bom liền.....

         
   Cuộc không kích kéo dài cả nửa  tiếng đồng hồ , khói , tro bụi  khét lẹt bay  tràn qua căn cứ , thỉnh thoảng tôi lại thấy những thùng giấy to từ trong chiếc F4 bay ra mà không  phải là những trái bom như tôi vẫn thấy , lần đầu mới thấy như vậy , tôi lầm bầm chửi thề :
 __ Tổ cha nó , bom nó không ném , nó ném cái gì vậy không biết nữa .Nhưng mấy giây sau tôi có câu trả lời ngay.....
    Thì ra Pilot sợ phòng không bắn lên , nên đã thả những thùng giấy ấy tạo thành những đám mây màu trắng đục rất lớn  để che tầm nhìn của xạ thủ phòng không địch . Ôi ! tôi chửi oan cho mấy anh bạn Đồng Minh của tôi quá .....
  
      Mọi lần mà ném bom như vậy , chắc chắn mấy anh F4 sẽ bị cao xạ 37 ly hay 57 ly của địch bắn đuổi theo , nhưng hôm nay hoàn toàn vắng tiếng súng phòng không quen thuộc : tung..tung...tung ....
ầm...ầm...ầm....nổ trên trời cao . Sao vậy ?
     Có lẽ mấy anh cao xạ sợ .....chiếc phi cơ quan sát OV10 kia chăng ? Sợ cũng đúng thôi , bởi nếu bắn mấy chiếc F4 kia đã chắc gì trúng nó , loại này bay rất nhanh ,tốc độ bay đến 2 Mach  1 giờ ((tương đương hơn 2400km/giờ)) mà chiếc OV10 nó phát hiện ra vị trí đặt súng phòng không , nó gọi B52 tới bừa cho một trận thì toi mạng .....Thôi thì im đi một lát để an toàn là thượng sách .   
Chẳng có gì mà xấu hổ..

      Tôi đang mơ màng theo dõi và chứng kiến  cuộc không kích bằng  máy bay thật , bom đạn thật , người thật , ta địch thật , chứ không phải là những thước phim chiếu trên TV thì tiếng của thằng em liên lạc nói :

__ Anh Giang ơi , lên gặp Thanh Hà có việc gấp .
__ Em biết việc gì không ?
__ Không anh ạ .....
       Tôi lững thững mang súng đạn len lỏi dưới giao thông hào đến gặp Thanh Hà .
 __ Dạ có tôi đây Trung Uý .
 __ Anh về chuẩn bị , tối nay dẫn 8 anh em ra giữ bãi đáp trực thăng nhé , nhớ cho anh em mang hết cả ba lô theo....
__............((im lặng ))
 __ Sao chưa đi còn đứng đó ?
 __ Đi tiền đồn sao phải mang ba lô theo Trung Uý .
__ Thì cứ thi hành lệnh đi.....
         Tôi quay trở ra mà trong lòng cứ thắc mắc: tại sao đi tiền đồn mà lại phải mang theo ba lô . Có bao giờ như vậy đâu , thường thì đi tiền đồn qua đêm rồi về nên trang bị nhẹ thôi , ba lô để lại căn cứ  chứ có đem theo bao giờ.......

        Từ giao thông hào trong căn cứ nhìn ra , một khoảng trống rộng chừng 60m dài 70 , 80 mét dùng để cho trực thăng lên xuống tải thương và tiếp tế ,nhưng vì pháo kích nặng quá và phòng không đã bắn hạ một chiếc trực thăng rơi nằm chình ình nơi bãi đáp, điểm tiền đồn là lớp hàng rào kẽm gai sau cùng , tính từ ngoài vào, tiếp giáp với cạnh  ngoài của bãi đáp trực thăng .

   
        Địch muốn chiếm căn cứ 30 này  phải vượt qua cả chục lớp hàng rào kẽm gai , mìn bẫy các loại và cuối cùng đụng độ với toán tiền đồn , sau đó vượt qua khoảng trống bãi đáp trực thăng mới vào được đến căn cứ .
      
