CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 67 ''.

   
       CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
   HÀNH QUÂN CAMBODIA 11/1971 .
      ĐỒN ĐIỀN CHOUP &SUÔNG.
         SNOUL , QUỐC LỘ 7 . (Bài 2 ).
Trong một chuyến bay tiếp tế cho Đại Đội của tôi theo chu kỳ , từ một sân bay dã chiến ở
 tỉnh Tây Ninh , trực thăng bốc tôi bay qua căn cứ của Tiểu Đoàn  ở tỉnh Svay Riêng (?) . Tôi vào Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn trình diện Thiếu tá Tiểu Đoàn Trưởng . Nhưng Ông bay đi họp ở đâu đó mà không có mặt tại căn cứ . Tôi được lệnh theo chuyến bay , bay thẳng ra Đại Đội hành quân luôn .
             Tôi hú hồn , mừng quá vì như vậy là thoát nạn : Không bị đánh vì tội vắng mặt bất hợp pháp 14 ngày để cưới vợ ...

       Trực thăng bay thật thấp qua những cánh đồng lúa chín vàng tươi , xa xa thỉnh thoảng một vài cây thốt nốt nằm vươn cao giữa ruộng lúa chín vàng đang chờ gặt , chạy lùi lại phía sau dưới chân tôi . Ôi ! thanh bình và đẹp quá ...

              Tôi mơ màng tiếc nhớ 14 ngày hạnh phúc ngắn ngủi qua mau . Nhớ khuôn mặt như muốn khóc  của Đan Thuỳ khi chia tay tôi ở cổng Tiểu Đoàn ,  bởi biết rằng , ngoài sự nhớ nhung khi phải xa nhau , tôi không những phải đối  đầu với sự chết chóc mỗi ngày để bảo toàn mạng sống của chính mình , mà trước mắt là sự  lo lắng tôi sẽ bị kỷ luật như thế nào đây cho những ngày hạnh phúc . Tôi phải nói với Đan Thuỳ : Em cứ như vầy làm sao anh đi được? Em muốn anh đào ngũ luôn không? Lúc này Đan Thuỳ mới quay ra đường đón xe đến toà soạn , còn tôi đi vào doanh trại ...  
     Lo âu không biết xuống Đại Đội có bị " xử '' không đây...

           Mầu khói vàng kiêu sa, óng mượt , cuồn cuộn bay lên trời cao , đánh dấu bãi đáp cho trực thăng trước mặt kéo tôi trở về với thực tế . 

Tôi chuẩn bị sẵn sàng rời khỏi trực thăng khi máy bay chạm đất : cuộc sống bắt đầu đổi mới  giữa thiên đàng và địa ngục chỉ trong vài chục phút bay ...

         Điểm đóng quân lãnh tiếp tế là một cánh rừng chuối khá lớn, tôi đến trình diện Đại Uý Thơm .

      Ông nói : Chưa bị đòn phải không ? Tiểu Đoàn gọi máy nói cho anh một trận , bây giờ 
anh tính sao . 
      Tôi nói : Tuỳ Đại Uý , thương tôi nhờ , ghét tôi chịu , tôi không có ý kiến gì hết .
    Ông cười và bảo tôi nhận tiếp tế xong về Trung Đội 1 lại ( một nụ cười hiếm hoi vì Ông rất khó chịu ) . Tôi thở phào nhẹ nhõm ...
    Về Trung Đội , Thiếu Uý Long , Trung Đội Trưởng bảo tôi : vừa đến nơi là Tiểu Đoàn hỏi liền , mày có đi hành quân không . Tôi nói :xạo . Thằng bạn truyền tin của tôi nó cũng nói : vừa đến nơi là máy Tiểu Đoàn gọi hỏi mày có đi hành quân không . Tôi cũng bảo xạo ...

         Chẳng lẽ cấp trên của tôi lo cho tôi đến như vậy sao? Thế sao không cho tôi đi phép khi  còn ở Sài Gòn để tôi yên tâm , mà chờ sang đây rồi mới quan tâm như vậy . Bạn bè tôi ai cũng nói : nếu là tao , tao cũng  như mày thôi ...

      Như vậy câu nói của Đại Uý Thơm : qua đó rồi đi phép là sự thật , là có chủ đích của cấp chỉ huy của tôi , nhưng tôi không tin? Mà cũng không trách tôi được : tôi không tin là đúng , đó là chưa kể "rủi ro "...ai mà lường trước được .
    Lội hết cánh rừng chuối , đơn vị tôi tiến vào khu đồn điền cao su Choup , của Pháp để lại , những cây cao su to đến hai người ôm mới hết thân cây , thỉnh  thoảng một vài anh té ngã do vấp phải củ mì to như rễ cây cổ thụ nổi trên mặt đất vậy...
       Càng tiến sâu vào rừng cao su không khí càng ngột ngạt khó chịu , do lâu ngày không có người qua lại , những cây cỏ hôi , tranh , gai mắc cỡ cao hơn đầu người , chằng chịt như màng nhện , rất vất vả cho những anh em khinh binh đi đầu mở đường , gai mắc cỡ loại xanh dây leo như mỏ neo bấu xé vào người vào quần áo tả tơi rướm máu . Bầy muỗi đói lâu ngày ngủ yên nay bị khuấy động chúng vo ve bay đi tìm mồi , mặc dù là đang  di chuyển , vậy mà chúng cũng bay theo bám vào để chích cho bằng được ...

            Trời mới xế chiều , nhưng màn đêm như muốn bao phủ cánh rừng cao su rậm rạp. Đơn vị dừng lại đóng quân phòng thủ qua đêm , vì ẩm thấp nên việc đào hầm hố cũng không đến nỗi quá khó khăn , mìn bẫy được giăng ra . Những trái mìn '' phục kích tự động ''được căng  ra trên những con đường của lô cao su . 
       Bữa cơm  chiều nguội lạnh do được nấu từ buổi trưa khi nhận tiếp tế , được đựng trong những loong sữa ( Guygo ? ), giờ đây mang ra quây quần từng nhóm ăn uống với nhau , tất cả trong im lặng , chỉ nghe tiếng muỗi bay vo ve ...
  Giờ đây muỗi đã không dám '' chích '' nữa , bởi đã được bôi thuốc chống muỗi .
      Mệt mỏi khiến tôi đi nhanh vào giấc ngủ...

     Ầm...Tiếng nổ của mìn ''phục kích tự động '' âm vang trong rừng cao su như sấm rền  khi trời  chuyển mưa , tất cả lăn nhanh xuống hố cá nhân , sẵn sàng chiến đấu nếu bị tấn công ...

    Thời gian nặng nề  trôi qua , 5 phút , 15 phút , 20 phút . Ánh đèn pin loé lên quét qua quét lại  một đèn , hai đèn , có lẽ cả chục chiếc đèn pin có . Soi sáng cả một vùng , dàn hàng ngang quanh khu vực mìn nổ , và có vẻ đang di chuyển về hướng đóng quân của Đại Đội tôi .

      Đây là điều tôi chưa từng thấy , bởi đối phương biết khi vướng mìn bẫy , là biết có sự hiện diện của  địch  (đơn vị tôi )đang ở gần đây . Dùng đèn pin soi sáng như vậy , sẽ là mục tiêu tốt cho pháo binh bắn...

Vậy mà ngang nhiên không sợ bị lộ , soi đèn pin
 rực sáng để tìm đồng đội ? Như vậy vùng này phải là vùng an toàn của đối phương , nên đối phương mới dám làm như vậy ...
       Tình hình được báo ngay về Tiểu  Đoàn , chúng tôi được lệnh thu dọn đồ đạc nhanh chóng rời khỏi khu vực ...
             Trên trời ,chiếc C119 Hoả Long  tắt đèn bay rù rì trên cao , thỉnh thoảng thả ra một trái hoả châu , soi đường cho chúng tôi đi , ánh sáng  chập chờn ma quái khi tắt khi sáng . Đoàn quân bám vào nhau đi trong bóng đêm như những hồn ma nhập nhoè bởi ánh sáng hoả châu . Những dây đạn lửa của đại liên 6 nòng từ C119 bắn xuống rừng cao su như bò rống , những viên đạn lửa mà ta thấy được , chỉ là 1/5 số đạn đã bắn ra , bởi cứ 5 viên đạn mới có 1 viên đạn lửa. Đúng là Hoả Long...

