CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
ĐÓNG QUÂN :
TUYẾN GIÁP RANH KHÊ THAI BỊ TẤN CÔNG .
(( ... VI PHẠM HIỆP ĐỊNH PARIS VỀ NGỪNG BẮN )).
(Bài 4)
Bây giờ là khoảng tháng 8 tháng 9 năm 1974 ...
Những cơn mưa rừng thỉnh thoảng bất chợt ập đến , đổ như trút nước xuống dòng suối Khê Thai bé nhỏ , nước cuồn cuộn dâng lên chảy về miền xuôi .
Nhìn dòng nước chảy và dâng lên nhanh chóng đến chóng mặt khiến tôi lo sợ . Bởi nếu cứ lượng nước mưa như thế này thì chẳng bao lâu , con đường phía sau để về Đại Đội của tôi mỗi khi có việc cần sẽ bị gián đoạn do dòng suối chảy xiết và sâu hơn , lớn hơn bình thường ...
Như vậy nguy cơ khi bị tấn công , tất cả hơn 20 chốt bên này sẽ bị cô lập với Tiểu Đoàn và riêng chốt của tôi bị cô lập với Đại Đội 23 của mình , mọi sự tiếp ứng , chi viện giải vây xem như không thể thực hiện được .
Trong trường hợp các chốt bị mất vào tay địch , có muốn tổ chức tấn công để lấy lại cũng là một điều hết sức khó khăn .
Thứ nhất : địa thế bất lợi , trước mặt là địch ở trên cao , khoảng cách khá gần , sau lưng là suối lớn , khó dàn trải đội hình để tấn công , mọi chuẩn bị phản công của đơn vị đều có thể nằm trong tầm kiểm soát của địch .
Thứ hai : bây giờ là thời điểm mà hai bên đang phải tuân thủ hiệp định ngừng bắn , địch vi phạm không ai thấy , nhưng nếu ta mang máy bay đến ném bom , hay pháo binh bắn từ xa tới thì mọi người đều thấy và cho rằng phía Việt Nam Cộng Hòa vi phạm lệnh ngừng bắn chứ không phải đối phương . Đây cũng là điều bất lợi ...
Tôi hình dung và nghĩ : nếu bị địch từ trên cao dùng hỏa lực mạnh bất ngờ tràn xuống tấn công các chốt của mình , thì khả năng giữ được các chốt là rất ít vì bố trí quân quá mỏng , để giữ đất cho một diện tích khá dài .
Phía sau là suối sâu lại lớn và chảy xiết mỗi khi có những trận mưa rừng kéo về , do đó địch không thể tổ chức tấn công từ sau lưng đánh lên được , mà chỉ tấn công bằng cách tràn từ trên cao xuống , từ phía trước mà thôi , tất cả các chốt bị kẹp ở giữa , trước mặt là địch , sau lưng là suối sâu . Biết như vậy . Nhưng làm sao bây giờ ? Nguy hiểm quá ...
... Và những gì tôi lo lắng , suy nghĩ đã xẩy ra ...
Chiều nay , cơm nước xong , cơn mưa khá lớn ập đến , mưa không kéo dài lắm , nhưng cũng đủ cho mực nước dâng cao , con suối như rộng thêm hơn bởi nước từ đầu nguồn nhanh chóng đổ về . Núi rừng như xanh thêm , tươi tốt hơn nhờ lượng nước mưa mới được tưới thấm sâu vào lòng đất ...
Mưa , luôn là nỗi lo âu ám ảnh tôi , bởi kinh nghiệm chiến trường mà tôi từng trải qua cho tôi biết như vậy . Dễ hiểu thôi , bởi mưa làm giảm đi tính hiệu quả của việc yểm trợ hỏa lực từ Không Quân và Pháo Binh .
Thời tiết xấu , mây mù , giới hạn tầm quan sát của máy bay khi bay vào vùng hành quân . Pháo binh bắn yểm trợ cũng gặp khó khăn , khi có yêu cầu tác xạ những loại đạn nổ trên cao (nổ chụp) khi đạn đạo vướng phải những áng mây dầy đặc có thể phát nổ không đúng như yêu cầu ...
Vì thế , ''Mùa Mưa'' luôn là mùa mà đối phương tận dụng những nhược điểm của Không Quân và Pháo Binh để thực hiện những cuộc tấn công quy mô lớn ...
Sau cơn mưa chiều , đêm về khuya , một màn sương mù do hơi nước bốc hơi từ con suối tạo thành , là đà bay qua các ngọn lau sậy quanh khu vực đóng chốt .
Sương rơi nặng hạt lộp bộp trên mái Poncho làm cho cảm giác lạnh hơn mọi ngày ...