         Tiền đồn là một lô cốt được thiết kế nửa chìm dưới lòng đất nửa nổi trên mặt đất , phần nổi trên mặt đất được sử dụng bao cát vây xung quanh và đậy một lớp dầy phía trên để chống pháo kích , xung quanh lô cốt có những lỗ châu mai để đơn vị phòng thủ có thể  từ trong lô cốt bắn ra ngoài , lô cốt liên kết với một hệ thống giao thông hào , khi bị pháo kích thì chạy vào lô cốt để tránh miểng đạn , hết pháo kích lại ra ngoài cho dễ chiến đấu.......

 Tôi dẫn 7 anh em trong tiểu đội của tôi chạy băng qua bãi đáp trực thăng ào xuống giao thông hào , sau khi hỏi tình hình nơi đây ,  người bạn bàn giao lại cho tôi những trang bị hiện có của tiền đồn và chạy về căn cứ ......

8 anh em  , tôi  chia nhau canh gác ngay từ bây giờ , từ đây tôi là người quyết định  và chịu trách nhiệm về sự sống còn của các anh em ........


    
Sau lưng tiền đồn là bạn , trước mặt là địch ...
là bóng đêm của hiểm nguy của sự chết chóc giữa con người và con người ....

GIANG.HOA KHÔNG GIAN.''yellow''.


Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ''44''

        CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU.
(( 45 ngày và đêm trên đất HẠ LÀO / LAM SƠN 719 )).
        CĂN CỨ HOẢ LỰC 30 .

      LỰC LƯỢNG ĐẶC BIỆT (( DELTA))

               GIẢI CỨU ĐẠI TÁ THỌ .

     Màn đêm xuống nhanh , hai chiếc trực thăng H34 mà tôi chê là <cổ lỗ sĩ >bay buồn thảm trên bầu trời căn cứ 31, loại máy bay này bay chậm chạp chứ không nhanh như UH 1B , nhưng bây giờ tôi được biết nó đang thực hiện một nhiệm vụ hết sức là quan trọng , bởi trong lòng một trong hai chiếc trực thăng  H34 đó đang chở theo  24 anh em thuộc LỰC LƯỢNG ĐẶC BIỆT , một đơn vị tinh nhuệ mà chính bản thân tôi cũng kính nể , họ đang bay trên đầu căn cứ 31 để nghiên cứu tìm phương án GIẢI CỨU ĐẠI TÁ THỌ còn đang mắc kẹt trong vòng vây của địch.


   Tôi không được biết kế hoạch đó như thế nào, và cách thức giải cứu Đại Tá Thọ cũng như làm sao để tiếp cận căn cứ 31 trong lúc này , bởi tình hình căn cứ 31 hết sức nguy hiểm ,địch và ta xen kẽ thế <cài răng lược> nếu chiếc  trực thăng H34 liều mình đáp xuống căn cứ . Chắc chắn sẽ bị bắn hạ ngay khi còn đang lơ lửng từ trên cao,  và 24 anh em Lực Lượng Đặc Biệt cùng với Pilot sẽ cùng chung số phận.......

         Kế hoạch thật đáng sợ : 1 chiếc đáp xuống ngay T.O.C <chữ viết tắt của tiếng Anh , nghĩa là Hầm Chỉ Huy >nơi Đại Tá Thọ đang chỉ huy , và các chiến sĩ Lực Lượng Đặc Biệt từ máy bay ào ra bảo vệ T.O.C. cho chiếc thứ hai đáp xuống <bốc> Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn 3 ,nếu chiếc trước còn bay được, các anh em Lực Lượng Đặc Biệt sẽ bay cùng chiếc đó , nếu không bay được , thì đi chung với chiếc thứ 2.........