         Tôi không biết bỏ vị trí đóng quân được bao xa thì dừng lại đóng quân tiếp , cũng trong rừng cao su...

 Tổ khinh binh của tôi : 6 anh em phải nằm lại cách điểm đóng quân mới khoảng 100 mét  để làm tiền đồn cho Đại Đội ...
Bây giờ khoảng 3 giờ sáng , tôi thật sự lo lắng vì  biết rằng  : Địch sẽ lần theo dấu vết di chuyển trong đêm  của đơn vị để lại mà tìm ra 
tôi ...

       Địch rất gần và đang ở xung quanh tôi , tôi biết chắc điều đó .  
                                               (còn tiếp )




                                  GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''










Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT " 66 ".

        CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
    HÀNH QUÂN CAMBODIA 11/ 1971.

    ĐỒN ĐIỀN CHOUP & SUÔNG .

     SNOUL , QUỐC LỘ 7 . (bài 1 ).


    Sau khi giải toả căn cứ Hưng Đạo và Thiện Ngôn xong , đơn vị về Sài gòn nghỉ dưỡng quân . Bây giờ khoảng giữa tháng 11 năm 1971...

       Chuyện ''yêu đương'' của tôi với Đan Thuỳ   cũng như bao người khác : Phải có đoạn kết . 
    Chúng tôi quyết định chọn ngày 27 tháng 11 năm 1971 để tổ chức đám cưới của mình . Tôi nghĩ đơn vị chắc cũng phải nghỉ cả tháng mới đi hành quân lại , như vậy đám cưới của tôi sẽ có bạn bè của đơn vị cùng chung vui với mình .
  
       Tất cả đã chuẩn bị chu đáo , tiệc tùng , thiệp cưới đã in xong và được phát đi đến bà con anh em bạn bè , và cả trong đơn vị nữa ...

     Tôi có mời luôn Đại Đội Trưởng của tôi là Đại uý Lê Thơm ( Thanh Hà ) nữa , đồng thời xin phép nghỉ để tổ chức đám cưới . Đại Uý Thơm nói : còn lâu mà , từ từ tới đó tính ...

     Tôi như ngồi trên lửa , ngày lại ngày qua đi , chẳng thấy nói năng gì đến việc nghỉ phép cưới vợ của tôi .

     
       Đùng một cái , ngày 20-21 gì đó lâu quá tôi không nhớ rõ , tôi chỉ nhớ còn ít ngày nữa thì đến ngày cưới của tôi .Đơn vị chuẩn bị lên đường  hành quân , trời ơi là trời ( tôi chỉ còn biết kêu trời )...
      Tôi đem việc này trình bày với Đại Uý Thơm , vẫn câu nói cũ : yên trí tới ngày đó tính .
     Tôi vẫn lãnh súng đạn cùng những phương tiện hành quân như bình thường , mỗi ngày cùng đồng đội mang ba lô ra sân cờ Tiểu Đoàn , ứng chiến . Một ngày , hai ngày , ba ngày qua đi...Tôi hy vọng đơn vị sẽ ứng chiến đến qua ngày cưới của tôi , vì như vậy sẽ có bạn bè và cấp chỉ huy cùng chung vui với tôi ngày trọng đại này .
  
       Vẫn không nghe nói gì đến việc nghỉ phép cưới vợ  của tôi cả , không phải chỉ mình tôi lo lắng việc này , mà cả gia đình tôi cũng như gia đình Đan Thuỳ cũng đứng ngồi không yên...
   Sốt ruột quá tôi hỏi thằng bạn truyền tin : Ê mày , có nghe  nói mình đi hành quân ở đâu không ? Nó trả lời tôi : Hình như hành quân qua Cambodia đó mày ạ . Tôi bủn rủn cả tay chân...
    
    Vì quá gần ngày cưới của tôi rồi , tôi nhắc lại việc nghỉ phép của tôi với Đại Uý Thơm . Ông nói : Qua bên đó rồi về phép có sao đâu . ( Qua bên đó..) có nghĩa là qua Cambodia đúng như thằng bạn tôi nói rồi .

      Tôi thầm nghĩ trong bụng : Trời ơi , tôi có phải Ông Tướng đâu mà mới bay qua Cambodia có 2-3 ngày lại bay về Việt Nam để cưới vợ . Nhưng biết sao bây giờ , thôi kệ tới đâu hay tới đó , tất cả việc của tôi tôi cứ tiến hành , việc của đơn vị tôi cũng cứ ứng chiến...

    Thông cảm cho tôi nhất có lẽ là Trung Sĩ Nhất Trình , kế toán trưởng của Đại Đội tôi , ông nói : cũng lo và buồn quá chứ phải không anh Giang ...

    Sáng ngày 25 tháng 11 , đoàn quân xa tiến vào hậu cứ Tiểu Đoàn , tất cả nhốn nháo lên sau khi có lệnh tập họp tại sân cờ . Như một bầy ong vỡ tổ , tất cả trong sam ào ra vị trí của mình , trong tích tắc đoàn quân đã sẵn sàng lên đường làm nhiệm vụ .

      Tôi lặng lẽ lui ra  khỏi đơn vị ,bỏ lại tất cả những trang bị hành quân của tôi tại sân cờ,  vì không thể nào tôi lên đường hành quân được trong hoàn cảnh như thế này . Việc ứng chiến trong những ngày qua của tôi là những cố gắng hết khả năng của mình , của một người lính  biết tôn trọng kỷ luật của Quân Đội . Nhưng Quân Đội đã buộc tôi phải như vậy ...

        Đám cưới của tôi , ngoài những anh em bà con 2 bên ,  tôi chẳng có bạn bè nào cả , bởi tất cả họ đang ở Cambodia . 


        
      14 ngày sau đám cưới , tôi trở về trình diện đơn vị . Sở dĩ tôi không ở lâu hơn 14 ngày là vì nếu quá 14 ngày , đơn vị sẽ báo cáo tôi đào ngũ, còn sau 14 ngày tôi chỉ bị báo cáo vắng mặt bất hợp pháp , hai loại  (tội )này có những hình phạt nặng nhẹ khác nhau . Đào ngũ : tôi sẽ mất hết mọi quyền lợi , làm lại từ đầu . Nếu bị Quân Cảnh bắt trong thời gian đào ngũ , tôi bị dưa ra toà án Quân Sự và đi làm Lao Công Đào Binh vài ba năm...
       Vắng mặt bất hợp pháp : tôi chỉ bị kỷ luật , ký tù và trừ tiền lương mà thôi , mọi quyền lợi không thay đổi...

     Trình diện hậu cứ xong , tôi chờ thủ tục để lên đường hành quân . Trung Sĩ Nhất Trình nói với tôi : Nếu tôi là anh tôi cũng vậy thôi ... Tôi biết anh không đào ngũ, xong đám cưới anh sẽ lên trình diện . Đồ  đạc của anh còn nguyên trong kho , Đại Uý Thơm có hỏi anh đâu .


        Hình phạt như thế nào thì tôi chưa biết , những gì sẽ đến với tôi tôi cũng chưa hay , tôi chỉ biết rằng : Ngày  vui của tôi , tôi đã làm trọn vẹn  còn cái giá phải trả như thế nào , tôi cũng chấp nhận .


                           LÍNH MÀ EM...


     Tất cả TÌNH YÊU và HẠNH PHÚC đều có cái giá phải trả của nó . Tôi cũng không ngoại lệ ...





                              GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''
                  


Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 65 ''.

 CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
CUỘC HÀNH QUÂN TOÀN THẮNG 1971 .