Ầm ...ầm... ầm...hàng loạt tiếng nổ ầm vang của lựu đạn M26 , M67 , lựu đạn chày , bê ta phá tan sự yên tĩnh của núi rừng . Khói lửa nhập nhòe quyện lẫn mùi hôi khét lẹt của thuốc nổ TNT , bùn đất , lau sậy , ngả nghiêng tung tóe bay lên trời cao .
Đạn M16 , Ak 47 lẹt đẹt vài loạt yếu ớt rối im lặng ...
Phản ứng ngay sau khi một vài tiếng nổ của lựu đạn vang lên trong đêm khuya , cả 8 anh em trong chốt đã nhảy xuống hết giao thông hào vào vị trí đã được chỉ định , căng mắt nhìn vào bóng đêm , súng đạn , lựu đạn , mìn bẫy đã sẵn sàng chờ địch ...
Tôi nói như hét lên với thằng em có nhiệm vụ canh giữ cửa giao thông hào , chạy từ chốt của Đại Đội 22 qua chốt của tôi :
- Cẩn thận , coi chừng có thể 22 chạy qua mình , cũng có thể địch chạy theo giao thông hào tràn qua mình đấy .
Tôi vừa nói xong thì ...Rẹt..rẹt..rẹt..ầm...
Cửa giao thông hào lãnh ngay mấy loạt đạn M16 và trái M67 do thằng em canh giữ bắn ...
Tôi hỏi : Cái gì vậy ... Thằng em trả lời : Em thấy bóng người định chạy vào chốt mình ...
Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua ...
Tất cả trở nên im lặng đáng sợ ...
Bây giờ có lẽ khoảng hơn 3 giờ sáng . Giọng của Đại Úy Long , Đại Đội Trưởng của tôi rè rè qua máy truyền tin :
- 203 đây 249 gọi trả lời .
- 203 tôi nghe đây 249 .
- Tình hình của anh như thế nào , báo cho tôi biết nghe rõ không .
- 203 viso (vô sự) 249 .
- Tốt rồi , nhắc con cái canh gác cẩn thận , coi chừng Vịt Con (VC) tấp pi đợt hai nghe rõ không .
- 203 nghe rõ ...
Thời gian nặng nề trôi qua , 8 anh em như 8 con heo rừng mới dầm mình trong bùn xình dưới giao thông hào . Lặng lẽ leo lên bờ , mệt mỏi sau những giây phút căng thẳng , ai canh gác thì canh gác , còn lại để nguyên quần áo , giầy dớ dơ bẩn như vậy đi vào giấc ngủ ...
GIANG.HOA KHÔNG GIAN "yellow''
ĐÓNG QUÂN :
TUYẾN GIÁP RANH KHÊ THAI BỊ TẤN CÔNG .
(( ... VI PHẠM HIỆP ĐỊNH PARIS VỀ NGỪNG BẮN )).
(Bài 4)
Bây giờ là khoảng tháng 8 tháng 9 năm 1974 ...
Những cơn mưa rừng thỉnh thoảng bất chợt ập đến , đổ như trút nước xuống dòng suối Khê Thai bé nhỏ , nước cuồn cuộn dâng lên chảy về miền xuôi .
Nhìn dòng nước chảy và dâng lên nhanh chóng đến chóng mặt khiến tôi lo sợ . Bởi nếu cứ lượng nước mưa như thế này thì chẳng bao lâu , con đường phía sau để về Đại Đội của tôi mỗi khi có việc cần sẽ bị gián đoạn do dòng suối chảy xiết và sâu hơn , lớn hơn bình thường ...
Như vậy nguy cơ khi bị tấn công , tất cả hơn 20 chốt bên này sẽ bị cô lập với Tiểu Đoàn và riêng chốt của tôi bị cô lập với Đại Đội 23 của mình , mọi sự tiếp ứng , chi viện giải vây xem như không thể thực hiện được .
Trong trường hợp các chốt bị mất vào tay địch , có muốn tổ chức tấn công để lấy lại cũng là một điều hết sức khó khăn .
Thứ nhất : địa thế bất lợi , trước mặt là địch ở trên cao , khoảng cách khá gần , sau lưng là suối lớn , khó dàn trải đội hình để tấn công , mọi chuẩn bị phản công của đơn vị đều có thể nằm trong tầm kiểm soát của địch .
Thứ hai : bây giờ là thời điểm mà hai bên đang phải tuân thủ hiệp định ngừng bắn , địch vi phạm không ai thấy , nhưng nếu ta mang máy bay đến ném bom , hay pháo binh bắn từ xa tới thì mọi người đều thấy và cho rằng phía Việt Nam Cộng Hòa vi phạm lệnh ngừng bắn chứ không phải đối phương . Đây cũng là điều bất lợi ...
Tôi hình dung và nghĩ : nếu bị địch từ trên cao dùng hỏa lực mạnh bất ngờ tràn xuống tấn công các chốt của mình , thì khả năng giữ được các chốt là rất ít vì bố trí quân quá mỏng , để giữ đất cho một diện tích khá dài .