       Viết và nói thì lâu như vậy , thật ra kế hoạch chớp nhoáng với lối đánh thần tốc , cảm tử  của các anh em Lực Lượng Đặc Biệt , diễn biến xẩy ra  hết sức nhanh...gọn..

       Nhưng.... kế hoạch thì như thế , thực tế không đơn giản như mong muốn , chiếc thứ nhất liều mình đáp xuống T.O.C.đã bị bắn hạ , Pilot đã cố gắng lái cho máy bay của mình, rơi gần căn cứ để anh em Lực Lượng Đặc Biệt , được anh em trong căn cứ yểm trợ khi rời trực thăng chạy vào căn cứ.


    Toàn bộ anh em Lưc Lượng Đặc Biệt cùng phi hành đoàn của chiếc H34 , giờ đây cùng chung số phận .......Chiếc H34 giờ là đống sắt vô dụng nằm  chênh vênh ngoài căn cứ giữa hai lằn đạn ...
       Chiếc H34 bay ở trên cao chờ tín hiệu để đáp xuống căn cứ bốc Đại Tá Thọ ,thấy kế hoạch không thành ,buồn bã, lẻ loi , như người tình bị bỏ rơi ,  rời khỏi bầu trời bay về Khe Sanh. Tôi nghĩ những anh em phi hành đoàn của chiếc H34 bay về lại Khe Sanh , chắc là họ buồn lắm...

   Tại Bộ Tư Lệnh hành quân  của Sư Đoàn Nhảy Dù ở Khe Sanh , một cuộc họp khẩn cấp để tìm cách cứu căn cứ 31, mà cụ thể là cứu Đại Tá Thọ . Cuộc họp có Trung Tướng Hoàng Xuân Lãm , Tư Lệnh Quân Đoàn 1,Trung Tướng Dư Quốc Đống Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy  Dù và các Sĩ Quan cao cấp khác của các đơn vị bạn.....

      Trung Tá Phú (( còn gọi là Phú râu )) Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù , Ông xin Tướng Đống cho Ông được đem Tiểu Đoàn 9 của Ông sang để giải vây cho căn cứ 31, cứu anh em Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù và cứu Đại Tá Thọ .

     (( Lời xin ))của Ông đã không được Tướng Đống thoả mãn .....
     
       Có lẽ Tướng Đống biết tình hình lúc này , để trực thăng vận chuyển  Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù qua trận địa  không hề đơn giản , phải sử dụng :30 chiếc UH 1B, 6 chiếc Chenook CH47 và khoảng 10 chiếc trực thăng võ trang Cobra ,để hộ tống bảo vệ những chiếc trực thăng chở quân mới hoàn thành cuộc chuyển quân này .

        Trực thăng thì không thiếu , nhưng vấn đề ở chỗ là : tìm đâu ra bãi đáp  có diện tích rộng lớn cho từng đó chiếc trực thăng đáp xuống, khi mà quanh căn cứ 31 núi non trùng trùng điệp điệp......? Hơn nữa , liệu có thành công không hay là lại hy sinh như chiếc H34 kia . Bởi vì lực lượng địch lúc này đã dầy đặc quanh căn cứ ..........


        Nếu đổ nguyên Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù xuống một lượt , nghĩa là có thêm đến trên 600 tay súng đủ loại xuống căn cứ 31, từ ngoài đánh vào, trong căn cứ đánh ra , kẹp địch giữa vòng vây thì khả năng giải cứu Đại Tá Thọ , thành công là khá cao.

      Nhưng khổ nỗi kế hoạch này không thực hiện được, mà chỉ đổ xuống mỗi lần vài chục tay súng thôi , thì chỉ đem quân đi vào chộ chết thêm mà thôi......
         Tướng Đống biết được điều đó , vì thế lời xin của Trung Tá Phú không được chấp nhận .

         Toàn bộ Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù trong đó có Đại Tá Thọ bị bắt sống tại T.O.C là điều không tưởng , chưa bao giờ xẩy ra đối với Binh Chủng Nhảy Dù ,vậy tại sao thực tế đã xẩy ra như vậy ?