  ĐÁNH CHIẾM VÀ GIẢI VÂY CĂN CỨ
 HƯNG ĐẠO, THIỆN NGÔN QUỐC LỘ 22
  TỈNH TÂY NINH .( bài cuối )



      Đêm đi qua mau , tiếng chim rừng hót líu lo báo hiệu một buổi sáng đang đến gần . Các điểm gác được bung ra xa hơn để tạo vùng kiểm soát rộng hơn cho an toàn để anh em nấu ăn sáng ...
      Vẫn như thường ngày , coffee thuốc lá buổi sáng , tất cả như không có gì xẩy ra , bởi tôi đã quá quen với cảnh bạn bè ra đi vội vã này rồi , có buồn có suy nghĩ lo lắng  cũng chẳng giải quyết được gì . Bữa cơm sáng nay có  canh được nấu bằng loong thịt hộp với vài gói mì
 tôm , thực đơn thân quen của những người lính hành quân trong rừng sâu núi cao ...vậy cũng là hạnh phúc lắm rồi .

          8 giờ sáng , chúng tôi chuẩn bị xuất phát , tất cả đã sẵn sàng di chuyển , vài chục trái đạn  cối 81 ly của Tiểu Đoàn từ căn cứ Hưng Đạo bắn vào mục tiêu mà chiều qua chúng tôi chưa chiếm được chạy dài lên Thiện Ngôn ...

    Chúng tôi cẩn thận di chuyển  , hàng ngang đánh chính diện vẫn là Trung Đội 1 của tôi , mặc dù đã bị hao hụt mất 8 anh em , chúng tôi luồn qua những thân cây gẫy đổ ngổn ngang bởi bom đạn chiều qua , mùi khói của thuốc nổ TNT vẫn còn khét lẹt ...
    
     Cánh quân của Thắng ,  càn quét khu vực cỏ tranh , rừng chồi  cạnh Quốc Lộ 22, sướng nhất có lẽ là tổ 2 anh em đi trên đường : sạch sẽ thông thoáng , khô ráo chứ không như những anh em đi phía trong rừng và cỏ tranh .
   
             Mục tiêu mà chiều qua chúng tôi chưa chiếm được , giờ  đây không còn gì nữa , ngoại trừ một vài xác của địch để lại ở chiến trường .
  Tất cả đã rút đi trong đêm tối để bảo toàn lực lượng , vì đây là cơ hội an toàn cuối cùng của họ  : Bởi họ biết sáng ngày hôm sau , chúng tôi sẽ tiếp tục cuộc chiến đấu với họ .Tôi cũng cầu cho được như vậy để tránh thiệt hại cho đơn vị mình ...

       Cả tôi và Thắng đều dừng lại khi bắt gặp một con đường xe be chắn ngang , một tổ 3 anh em được chỉ định lần theo đường xe be khoảng vài chục mét , sau đó quay lại vị trí cũ . Dấu vết để lại trên đường cho thấy , địch đã rút đi trong đêm qua và  khá đông .

        Toán trên đường báo cáo cho biết : Một xe DOGE quân tiếp vụ chạy về hướng căn cứ Thiện Ngôn bị bắn cháy với toàn bộ hàng hoá trong xe , nơi bị phục kích cỏ cây dập nát , lục soát khu vực này , chúng tôi tịch thu được cả chính bản đồ hành quân của... mình . Không biết của  vị nào trong Hưng Đạo hay Thiện Ngôn để lại ...

        Vì địch đã rút đi trong đêm qua , nên chúng tôi tiến đến Thiện Ngôn vượt qua sân bay luôn mà không gặp sự kháng cự nào hết .

  Anh em Biệt Động Quân lúc này từ trong căn cứ ra vui mừng bắt tay chúng tôi , vài ba câu chuyện vu vơ nói cho có nói ...Bởi chúng tôi cũng e dè với họ : Thật hay giả , mặc dù đã liên lạc qua máy truyền tin ...

     Mấy ngày sau , chúng tôi ngược xuôi trên con đường này , cày nát khu vực có chiều dài hơn một cây số , rộng hơn 200 mét, mặc dù đã an toàn , nhưng chúng tôi vẫn phải lội sâu trong rừng cách Quốc Lộ 22 đến 200 mét , xình lầy ,  không cho đi trên đường , chỉ có một toán nhỏ Công Binh mang máy rà mìn và Ban chỉ Huy Đại Đội là đi trên đường mà thôi .

    
     Đoạn đường hơn một cây số , quá ngắn , địa thế không  có gì là hiểm trở  . Thế mà không hiểu sao 2 đơn vị trên để bị  phục kích đánh 
đến nỗi chia cắt ra làm 2 và bắn cháy cả xe quân tiếp vụ của mình , đào  giao thông hào đến tận mép đường cạnh căn cứ Hưng Đạo , chỉ còn hô ''xung phong''nữa là chạy vào chiếm căn cứ . Tệ hại hơn nữa là làm rớt cả bản đồ hành quân của mình . Nếu là bên Nhảy Dù thì vị nào làm rớt bản đồ hành quân ấy no đòn... coi chừng còn bị rớt chức nữa .Vì khi mất bản đồ như vậy , mọi thông tin bí mật ghi trên bản đồ bị lộ . Để an toàn cho cuộc hành quân , tất cả thông tin phải thay đổi mới lại hết...
Những ngày còn lại , chúng tôi kết hợp với lính của căn cứ Hưng Đạo và Thiện Ngôn cùng đi mở đường  , đoạn đường nối liền giũa 2 căn cứ , nhìn họ đi chúng tôi nói họ bị đánh là phải . 
     Họ đi hành quân mở đường mà'' sợ dơ '', hai bên đường là đầm lầy chỉ có đoạn ở giữa là gò khô ráo , hai bên gặp nhau ở điểm này , thế là xong nhiệm vụ mở đường ...Trong lúc di chuyển thì súng vác vai như vác củi vậy . Điều này tối kỵ với lính Nhảy Dù , anh nào mà vác súng như vác củi thì ăn đá đít te tua ... 
     Họ nhìn chúng tôi lội qua những đầm lầy lục soát mà ngao ngán ( mặc dù đã an toàn ), họ nói chưa bao giờ họ lội như vậy ? Hèn chi ! Chính vì địa thế như vậy , nên họ cho rằng đối phương không có khả năng làm được chuyện gì , nên lè phè để đến khi bị đánh chạy mất cả bản đồ hành quân .
   Theo như họ nói lại : Ngày bị đánh 2 bên cùng gặp nhau tại điểm hẹn như quy định , nhưng một trong 2 bên đến trễ một chút , nhưng đã '' gặp bạn'' rồi , Hưng Đạo tưởng Thiện Ngôn và Thiện Ngôn tưởng Hưng Đạo .   Đến khi bị lộ , địch khai hoả thì khoảng  cách đã quá gần , súng lại vác vai , không phản ứng kịp nên...chạy là thượng sách .

         15 ngày qua mau , tình hình đã hoàn toàn yên tĩnh , chúng tôi được lệnh rút đi và trả lại khu vực này cho đơn vị bạn . 

    8 đồng đội của tôi đã hy sinh ở đây chỉ vì sự ỷ lại vô trách nhiệm của một ai đó  trong cấp chỉ huy ???

       Phải chăng , hay họ nghĩ rằng : Giữ được thì giữ , còn không giữ được , thì cứ lo mạng sống của mình trước đã , còn những gì mất đi  
thì đã có LÍNH NHẢY DÙ lấy lại cho họ ???

     OAN NGHIỆT QUÁ cũng lính như nhau mà , sao lại nghĩ như vậy ???





                                     GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''

  

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 64 ''.

 CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
CUỘC HÀNH QUÂN TOÀN THẮNG 1971.

ĐÁNH CHIẾM và GIẢI TOẢ CĂN CỨ :
HƯNG ĐẠO , THIỆN NGÔN , QUỐC LỘ 22 TỈNH TÂY NINH .  (Bài 3)



      Đội hình di chuyển của Đại Đội trong rừng vẫn như thường lệ : 3 hàng dọc ...
      Đi được khoảng hơn cây số thì tôi thấy thấp thoáng phía trước mặt  là một khoảng trống , con đường đất đỏ Quốc Lộ 22 hiện ra trước mặt . Đội hình được chuyển  sang thế sẵn sàng tác chiến và tấn công mục tiêu : trung đội tôi dàn hàng ngang tiến đến mục tiêu , 3 trung đội còn lại bảo vệ hai bên hông và phía sau . Gần đến Quốc Lộ là một đầm nước , ban đầu chỉ tới đầu gối , càng gần tới Quốc Lộ nước càng sâu có chỗ nước tới ngực .
  