Phía sau là suối sâu lại lớn và chảy xiết mỗi khi có những trận mưa rừng kéo về , do đó địch không thể tổ chức tấn công từ sau lưng đánh lên được , mà chỉ tấn công bằng cách tràn từ trên cao xuống , từ phía trước mà thôi , tất cả các chốt bị kẹp ở giữa , trước mặt là địch , sau lưng là suối sâu . Biết như vậy . Nhưng làm sao bây giờ ? Nguy hiểm quá ...
... Và những gì tôi lo lắng , suy nghĩ đã xẩy ra ...
Chiều nay , cơm nước xong , cơn mưa khá lớn ập đến , mưa không kéo dài lắm , nhưng cũng đủ cho mực nước dâng cao , con suối như rộng thêm hơn bởi nước từ đầu nguồn nhanh chóng đổ về . Núi rừng như xanh thêm , tươi tốt hơn nhờ lượng nước mưa mới được tưới thấm sâu vào lòng đất ...
Mưa , luôn là nỗi lo âu ám ảnh tôi , bởi kinh nghiệm chiến trường mà tôi từng trải qua cho tôi biết như vậy . Dễ hiểu thôi , bởi mưa làm giảm đi tính hiệu quả của việc yểm trợ hỏa lực từ Không Quân và Pháo Binh .
Thời tiết xấu , mây mù , giới hạn tầm quan sát của máy bay khi bay vào vùng hành quân . Pháo binh bắn yểm trợ cũng gặp khó khăn , khi có yêu cầu tác xạ những loại đạn nổ trên cao (nổ chụp) khi đạn đạo vướng phải những áng mây dầy đặc có thể phát nổ không đúng như yêu cầu ...
Vì thế , ''Mùa Mưa'' luôn là mùa mà đối phương tận dụng những nhược điểm của Không Quân và Pháo Binh để thực hiện những cuộc tấn công quy mô lớn ...
Sau cơn mưa chiều , đêm về khuya , một màn sương mù do hơi nước bốc hơi từ con suối tạo thành , là đà bay qua các ngọn lau sậy quanh khu vực đóng chốt .
Sương rơi nặng hạt lộp bộp trên mái Poncho làm cho cảm giác lạnh hơn mọi ngày ...
Ầm ...ầm... ầm...hàng loạt tiếng nổ ầm vang của lựu đạn M26 , M67 , lựu đạn chày , bê ta phá tan sự yên tĩnh của núi rừng . Khói lửa nhập nhòe quyện lẫn mùi hôi khét lẹt của thuốc nổ TNT , bùn đất , lau sậy , ngả nghiêng tung tóe bay lên trời cao .
Đạn M16 , Ak 47 lẹt đẹt vài loạt yếu ớt rối im lặng ...
Phản ứng ngay sau khi một vài tiếng nổ của lựu đạn vang lên trong đêm khuya , cả 8 anh em trong chốt đã nhảy xuống hết giao thông hào vào vị trí đã được chỉ định , căng mắt nhìn vào bóng đêm , súng đạn , lựu đạn , mìn bẫy đã sẵn sàng chờ địch ...
Tôi nói như hét lên với thằng em có nhiệm vụ canh giữ cửa giao thông hào , chạy từ chốt của Đại Đội 22 qua chốt của tôi :
- Cẩn thận , coi chừng có thể 22 chạy qua mình , cũng có thể địch chạy theo giao thông hào tràn qua mình đấy .
Tôi vừa nói xong thì ...Rẹt..rẹt..rẹt..ầm...
Cửa giao thông hào lãnh ngay mấy loạt đạn M16 và trái M67 do thằng em canh giữ bắn ...
Tôi hỏi : Cái gì vậy ... Thằng em trả lời : Em thấy bóng người định chạy vào chốt mình ...
Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua ...
Tất cả trở nên im lặng đáng sợ ...
Bây giờ có lẽ khoảng hơn 3 giờ sáng . Giọng của Đại Úy Long , Đại Đội Trưởng của tôi rè rè qua máy truyền tin :
- 203 đây 249 gọi trả lời .
- 203 tôi nghe đây 249 .
- Tình hình của anh như thế nào , báo cho tôi biết nghe rõ không .
- 203 viso (vô sự) 249 .
- Tốt rồi , nhắc con cái canh gác cẩn thận , coi chừng Vịt Con (VC) tấp pi đợt hai nghe rõ không .
- 203 nghe rõ ...
Thời gian nặng nề trôi qua , 8 anh em như 8 con heo rừng mới dầm mình trong bùn xình dưới giao thông hào . Lặng lẽ leo lên bờ , mệt mỏi sau những giây phút căng thẳng , ai canh gác thì canh gác , còn lại để nguyên quần áo , giầy dớ dơ bẩn như vậy đi vào giấc ngủ ...
GIANG.HOA KHÔNG GIAN "yellow''