      
        Lý do : T.O.C quá kiên cố , Bộ Chỉ Huy nằm trong đó điều quân bên ngoài , khi lưc lượng phòng thủ bị tiêu hao, lớp chết lớp bị thương,tuyến phòng thủ bị phá vỡ , sồ còn lại ít ỏi không bảo vệ nổi căn cứ đã rút ra ngoài , Đại Tá Thọ không hay biết , cho đến khi địch tràn vào chiếm T.O.C và bị bắt...... Kế hoạch giải cứu Đại Tá Thọ và căn cứ 31 bị huỷ bỏ .
    
     Chiến trường im lặng trở lại .......
    Gió đêm Hạ Lào vẫn lành lạnh như bao đêm....
    Tiếng máy bay quan sát OV10 vẫn vi vu trên bầu trời căn cứ 30 và tiếng bom B52 thả nổ ầm vang  ngày một gần căn cứ 30 hơn ....

      Số phận của căn cứ 30 do Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù của tôi giờ đây như chỉ mành treo chuông......

      Lo sợ cho số phận , không biết ngày mai sẽ ra sao . 
     Hoang mang vì không biết tình hình rồi sẽ như thế nào đây .
     Lạnh lẽo vì thời tiết khắc nghiệt của núi rừng Hạ Lào , núi non trùng điệp .
      Nhớ gia đình vì suốt cuộc hành quân, cho đến nay , không nhận được 1 lá thư nào .......

Ôi , còn nỗi khổ nào hơn thân phận một người lính trận ????




                 GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''.





        


Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 43 ''.

                  CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719))
                 Căn cứ hoả lực 30 .

     CĂN CỨ HOẢ LỰC 31 BỊ TẤN CÔNG .


          Trên bầu trời căn cứ 31, mấy ngày nay những chiếc F4 của không quân Mỹ thay nhau ném bom xuống , hết đợt này đến đợt khác khói đen cuồn cuộn bốc lên trời cao tạo thành những đám mây đen dầy đặc như là sắp có một trận mưa lớn .


   Qua hệ thống truyền tin , tôi được biết căn cứ 31 đang  bị tấn công mạnh , điều này cũng dễ hiểu thôi , bởi lực lượng bảo vệ phòng thủ từ xa là  Biệt Động Quân dã bị tan rã , do đó địch tập trung lực lượng để tiêu diệt căn cứ này , điều đáng nói ở đây là không còn lực lượng nào để tiếp ứng giải vây cho căn cứ 31. Hoả lực yểm trợ duy nhất là ném bom bằng máy bay F4 hay B52 của không quân Mỹ .


                     
   Nhưng hiệu quả không đạt cho lắm , bởi khi ta và địch quá gần nhau , một sai sót nhỏ của Pilot khi cắt bom , bom có thể không rơi vào vùng địch ,mà lại rơi trúng vùng quân ta thì hậu quả không thể lường được .Những chiếc F4 từ hạm đội 7 ngoài khơi Thái Bình Dương tấp nập bay vào nhập cuộc , hết đôi này đến đôi khác, có khi trên bầu trời thấy đến 4 chiếc , cứ thế nhào xuống bay lên , chúng lạng qua phải lách qua trái như một cuộc bay biểu diễn chứ khộng phải là đang thực hiện những phi vụ giết người .

    Máy bay thì từ trời cao cắm đầu nhào xuống bắn phá , dưới đất thì đủ loại cao xạ từ những triền núi , đỉnh núi bắn lên , cả trời và đất đen kịt những mảng khói do thuốc nổ tạo ra , cứ như là đang  xem phim chiến tranh vậy .