         Tôi nghĩ nếu lúc này bị địch tấn công , chúng tôi chết chắc , vì đang loay hoay ở dưới  nước nên khả năng tác chiến gặp nhiều khó khăn , cuối cùng chúng tôi cũng đã tiếp cận được   con đường đất đỏ...
        Tất cả Đại Đội dàn hàng ngang bên lề đường chờ lệnh .Hai chiếc Gunship từ đâu bay đến , bắn Rocket dọc bên kia đường từ hướng Mỏ Công đánh lên Thiện Ngôn , những tiếng ục oành , ục oành nổ vang liên tục cỏ cây , đất tro bay tung toé  qua mặt ,  vì mục tiêu bắn phá ngay trước mặt , chỉ cách 20 , 30 mét , tôi chỉ sợ lạc vào đội hình vài trái Rocket thì toi mạng ...
         Rừng chồi , cỏ tranh , mục tiêu quá ngon cho loại  Gunship , sau một hồi bắn phá :
__ Mai Lệ Huyền đây Đại Bàng gọi .
__ Mai Lệ Huyền tôi nghe .
__ Anh nhắc con cái cẩn thận, rất nhiều hầm hố 
của địch trước măt đấy . 
 Thiếu Tá Mạnh ( Mai Lệ Huyền) : Cám ơn bạn , bạn cho biết tên để đề nghị cấp trên khen thưởng 
 cho bạn .
__ Cám ơn Mai Lệ Huyền , nhiệm vụ mà , nhắc con cái cẩn thận đấy , good bye . Nói xong 2 chiếc Gunship bay đi ...

__ Thanh Hà tôi nghe .
__Tất cả sẵn sàng chưa , nhắc con cái cẩn  thận .
__ Sẵn sàng rồi Mai Lệ Huyền .
__ OK xuất phát ...

    Chúng tôi đứng dậy dò dẫm băng qua đường tiến vào rừng tranh trước mặt , bên  trái tôi là Trung sĩ Trần Ấm ,  một Hạ Sĩ Quan mới ra trường , bên phải tôi cách vài người bạn nữa là Trung Sĩ Thắng , từng bước, từng bước chúng tôi cẩn thận bám rừng tranh tiến lên ngày một sâu hơn...

      Trước mặt tôi , một gốc cây khá to đã mục theo thời gian , gần Trung Sĩ Ấm hơn tôi , tôi đang định ép trái để đẩy Ấm ra xa gốc cây đó  , nếu có nổ súng , tôi sẽ chiếm gốc cây đó để ẩn 
nấp và chiến đấu cho an toàn , nhưng tôi chưa thực hiện thì những loạt AK nổ vang , phản xạ tư nhiên , tôi nằm xuống tránh đạn , Ấm nhào đến 
gốc cây đó : Cóc cóc , hai phát đạn AK khô khan vang lên , tôi thấy Ấm bật ngã về phía sau  chết ngay tại chỗ , chỉ cách gốc cây chưa đến 3 mét ...
     Tiếng súng nổ đã tố giác vị trí của địch , tôi và đồng đội đã ném vào đó mấy quả lựu đạn , cỏ cây xương thịt , đất cát tung toé bay lên khỏi mặt đất lên lôi xác Ấm xuống : Ấm chỉ cách miệng hố của địch chưa đầy 3 mét...

       Bên phải tôi Thắng đang hò hét xua lính lên không biết Thắng đứng ở góc độ nào mà địch bắn cháy cả balo của Thắng . Thời đó không có quẹt gaz , chỉ có quẹt diêm hay zipo mà thôi , quẹt diêm không xài được vì mưa gió ẩm thấp , do đó anh nào hút thuốc thì sử dụng quẹt zipo , mà xài zipo thì phải mang theo hộp xăng , hộp xăng zipo to hơn gói thuốc lá một chút , và tên địch nào đó đã bắn trúng hộp xăng mà Thắng để trong balo , balo bốc cháy Thắng hoảng quá tuột balo khỏi mình để khỏi bị phỏng...


     Súng nổ vang trời từ khoảng 1 giờ trưa tới 4 giờ  chiều , Đại Đội đã tràn qua đám cỏ tranh , rừng chồi tiến chiếm bìa rừng khoảng 50 mét .    Đội hình chuyển hướng tấn công , dàn hàng ngang từ mục tiêu đang chiếm giữ đánh lên hướng Thiện Ngôn , một số càn và lục soát  ngoài cỏ tranh , số còn lại lục soát  trong bìa 

rừng , cánh quân của Thắng bắt được một thương binh của địch bị thương nặng , có lẽ là cấp chỉ huy vì có mang theo K54 bên mình , qua lới khai tôi được biết đơn vị đang đánh nhau với tôi là Trung Đoàn 272 của Công Trường 9 ? Được vài chục mét , cánh quân của tôi gặp phải sự khàng cự của địch , một vài anh em bị thương lui xuống chỉ cho tôi hay vị trí của ổ kháng  cự đó , tôi và vài anh em bò lên , trước mặt cách khoảng 15, 20 mét , vài miệng hố phòng thủ của địch lộ ra do trúng đạn Rocket , nhưng làm sao đây vì rừng cây vướng rất khó ném lựu đạn cho lọt xuống hố được . Núp thân cây mà ném thì khó và không như ý muốn , mà đứng lên thì nguy hiểm . Mấy quả lựu đạn nữa được ném đi nhưng không kết quả , vài thằng em nữa bị thương , tôi điên tiết đứng lên ném 2 quả nữa về hố của địch... Một loạt AK bắn về hướng tôi , 
kèm theo một trái ''bê ta''... Tôi nhảy thụt lùi về phía sau , ánh lửa sáng chói mắt làm tôi tưởng mình bị mù mắt ...

      Bây giờ khoảng hơn 5 giờ chiều ,trời đã nhá nhem tối , mục tiêu không chiếm được , chúng tôi được lệnh lui về sau  để phòng thủ qua đêm , 2 chiếc A 37 loại ném bom được gọi đến ném xuống mục tiêu hai đợt bom bi , tiếng nổ đinh tai nhức óc vì quá gần , những chớp lửa ngoằn nghoèo , mùi thuốc nổ của bom khét lẹt , cây cối cành lá , bụi đất bay lên trời cao...


    Cơm sấy thịt hộp lót lòng qua bữa cơm chiều , mệt mỏi rã rời , nằm trên poncho nghỉ ngơi , lo âu , nhớ nhà , nhớ Sài gòn...

__ Thanh Hà , Mai Lệ Huyền Gọi .
__ Thanh Hà tôi nghe Mai Lệ Huyền .
__ Tình hình sao rồi...
__.....Báo cáo 8 học sinh (chết) 1A (sĩ quan) 3 B( hạ sĩ quan 4 C(binh sĩ )...
    Tiếng Thiếu Tá Mạnh la Trung uý Thơm qua máy :Anh đánh đấm kiểu gì mà để  như vậy hả , trận đánh có ra gì đâu mà AB nhiều như vậy là sao . Mai anh vế trình diện tôi ...

           Đấy , đời lính chiến chúng tôi là như vậy , mới chiều qua , ăn uống ở sân bay Biên Hoà với nhau , thế mà chỉ trong vài tiếng đồng hồ giao tranh , tôi đã mất đi đến 8 đồng đội của mình , trong đó có cả Trung Đội phó của tôi : Trung Sĩ Nhất Hoàng Trung Kiều , tôi là người may mắn , nếu tôi đẩy Trung Sĩ Ấm ra xa thì tôi đã chết thay Ấm , Nếu trái Bê ta đó ném chính xác một tí nữa thí tôi đã toi mạng ...

       Trời ơi , súng đạn mà . Nó muốn gặp ai thì gặp chứ , Ông Thơm đâu có muốn như vậy đâu ?

 Tội nghiệp cho Trung Uý Thơm (Thanh Hà ) Đại Đội Trưởng của tôi...

          Sau lưng tôi , ngược về căn cứ Hưng Đạo , giờ đã an toàn , xe cứu thương và GMC được Đại Đội bạn hộ tống đi lên phía sau Đại Đội để tải thương và tiếp tế đạn dược , tôi mệt mỏi ngủ quên đi lúc nào không hay.... 