                                                             Rồi máy bay bay đi ,  khi đã xong nhiệm vụ của mình ,cao xạ không còn mục tiêu để bắn nữa , căn cứ 31 từ xa nhìn có vẻ như yên tĩnh nhưng thật ra đây mới là lúc đáng sợ ,bởi ta và địch quá gần nhau hai bên đã sử dụng bằng súng cá nhân của mình AK và M16 , cùng những loại súng thông thường khác, một bên cố bảo vê căn cứ và một bên cố chiếm cho bằng được căn cứ , do đó sự thiệt hại về nhân mạng của cả hai bên là rất nặng , không quân Mỹ  đã nỗ lực bảo vệ căn cứ bằng nhiều phi vụ ném bom , nhưng giờ đây không can thiệp được nữa .

         Bộ binh địch được T54 yểm trợ đã tràn lên chiếm căn cứ , từ trong căn cứ những khẩu M72 chống tăng được sử dụng tối đa , nhưng do chưa có kinh nghiệm vì đây là lần đầu tiên đụng độ với xe tăng , nên việc dùng M72 bắn xe tăng không hiệu quả , nghĩa là xe tăng không bị bắn cháy .

       Tình hình trở nên hỗn loạn , các anh em trong căn cứ 31, thuộc Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù , đã chống trả quyết liệt , pháo 105 ly trong căn cứ do  Đại Uý Nguyễn Văn Đương chỉ huy đã bắn đến viên đạn cuối cùng , tuyến phòng thủ bị xe tăng T54 phá vỡ căn cứ bị địch quân tràn ngập , không để địch  quân bắt ,  Đại Uý Nguyễn Văn Đương đã tự sát bằng khẩu  col 11ly 45 mà Ông mang theo bên mình trong các cuộc hành quân , xác Ông chết ngay tại chân một khẩu pháo 105 ly chứ không chết trong hầm chỉ huy của Ông ((Anh em Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù cho biết như vậy ))........

  Căn cứ 31 bị thất thủ , một căn cứ lớn hơn căn cứ 30 , được bảo vệ hoả lực hùng hậu hơn căn cứ 30 bởi đây là căn cứ cấp Lữ Đoàn , có Đại Tá THỌ , Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù cùng ở đó mà còn thất thủ , thử hỏi làm sao anh em bên căn cứ 30 không hoang mang ???


   Tin căn cứ 31 bị thất thủ , Đại Tá Thọ và toàn bộ 

Sĩ quan cao cấp trong Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù bị bắt sống , như một quả bom ném trúng căn cứ 30 của Tiểu Đoàn 2 Nhày Dù của tôi , ai nấy đều lo lắng ra mặt, hoang mang và tự hỏi : tại sao căn cứ lớn, hoả lực mạnh như vậy lại bị phá vỡ, đặc biệt tại sao toàn bộ Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù trong dó có Đại Tá Thọ cũng bị bắt sống ???

      Em yêu , hôm nay sự lo lắng có lẽ đã đến  tột cùng trong tâm trạng của một người lính tác chiến như anh , từ máy truyền tin ANPRC25 có chỉ thị :

    __Tất cả anh em trong căn cứ 30 , cẩn thận không được bắn bừa bãi , có một số anh em trong căn cứ 31đã thoát ra ngoài và  đang tìm đường đến căn cứ 30 .Đồng thời cũng phải đề phòng địch giả dạng là bạn  , để đột nhập vào căn cứ vì lúc này không còn mật khẩu để làm chứng cứ liên lạc với nhau nữa.

     Lạnh .. cái lạnh của chiều tàn Nam Lào , làm anh thỉnh thoảng lại rùng mình như muốn run lên , anh không biết cái rùng mình ấy do lạnh hay khiếp sợ mà có nữa..........


       Trên bầu trời căn cứ 31 lúc này có 2 chiếc trực thăng H34 , loại trực thang cũ kỹ thời Pháp để lại , tôi tự hỏi:

   Trời ơi , giờ này còn đưa 2 cái máy bay cổ lỗ sĩ ra làm gì đây..........

             Xa xa cách căn cứ 30 về  hướng Tây Bắc ,khoảng trên dưới 10 km rền  vang những tiếng nổ của hàng trăm trái bom do B52  ném xuống , như để ngăn chận và bảo vệ cho căn cứ 30.........

      
         Vì giờ đây , giữa rừng núi bạt ngàn của Nam Lào chỉ còn duy nhất có Căn Cứ Hoả Lực 30 ......
         

            



                 GIANG.HOA KHONG GIAN.''yellow ''



Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ''42 ''

                CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 )).
                         Căn cứ  hoả lực 30 .

      KINH HOÀNG CHO  CUỘC RÚT QUÂN CỦA
                                 TIỂU ĐOÀN 39 BIỆT ĐỘNG QUÂN .


           Trung Tá Trần Kim Thạch , sau khi được bốc về Bộ Tư Lệnh  Tiền Phương(Bộ tư lệnh tạm thời để chỉ huy hành quân)Sư Đoàn Nhảy Dù , đóng tại Khe Sanh , thì lệnh rút quân huỷ bỏ , Tướng Dư Quốc Đống Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù , yêu cầu Trung Tá Thạch bay về căn cứ 30 để tiếp tục chỉ huy Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù ,Trung Tá Thạch đã từ chối không thực hiện lệnh này .
        
      Ông nêu lý do<Ông sẽ bay qua , với điều kiện là máy bay trực thăng chở Ông phải đáp xuống căn cứ để Ông xuống , chứ Ông không chấp nhận trực thăng đậu lơ lửng trên cao và Ông phải nhảy xuống > đây là điều khó thực hiện được trong tình hình hiện tại . Việc Ông chống lệnh của Tướng Đống , làm Tướng Đống mất mặt với các đơn  vị bạn trong cuộc họp , nên Tướng Đống đã cầm ''can''gí đánh Trung Tá Thạch , và việc này cũng làm Trung Tá Trần Kim Thạch mất chức Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù ngay sau đó , đồng thời sa thải Ông ra khởi binh chủng Nhảy Dù , thuyên chuyển về Trường Bộ Binh Thủ Đức .

        Tại căn cứ 30 , bây giờ Thiếu Tá Mạnh nắm Quyền Tiểu Đoàn Trưởng , thay cho Trung Tá Thạch .

         
        Không bốc Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù như kế hoạch ban đầu , thay vào đó là bốc những anh em thuộc Tiểu Đoàn 39 Biệt Động Quân mà mấy ngày trước mới đổ xuống  căn cứ . Người đi , kẻ ở lại , ai cũng có những tâm trạng vui buồn lẫn lộn , Người đi thì vui mừng vì thoát khỏi cảnh địa ngục trần gian này , nhưng vẫn lo lắng vì không biết , liệu có qua được những nguy hiểm đang rình rập xung quanh hay không ,chỉ khi nào lên máy bay và bay đi an toàn , lúc đó mới mỉm cười nhẹ nhõm được , còn bây giờ vẫn đang  ở căn cứ , thì không lường trước được những gì sẽ xẩy ra......
     Người ở lại , thì càng lo lắng hơn , khi thấy tình hình ngày càng 
bi đát....

           Buổi trưa , nghe tiếng trực thăng từ xa vọng lại, các anh em Biệt Động Quân được lệnh bốc đi vui mừng lộ rõ lên từng khuôn mặt , trực thăng đáp quanh căn cứ nhưng không đáp hẳn  xuống đất như mọi lần , mà chỉ lơ lửng trên cao , cách mặt đất đến trên dưới 2 mét , do đó các anh em Biệt Động Quân rất là khó khăn trong việc leo vào máy bay , phòng không 12ly8 bắn vây bủa những chiếc rực thăng võ trang đang bay trên cao để yểm trợ cho những chiếc chở quân , trên trời dưới đất đầy những khói và lửa của các loại súng bắn đáp trả nhau .