                                                    ( Còn tiếp)




                                GIANG.HOA KHÔNG GIAN "yellow''

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 63 ''.

 CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
 CUỘC HÀNH QUÂN TOÀN THẮNG 1971.
ĐÁNH CHIẾM và GIẢI TOẢ CĂN CỨ :
 HƯNG ĐẠO , THIỆN NGÔN trên QUỐC LỘ 22 TÂY NINH . ( Bài 2 )



           Đại đội 23 của tôi đang hành quân ở một khu vực thuộc tỉnh Phước Long . Bây giờ đang là vào mùa mưa , hình như khoảng tháng 9 tháng 10 thì phải .
         Tình hình chính trị của chính quyền Việt Nam Cộng Hoà do Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu lãnh đạo đang  gặp rất nhiều rắc rối và khó khăn .Sau khi ban hành một đạo luật về ứng  cử Tổng Thống . Đạo luật này đòi hỏi những ai ra tranh cử Tổng Thống phải được ít nhất là bao nhiêu phần trăm chữ ký của Thượng Viện và Hạ Viện , nếu không đủ chữ ký  như luật , đương nhiên bị loại không được ra tranh cử ... 
            Các đảng phái đối lập phản đối đạo luật này , người ta cho rằng đạo luật này đưa  ra nhằm ngăn cản những ai muốn ra ứng cử , vì những chính trị gia mới tham gia  chính trường , làm gì có đủ tình cảm hay liên hệ tốt với các vị Thượng Nghị Sĩ hay  Hạ Nghị Sĩ trong Lưỡng Viện để  mà xin cho đủ chữ ký như luật quy định .
   
       Ngay cả đương kim Phó Tổng Thống Việt Nam Cộng Hoà Nguyễn Cao Kỳ  cũng phải chào thua đạo  luật này , lý do : Ông không được Lưỡng Viện ủng hộ lắm vì họ cho rằng  ''Ông hiếu chiến ''. Chính vì biết mình khó xin đủ chữ ký của Lưỡng Viện , nên Ông đã rút tên khỏi danh sách ứng cử viên Tổng Thống nhiệm kỳ 2 này và các ứng cử viên khác cũng vậy .

        Cuộc bầu cử Tổng Thống nhiệm kỳ 2 của Ông Thiệu , được  dịp cho báo chí bôi bác , châm biếm . Họ gọi cuộc bầu cử này là Độc Diễn , vì chỉ có mình Ông Thiệu ra tranh cử không có ai khác và họ nói rằng khỏi bầu bán gì cũng biết Ông Thiệu đắc cử nhiệm kỳ 2 này rồi .  
     Xui cho Ông Đạo Dừa ở Bến Tre ra tranh cử trong nhiệm kỳ này , bị loại ngay vòng đầu vì không đủ chữ ký của Lưỡng Viện . Ông đòi mang bom ném Dinh Độc Lập của Tổng Thống Thiệu . Không biết Ông đào đâu ra bom để ném đây...
   Chúng tôi thì lo đánh giặc để bảo vệ Tổ Quốc , không biết bao nhiêu xương máu đã đổ ra để đem  lại bình yên cho hậu phương , nơi đó họ an toàn , sung sướng , đầu đá tranh dành quyền lực...

       Chiều nay , trời chuyển mua to , mây đen dầy đặc và thật thấp , có lẽ sẽ có một trận mưa to gần đâu đây ...
     Bất ngờ lệnh cho Đại Đội của tôi tìm bãi đáp trực thăng gấp để bốc đi mục tiêu khác . Tôi nghĩ chẳng lẽ Ông Đạo Dừa làm thật và bốc chùng tôi về để bảo vệ Dinh Độc Lập ?
      Cơn mưa rất to ập đến cũng là lúc máy bay trực thăng đến bốc chúng tôi đi , ngồi trên máy bay mà tôi phát sợ , Pilot lạng qua lạng lại hình như để tránh những luồng mưa nặng hạt hơn cho dễ bay , bởi chưa bao giờ tôi đi một chuyến bay kỳ cục như vậy : bay thấp , lạng lách nhiều khi tôi tưởng máng vào những ngọn cây dưới chân mình . Tôi không biết chuyến bay này sẽ đưa chúng tôi đi về đâu , tôi mừng thầm khi thấy ánh đèn xa xa của một tỉnh nào đó ngày một gần hơn , gần hơn và máy bay đáp xuống một sân bay trực thăng của Mỹ ở sân bay Biên Hoà  ...

        Được bốc đi bất ngờ như vậy , bây giờ trời tối , sân bay , đào đâu ra củi lửa mà nấu ăn đây ? Chắc phải ăn cơm sấy thịt hộp thôi . Tôi nghĩ như vậy . Nhưng không...
       Sau khi bố trí chỗ ăn chỗ ngủ qua đêm xong , viên cố vấn Mỹ vào câu lạc bộ dành riêng cho Pilot trực thăng , Ông liên hệ với người Mỹ trong câu lạc bộ đó như thế nào mà vài phút sau , chúng tôi được lệnh tập trung lại để vào đó ăn tối , với một điều kiện duy nhất :  Trước khi vào lấy đồ ăn , làm ơn ký tên dùm (( sau này tôi được biết , việc ký tên đó là để báo cáo lên trên , chứng minh số lượng thức ăn trên , đã cung cấp cho đơn vị tôi )).
       Khỏi nói cũng biết chúng tôi vui mừng thế nào khi nhận được sự ưu ái của ông bạn Đồng Minh giầu có này ... Một bữa ăn ngon tuyệt vời theo kiểu tự chọn của Mỹ , ăn xong còn có cả coffee nữa , muốn ăn uống bao nhiêu tuỳ... có anh chơi nguyên bi đông coffee thấy mà xấu hổ .  Trong chúng tôi , đâu có ai nghĩ rằng đây là bữa ăn cuối cùng  của đời mình ???
  Một đêm bình an đi qua ...
   Sáng dậy , chúng tôi được ăn thêm bữa sáng nữa , đúng là lính US AIR FOCE ... 
    Gần 10 giờ , đoàn trực thăng bay đến , chở chúng tôi đi , bay khoảng 20 phút thì đổ chúng tôi xuống một cánh rừng già , lúc này tôi mới biết nhiệm vụ của Đại Đội tôi là đi Giải Toả cho căn cứ Hưng Đạo và Thiện Ngôn trên Quốc Lộ 22 tỉnh Tây Ninh . Đêm qua vì tránh cơn mưa to , trực thăng bay không an toàn nên tránh mưa đã ghé vào sân bay Biên Hoà qua đêm . Điểm đổ quân cách Quốc Lộ 22 khoảng 3 cây số ...
   
     Quốc lộ 22 , trước 1975 được tính từ Gò Dầu chạy qua tỉnh Tây Ninh , vòng sau núi Bà Đen chạy dài đến ngả 3 ( Kret ?) tiếp giáp với Quốc Lộ 7 của Cambodia . Con đường biên giới khá nguy hiểm , do đó Công Binh đã khai quang bình địa hai bên đường , mỗi bên đến cả trăm mét , để tránh bị phục kích . Theo thời gian , hai bên đường không còn cây lớn chỉ có cỏ tranh và những cây chồi lúp xúp không quá đầu người .

      Căn cứ Hưng Đạo là một căn cứ pháo binh 155 ly của Trung Đoàn 49 ? Sư Đoàn 25 Bộ Binh , nằm cạnh Sông Bí , Mỏ Công cách tỉnh Tây Ninh khoảng trên 20 km , nằm phía bên phải của Quốc Lộ 22 , đây là một căn cứ hoả lực lớn .
      Đi lên khoảng hơn 1 km , là căn cứ Thiện Ngôn do một Tiểu Đoàn Biệt Động Quân  trấn giữ , đây cũng là căn cứ lớn , có sân bay dã chiến nằm trên đường , máy bay vận tải C130 lên xuống tiếp tế và vận chuyển tốt . Đây cũng là nơi mà trước đây Sư Đoàn Nhảy Dù dùng làm Bộ Chỉ Huy nhẹ để chỉ huy những trận đánh lớn đánh sang Cambodia năm 1970...

       Hai căn cứ lớn hoả lực mạnh như vậy , gần nhau như vậy , thế mà không hiểu họ hoạt động như thế nào , ra sao mà để Việt Cộng phục kích ở đoạn giữa đường đánh cắt ra làm 2 không ai tiếp cứu cho ai được , thậm chí căn cứ Hưng Đạo nằm cạnh Sông Bí mà...không có nước sử dụng ...
                                                     ( còn tiếp )



                                   GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''
    



Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 62 ''.

      CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
  CUỘC HÀNH QUÂN TOÀN THẮNG 1971 .
ĐÁNH CHIẾM GIẢI VÂY :
     CĂN CỨ HƯNG ĐẠO và THIỆN NGÔN QUỐC LỘ 22 TÂY NINH .


          Sau khi học bổ túc xong  ở Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia Vạn Kiếp 15 ngày . Đơn vị được nghỉ một thời gian ngắn , tôi không nhớ là bao lâu , nhưng chắc chắn là không nhiều ... 
   
        Cuộc đời nó luôn là một chuỗi mâu thuẫn , bởi khi đi hành quân , thì mong cho cuộc hành quân mau chấm dứt  để về Sài gòn vui chơi , thế nhưng khi cho ở Sài gòn hơi lâu thì nhàm chán lại muốn đi hành quân , chẳng lẽ '' ghiền'' đánh nhau , ghiền hơi thuốc của súng đạn ???
   Điều tôi nói đây hoàn toàn là sự thật của tâm trạng những người lính như tôi lúc bấy giờ . Ở Thành Phố lâu quá ...chán .
           Hơn nữa ở Thành phố mà không có tiền tiêu thì thà đi hành quân cho rồi , đỡ tủi ...
    Thật tình , nếu những cuộc hành quân đừng quá kéo dài , và những trận đánh đừng quá lớn gây căng thẳng và nguy hiểm , thì có lẽ tôi cũng ''ghiền'' thật ...
     Vì sao vậy ? Nếu cuộc hành quân mà không đụng độ với địch thì cuộc hành quân ấy chẳng khác nào một cuộc ''cắm trại '' vậy , nhàm chán . Nhưng nếu đụng độ nho nhỏ thì cũng thấy vui vui bởi thiệt hai không đáng kể , vài ba anh bị thương nhẹ leo lên trực thăng bay về Sài gòn ...Ôi còn gì sung sướng hơn nữa chứ .

        Nhưng nếu cuộc hành quân kéo dài cả nửa năm trời , thậm chí năm này  qua năm khác , thỉnh thoảng đụng độ lớn , thiệt hại nặng , thì sức người làm sao chịu nổi ???

       Xa gia đình ai không nhớ ? Xa bạn bè người yêu người thân ai không nhớ ? Người Lính  cũng là con người như bao con người khác , cũng bằng xương bằng thịt , chứ họ có phải là sắt thép đâu ? Vì sao họ phải xa gia đình biền biệt như vậy ? Ngày vợ sinh con đầu lòng cũng không có mặt , đang ở đâu đâu ...và còn phải lo an toàn mạng sống của chính mình nữa .
        Hàng ngày lại luôn phải chứng kiến những cảnh kinh hoàng  của bom đạn , nay vài người 
bạn ra đi , mai vài thằng em giã từ vũ khí . Chính tôi cũng từng hỏi thầm mình rằng : Liệu mình có may mắn qua được hoài không ? Vậy bao giờ tới lần mình đây ??? 
    Sức tàn lực kiệt , đành buông cho số phận...

      Tôi không phải là nhà thơ , nhà văn nên tôi không biết diễn tả như thế nào  về những cảnh đẹp nên thơ và vẻ đẹp còn hơn cả trong tranh vẽ nữa , mà chỉ những người lính hành quân như tôi mới được dịp tận hưởng : Trong một ca gác đêm, từ 1 giờ đến 3 giờ sáng , ánh trăng rằm của một đêm đẹp trời  , từ bìa rừng nhìn ra , trước mặt là một khoảng cỏ tranh khá lớn , trong những đám cỏ tranh ấy , vài cây khô trơ cành vươn lên trời cao , sự yên tĩnh của núi rừng đến nỗi nghe được tiếng chảy róc rách của con suối gần đó , thỉnh thoảng tiếng kêu ''tắc kè , tắc kè ''vang lên buồn não nuột phá tan sự yên tĩnh của núi rừng vài giây , rồi sau đó lại yên tĩnh trở lại . Lâu lâu một cơn gió nhẹ thổi mơn man như đùa giỡn với cỏ tranh , tạo ra những cơn sóng rì rào như tiếng thì thầm của ai đó...

     Ôi đẹp quá , buồn quá , nhớ ...nhà quá ! ! !

      Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù của tôi , lúc này đang hành quân ở khu vực Bình Long , Phước Long .

   Nơi đây rừng núi đất đỏ , núi đồi khá cao , rừng tre lồ ô rất nhiều và dầy đặc  , tôi rất sợ mỗi khi đi  vào khu vực tre lồ ô , theo thời gian , những lá tre khô rơi xuống khá dầy , ẩm thấp , ở đấy đày những con vắt , con nào con nấy to như cây tăm xỉa răng của mình , thân vàng bóng , khi nghe tiếng động ngo ngoe thân hình đi tìm mồi . Vắt cũng giống như đỉa , khi bám vào mình để hút máu , mình không hề hay biết , chỉ đến khi nghe ngứa đâu đó trên cơ thể của mình , thì lúc này con vắt đã no nê , có khi rơi đâu mất chỉ còn lại dòng máu của mình đang rỉ ra mà thôi ...

      Ở Phước Long , đi đâu tôi cũng nhận ra núi Bà Rá , có lẽ đây là ngọn núi cao nhất ở khu vực này , vì được dùng làm căn cứ tiếp vận . Thời đó hệ thống truyền tin còn lạc hậu , muốn liên lạc từ Phước Long về Sài gòn phải qua hệ thống tiếp vận này , và không phải ai gọi cũng được . Thỉnh thoảng mục tiêu đi qua một buôn làng nào đó , nhìn những em gái người Thượng , chúng tôi không dám nhìn để ''rửa mắt '' sau những ngày trong rừng sâu (( vắng bóng đàn bà ))...   
Trực thăng đổ xuống một điểm gần sông Bé 
 mục tiêu được vẽ chạy dài cặp bờ sông vài cây số , trên đường đi , chúng tôi bắt gặp vài xác của anh em  một đơn vị nào đó đã phân huỷ , nhưng súng vẫn còn tại chỗ , không hiểu tại sao? Đơn vị đóng quân cách bờ sông chưa đến 100 mét .
           Trong lúc đào công sự để phòng thủ qua đêm , chúng tôi phát hiện ra đây là một khu hậu cần của địch , vì có một số anh em bắt gặp những thùng mỡ heo còn khá mới , thế là toàn bộ khu vực đóng quân , được đào bới khá kỹ...

        Mùa này mực nước sông Bé khá sâu , từ trên mặt đất xuống lấy nước sinh hoạt có lẽ sâu đến 20 mét . Bờ sông thẳng đứng nên việc lấy nước nấu ăn vất vả , đã thế lại phải đề phòng địch có thể từ bên kia sông bất ngờ bắn qua ...


       Đêm nay đóng quân bên cạnh dòng sông Bé  , cái tên Bé nhưng dòng sông chẳng bé tí nào , 

dưới lòng sông những tảng đá trồi lên khỏi mặt nước như những ốc đảo, nếu là thời bình , bò ra ngồi trên đó mà tắm thì còn thú nào bằng...

      Màn đêm buông xuống nhanh , bóng đêm của núi rừng hình như u tối hơn bình thường...

                                                (còn tiếp)




                                   GIANG.HOA KHÔNG GIAN "yellow ''



Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 61 ''

    CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
VĂN ÔN - VÕ LUYỆN .
                  (( HẤP LẠI )).

    Sau ngày duyệt binh 19/6 , đơn vị được nghỉ ngơi ít ngày . Hôm  nay tất cả được trang bị đầy đủ như chuẩn bị tham dự một cuộc hành quân nào đó , nhưng khác một điều là không phát lương thực . Tôi hơi thắc mắc điều đó ...