         
         Vì trực thăng đậu trên cao như vậy  , nên có những anh em không vào được trong lòng máy bay , mà đu bám bằng 2 tay dưới càng <chân> trực thăng , phòng không bắn rát quá , sợ trúng đạn Pilot bay vội vàng và cất lên thật cao để tránh đạn , từ 2 cửa bên hông của trực thăng , xạ thủ phi hành của đội bay cũng không vừa , họ bắn trả  lại bằng những loạt đạn Đại Liên M60 , lửa khói hừng hực từ phi cơ hoà  quyện vào không gian........
         
         Những anh em đu dưới càng trực thăng , với trọng lượng cơ thể  60-70 kg, sức gió , và tốc độ bay khoảng 160 - 180 km giờ , trong thời gian rất ngắn  , ở một độ cao 600-700m  , họ đã không chịu nổi và buông tay ra ,  từ dưới đất nhì lên , thỉnh thoảng lại có một anh em rơi xuống như vậy .

               Tôi thật sự KINH HOÀNG , với  độ  cao như vậy , chỉ có phép lạ thì mấy anh em đó mới mong sống sót ... Tôi lo sợ và tự hỏi ; Liệu Số Phận Của Tôi Và Bạn Bè  ngày mai ..... có như vậy không ????

         Xa xa , khoảng 10km  những chiếc F4 đang vần vũ trên bầu trời Căn Cứ 31 , chúng bay lên rối lại lao xuống , ném những loại bom gì mà tôi chưa tùng thấy........


             Hình như Căn Cứ 31 đang bị tấn công .



                   GIANG.HOA KHÔNG GIAN.''yellow ''.



Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

*VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 41 ''

                CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
 ((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719)) .
                      Căn cứ hoả lực 30 .

     
        LỆNH RÚT  TD2ND .........HUỶ BỎ .

   Như tôi đã nói ở những bài viết trước , kế hoạch điều quân , khi đổ quân đến bất cứ nơi nào , đi đợt đầu bao giờ cũng là cấp nhỏ hơn , và đến sau cùng là cấp lớn nhất của đơn vị đó . Trong cuộc hành quân này cũng không ngoại lệ , vì cuộc hành quân này quy mô lớn , do đó hơn 600 quân chỉ đổ có 2 đợt , đợt đầu đổ xuống để thiết lập căn cứ 30 do Thiếu Tá Nguyễn Văn Mạnh Tiểu Đoàn Phó TD2ND  và Đại Uý Trần Công Hạnh Sĩ Quan ban 3 chỉ huy , gồm có Đại Đội 23 (đại đội tôi)và Đại Đội 24 .Thành phần còn lại gồm có 3 Đại Đội và Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn ,  được đổ xuống đợt sau do Trung Tá Trần Kim Thạch Tiểu Đoàn Trưởng chỉ huy  .

     Sáng nay , lệnh rút quân của TD2ND được thực hiện , kế hoạch được tổ chức cụ thể như bao lần chuyển và rút quân mà tôi đã quen thuộc . Tôi vẫn <may mắn > như bao lần ; Đi Trước Về Sau .

    
      Vì tình hình bãi đáp trực thăng không cho phép xuống ào ạt , một lúc 10 chiếc để bốc quân , do bị pháo kích và hoả lực phòng không 12ly8 vây quanh căn cứ , rất nguy hiểm cho máy bay trực thăng ,  cho nên chỉ xuống mỗi lần  một hai chiếc mà thôi ......
     
       Tiếng trực thăng từ xa vọng lại , ai nấy hồi hộp xen lẫn vui mừng , nhất là những anh em <được bốc > đi đợt đầu , những ai được bốc đi trong tư thế sẵn sàng lao ra bãi đáp để vào máy bay , số còn lại trú ẩn dưới giao thông hào và các hố cá nhân , để tránh pháo kích , đồng thời đề phòng địch lợi dụng lúc này để tấn công .
     Dĩ nhiên có Trung Tá Tiểu Đoàn Trưởng Trần Kim Thạch trong đợt rút quân đầu tiên này.....