     Tất cả bí mật hoàn toàn...Tôi quen với sự bí mật này rồi nên chẳng hơi đâu thắc mắc cho mệt .

   Xe lăn bánh rời cổng tiểu đoàn : Trại Thạch Văn Thinh , Bà Quẹo , chạy về hướng Hàng Xanh ra xa lộ Biên Hoà , tôi mù tịt chẳng biết đi đâu cả , nhưng đi đâu cũng phải phát lương thực cho chúng tôi chứ , chẳng lẽ đi lòng vòng rồi về hậu cứ lại ? Xe tới ngã 3 Vũng Tàu thì dừng lại chờ lệnh ,đoàn xe đổi  hướng chạy ra Vũng Tàu , lúc này chúng tôi đoán có lẽ đơn vị ra học bổ túc ở Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia Vạn Kiếp , và chỉ có như vậy mới không phát lương thực cho chúng tôi thôi  . Và sự đoán mò của chúng tôi đã đúng ...

        Đoàn xe dừng lại ở cổng Trung Tâm khoảng gần 11 giờ , sau đó được bố trí đóng quân ở phía sau của Trung Tâm y như hành quân vậy , hơi khác một tí là có dân chung quanh .
 Tôi được chỉ định không phải đi học mà chỉ lo tới giờ lên xe cùng mấy anh em khác trong Tiểu Đoàn  vào nhà ăn của Trung Tâm lãnh phần ăn về cho anh em ở Đại Đội của mình và phân phát lại , công việc khá nhàn rỗi ...

   Cứ mỗi lần hành quân bị hao hụt quân số nhiều , bổ sung lính mới , là đơn vị lại phải về Trung Tâm để học bổ túc các kỹ năng và chiến thuật tác chiến lại , chương trình này học 15 ngày và 1 năm chỉ được một lấn mà thôi , chúng tôi gọi là (( Hấp lại )) .Sở dĩ có chương trình này là để cho những anh em Tân Binh , mới về đơn vị làm quen với cuộc sống mới của một người  lính tác chiến như thế nào , riêng với những anh em lính cũ , thì chúng tôi chán ngấy cảnh này , đánh giặc thật chưa chán sao còn về Trung Tâm để đánh trận giả , chấm điểm . Các ngài  Huấn Luyện Viên có giỏi thì ra  chiến trường mà chấm điểm .Hay nghe thuyên chuyển ra đơn vị tác chiến thì...quần .

      Nhìn chung , các bài học về kỹ thuật , chiến thuật thì ai cũng đã biết rồi , bây giờ chỉ ôn lại cho nhuần nhuyễn mà thôi và cũng là những điều căn bản người lính tác chiến cần phải nhớ và biết . Đôi khi những điều học hỏi ở Quân Trường đem ra áp dụng ở chiến trường có khi chết chắc .
  Tôi nghe nói có một đơn vị học trước Tiểu Đoàn tôi đã đánh một Sĩ Quan Huấn Luyện Viên môn chiến thuật bài ( trực thăng vận ) đến nỗi nhập viện , chỉ vì một câu nói dỡn đụng chạm tự ái của Lính Nhảy Dù . Ông ấy nói : Riêng Nhảy Dù có chiến thuật Đu Càng Trực Thăng ? Một câu nói châm biếm , bêu xấu Lính Dù , ý là thua trận ở Hạ Lào , Lam Sơn 719 đã phải đu càng (chân)máy bay trực thăng để về Việt Nam ...
    Trực thăng vận là bài học hành quân bằng trực thăng , được trực thăng đến bốc bay đi khi đến mục tiêu thì đáp xuống cho những người lính đó xuống làm nhiệm vụ , đàng hoàng , chứ làm gì có cảnh máy bay đậu lơ lửng trên cao , rồi lính phóng lên bám càng trực thăng để bay đi như ở Hạ Lào .
     Và không chỉ có Nhảy Dù Việt Nam lâm vào tình cảnh đó . Tại căn cứ Khe Sanh , một căn cứ lớn của  Quân Đội Mỹ , năm 1968 Thuỷ Quân  Lục Chiến của Mỹ , một đơn vị tinh nhuệ cũng đã từng bị như vậy khi tháo chạy bỏ căn cứ này ...

     Đấy , các ngài ở một nơi an toàn , đánh trận giả , bắn đạn giả , thấy cái khó cái khổ nguy hiểm kinh hoàng của những người lính từ chiến trường trở về , đã không xót thương còn đem ra châm biếm , bảo sao chúng không đánh cho được . Nhờ ai mà các ngài được an toàn yên tâm đứng lớp để huấn luyện ?
       
       Thời gian học ở Trung Tâm , Đan Thuỳ có ra thăm tôi một lần , chứng kiến cảnh ăn ở khổ cực của một người lính trận , Đan Thuỳ rủ tôi đi Vũng Tàu chơi nhưng tôi đi không được ...uổng một dịp may hiếm hoi...Thật ra , nếu  tôi muốn đi , tôi xin phép đơn vị để đi , hoặc sắp xếp công việc xong đi cũng được . Nhưng vì ...túi không tiền nên tôi viện lý do này nọ để từ chối . Chẳng lẽ đi chơi với " bạn gái " để bạn gái bao mình sao? Đan Thuỳ có lẽ biết ý nên bảo mình có tiền , cứ đi đi , nhưng tôi tự ái không đi . Lúc này chúng tôi mới chỉ làm đám hỏi , cuối năm mới cưới nhau...
     
      15 ngày học qua mau , hôm nay kết thúc khoá học bằng bài học Hành Quân Nhảy Dù . Trời ơi tôi chỉ có học lý thuyết chứ có Nhảy Dù trận bao giờ đâu , hơn nữa thời buổi chiến tranh hiện đại , máy bay ném bom F4, F5 bay  2march /giờ còn bị bắn rớt huống chi nhảy dù , làm bia cho địch bắn hả ?
    Xe chở ra sân bay Vũng Tàu , mang dù và những trang bị súng đạn , balo , nặng nề và cồng kềnh như robot vậy , leo lên máy bay phải có người ở sau đẩy mới lên được . Điểm nhảy dù xuống là một cánh đồng nằm cặp Quốc Lộ 51 cách chân núi Long Hương khoảng 2km , mục tiêu là vài ba điểm nằm sâu trong núi ...
   
     Một điểm nhảy dù nữa , gần Long Điền và một bào nước khá lớn , cách mục tiêu trên núi khoảng 4km , nhóm này xui xẻo nhảy dù ra có anh rớt xuống bào nước phải dùng bobo cao su ra vớt đem vào ...
      
 .              Cuộc hành quân mang tính cách là giả , nhung thực tế là một cuộc hành quân thật , vì khả năng đụng trận trong núi  là có thật , vì đây là con đường xâm nhập từ  mật khu Bình Giả về Đặc Khu Rừng Sát để vào Thủ Đô Sài Gòn , ngoài ra nhiệm vụ của cuộc hành quân này còn càn quét , khám phá những điểm địch đặt súng cối pháo kích vào Trung Tâm...

      Cuộc hành quân kéo dài 4 ngày và kết thúc an toàn . Dĩ nhiên Giám Khảo chấm điểm "Tốt ".

    Chẳng lẽ một đơn vị Nhảy Dù đánh trận chuyên nghiệp , nay về đánh trận giả lại không đạt hay sao ???
   
       Chúng tôi tuy khổ cực , nhưng người dân tỉnh  Bà Rịa , Vũng Tàu và những chuyến xe đò xuôi ngược ngày hôm đó đã được xem và chứng kiến  một cuộc hành quân Nhảy Dù (( Thật mà giả , giả mà thật )) hiếm có trong đời ...





                                  GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''



   


Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

*VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT " 60 ".

    CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
DUYỆT BINH :  NGÀY QUÂN LỰC 19 THÁNG 6 NĂM 1971 .

 Kết thúc cuộc hành quân Hạ Lào /Lam Sơn 719 .
Mọi sự khen thưởng cho những anh em trở về đã hoàn tất .Hôm nay những ngày cuối cùng của tháng 5 năm 1971...

         Tôi không cao cho lắm . 1m65 , vì thế được chọn vào đội hình của một tốp  tham dự Duyệt Binh Ngày Quân Lực 19 tháng 6 năm 1971 .