       Cối 82 pháo vào bãi đáp , phòng không vây bủa lấy những chiếc trực thăng đang cố đáp xuống để bốc người mang đi , 2 chiếc cất cánh và bay đi  an toàn  , dưới sự bảo vệ  mạnh mẽ bằng Rocket của những chiếc trực thăng võ trang  Cobra .

     
       Xa xa rền vang tiếng nổ  của bom B52 , khói đen bay lên đến tận trời xanh .Gần căn cứ lúc này có 2 chiếc F4 của  không quân Mỹ từ Đệ Thất Hạm Đội ngài khơi Thái Bình Dương bay vào tham gia bảo vệ cho căn cứ và những chiếc trực thăng trong  cuộc rút quân này .
     
       Đại Uý Trần Công Hạnh , Sĩ Quan ban 3, điều khiển , hướng dẫn  máy bay F4 ném bom của Mỹ .Ông nói giỏi và chuẩn tiếng Mỹ đến  nỗi Pilot trên chiếc F4  phải hỏi Ông .
__   Tại sao cuộc hành quân này, nói không  có cố vấn Mỹ đi theo , sao lại có người Mỹ dưới đất điều khiển máy bay ném bom ?(Tiếng Anh )
     Ông cười và trả lời viên Pilot ấy .
__  Tao mới du hoc bên Mỹ về .(Tiếng Anh )
     
        Đại Uý Hạnh rất giỏi , nếu để ông thấy được hố phòng không hay một miệng hố cá nhân nào đó của địch , diện tích cỡ 1m vuông thôi  , ông có thể điều chỉnh pháo  binh <rót> ngay đạn vào miệng hố đó . Năm 1970 . Ông đươc đi học khoá Tham Mưu cao cấp nào đó ở Mỹ, mãn khoá học , Ông về lại TD2ND, khi về nước một cô bạn gái người Mỹ mà Ông quen trong thời gian đang học khoá  Tham Mưu ,  đã bay từ Mỹ sang thăm Ông . Báo hại Ông phải mượn 1 năm tiền lương để đi chơi với cô người Mỹ đó ....Không biết Ông đã trả nợ hết chưa ?

      Trở lại việc rút quân , đợt đầu bốc đi đã lâu , nhưng khôngthấy trực thăng quay lại để bốc đợt tiếp theo ,nếu như tính toán lộ trình bay , thì thời gian bay quá dư để quay lại bốc đợt kế tiếp rồi .


         Tôi hơi lo lắng, đơt đầu bốc đi là khoảng hơn 10 giờ, bây giờ đã  xế chiều , trời đã lành lạnh , chẳng lẽ <huỷ lệnh > này ???


      Chiếc phi cơ quan sát OV10 bay rù rì trên cao , vòng quanh căn cứ ,  báo hiệu sẽ có một đợt ném bom B52 gần đâu đây .Máy bay quan sát OV10 là loại máy bay quan sát đặc biệt của không quân Mỹ , nó bay ở đâu là ở đó sẽ có B52  tới ném bom ở đó .

      Những chiếc F4 vẫn thay nhau <vào vùng>quần thảo , ném bom sát rạt căn cứ , tiếng nổ của bom , mùi khét của thuốc nổ TNT bay tràn về căn cứ , thời gian cứ nặng nề trôi đi........

    Trời se lạnh , những con mắt âu lo dõi theo đường chân trời như cầu mong cho những con  chim sắt mau quay trở lại ,   để đưa họ về nơi bình yên, nhưng tất cả im lặng ...........


        Lệnh mới ; HUỶ CUỘC RÚT QUÂN CỦA TD2ND.....

                    Lúc này khoảng 15,16 giờ chiều .
                    1 ngày đầu tháng 3 năm 1971.

              GIANG.HOA KHÔNG GIAN .'' yellow ''