       Đội hình duyệt binh của một đơn vị gồm 12 hàng dọc và 12 hàng ngang , người nọ cách người kia một cánh tay , cao đứng trước và thấp dần cho đến hàng cuối cùng ...

       Sáng nào cũng vậy , tập họp  ở sân cờ Tiểu Đoàn điểm danh ăn sáng xong lên xe GMC chở đi Xa lộ Đại Hàn để tập dợt .Sở dĩ gọi xa lộ Đại Hàn

 là vì con đường  này do một đơn vị Đại Hàn tham chiến ở Việt Nam họ xây dựng . Đường khá rộng , 12 người lính sắp hàng ngang , cách nhau mỗi người một cánh tay , có lẽ cũng đến 12m ,  vậy mà vẫn còn đủ rộng cho 2 chiếc xe tránh nhau bên phần còn lại , ( thời đó xe cộ không đông đúc quá như ngày nay ).
      Những anh em tham dự duyệt binh , khẩu phần ăn chất lượng được tăng thêm hơn mức bình thường nhưng giá phải trả thì không tăng , ngoài ra đêm được miễn canh gác để ban ngày có sức khoẻ tập dượt  , thời gian tập là nguyên một buổi sáng , từ 8 giờ sáng đến 12 giờ trưa , buổi chiều được nghỉ...

     Nhìn chung , cách đi đứng cũng không có gì là khó khăn hay phức tạp , trong lúc đi , để cho hàng ngang và hàng dọc được luôn thẳng hàng , người đi phía sau luôn chỉ thấy có một người phía trước mặt mình mà thôi , nếu thấy tới thêm một phần của người thứ 3 nữa thì coi như mình đã đi xéo hàng rồi phải chỉnh lại ngay . Tương tự như vậy , hàng ngang chỉ được phép thấy người bên phía tay trái của mình , khi di chuyển , liếc mắt thấy duy nhất anh bạn bên tay trái mình mà thôi ...


    Khi đi , tay phải đánh thẳng về phía trước , bàn tay nắm lại , tay dơ lên ngang tầm mắt mình , hay ngang tới vai của người đi trước mình là được , không cao quá và củng không thấp quá , tất cả tay đánh thẳng , không cong cong quẹo quẹo . Tay trái vai đeo súng , dây súng được điều chỉnh sao cho khi tay cầm dây súng khuỷu tay song song với mặt đất và dây súng cũng vừa đủ căng , không chùng quá vì chùng , súng sẽ bị lắc khi đi , dây căng quá sẽ gây mệt mỏi , tê tay cho mình . Chân cũng vậy , bước 

thẳng vừa tầm chân của mình , đầu gối không được co lại ...

          Điệu nhac duyệt binh thường là những bản hùng ca  hay chiến đấu ca vì thế nghe rất hào hùng , trong điệu nhạc đi , tiếng đệm của trống bát '' tùng '' nghe rất to và rõ , tiếng '' tùng '' này luôn rơi vào chân trái khi di chuyển , do đó anh nào đi nghe tiếng '' tùng '' rơi vào chân phải là biết mình đang đi sai phải sửa ngay , nếu không ,ở ngoài hàng quân nhìn thấy ngay... Đang đi sửa sai bằng cách nào ? Rất dễ nếu bạn biết cách : bạn chỉ giả bộ vấp chân thôi , chân bạn sẽ chậm đi 1 nhịp và trở về đúng nhịp lại . Đây là cách duy nhất giúp bạn sửa chân đi sai  ,không có cách nào khác , nếu bạn cứ loay hoay sửa cách khác , sẽ không bao giờ bạn sửa được vì nhịp trống không chờ bạn , đội hình sẽ rối lên và bạn sẽ bị ... ăn đòn .


        Mệt mỏi nhất , có lẽ là việc chăm sóc đôi giầy Map . Loại giầy da đen cao cổ , đôi giầy được đánh bóng đến nỗi soi gương được , chúng tôi thường hay nói đùa ; phải bóng đến khi nào kiến leo lên không được mới đúng ...


        Thời gian tập dượt đã hết . Hôm nay chính thức vào ngày lễ , xe chở chúng tôi đến Bộ Tư Lệnh Hải Quân ở bến Bạch Đằng mới vào khoảng 1, 2 giờ sáng , tại đây các đơn vị tham dự đã dầy đặc , đủ mọi quân binh chủng , Hải Lục Không Quân và nhiều đơn vị đặc biệt khác nữa , tất cả quần áo giầy mũ bóng lộn , kể cả xe tăng xe bọc thép , chỉ có máy bay , bay trên trời khá cao nên tôi không biết nó có được bóng như vậy không ...


      Tới giờ hành lễ , vị Tướng Chỉ Huy buổi lễ đi trên một xe jeep  không mui chạy ngược chạy xuôi kiểm tra đoàn quân , khán  đài chính là sau nhà thờ Đức Bà khá lớn , xung quanh cờ xí rợp trời , Quân Cảnh bảo vệ an ninh cho buổi lễ dầy đặc trước khán đài , chua kể đến lực lượng An Ninh chìm , nổi .

     Đối diện khán đài chính , ban quân nhạc Bộ Tổng Tham Mưu , với lễ phục màu trắng sang trọng , những trống bát cao hơn đầu người , những kèn to đến nỗi tưởng người chui lọt vào trong được , kèn đồng sáng nhoà chói cả mắt ...

        Cứ mấy phút , vì lí do an ninh , sĩ quan chỉ huy đội hình lại làm động tác khám súng 1 lần , xem súng anh nào có đạn lên nòng hay không . Gần đến giờ lễ xe báo chí Quân Đội đi quay phim , đội hình được chuẩn bị ngay hàng thẳng lối , găng tay trắng được mang vào ...


      Tiếng loa phát thanh thông báo từng phái đoàn , từng những vị quan chức trong chính phủ đến tham dự buổi lễ và cuối cùng là vị nguyên thủ Quốc Gia Tổng Thống Việt Nam Cộng Hoà Nguyễn Văn Thiệu đến...


          Không khí nhộn nhịp hồi  hộp khó tả , tiếng trống quân hành như thôi thúc trong lòng , tuy mệt mỏi vì chờ đợi , và việc gì đến cũng đã đến...

       Những chiếc máy bay khu trục , loại máy bay ném bom bay ngang khán đài thả ra trên bầu trời màu khói vàng đỏ , tạo thành màu cờ tổ quốc : 3 vạch đỏ và 4 vạch vàng đan xen nhau tuyệt đẹp...
theo sau là các loại phi cơ vận tải , trực thăng...
    Dưới đất , cờ xí rợp trời đủ mọi màu sắc , xe tăng , pháo binh , xe GMC , tất cả bóng lộn ...
   

      Đoàn quân duyệt binh , người người rực rỡ với những loại huy chương xanh đỏ tím vàng đeo đầy trên ngực áo , những dây biểu chương xanh đỏ nơi cầu vai , trước đoàn quân là Quốc Kỳ và Quân kỳ của từng đơn vị ,  di chuyển theo hướng từ Cường Để nay là Tôn Đức Thắng ra Đại Lộ Thống Nhất nay là Lê Duẫn tiến ngang khán đài , nơi các quan chức chính phủ và các vị Đại Sứ của nước bạn  tham dự buổi lễ , khẩu lệnh chào khi đi ngang khán đài được la to , Tất cả đoàn quân đều hướng mặt nhìn vào khán đài cho đến khi đi qua .

     Trong cuộc duyệt binh này có cả các đơn vị bạn tham chiền ở Việt Nam như : Đại Hàn , Úc Đại Lợi  Tân Tây Lan , Thái Lan ...
    

       Đến đường Pastuer  đơn vị lên xe chờ sẵn và chở về hậu cứ Tiểu Đoàn , cuộc duyệt binh kết thúc vào khoảng 13 giờ .

      Tuy có mệt mỏi , nhưng trong lòng tôi cảm thấy thật hãnh diện khi được đứng trong đội hình của đoàn quân  này , vào một ngày lễ trọng đại như vậy của Quân Đội ...vì đâu phải ai cũng được như vậy . 
      Hơn 300 người đại diện cho cả Sư Đoàn gần 10.000 người...



                                       GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''.