CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .
KẾ HOẠCH - ĐIỀU QUÂN CỦA
TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG
TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1
VÙNG 1 CHIẾN THUẬT : N+ 15 (?) .
(Bài 3 ).
Huế , ngày ...tháng ... năm 1972 .
Em thân yêu .
Lẹ quá phải không em , mới đây mà mình đã xa nhau cả nửa tháng rồi , những ngày mới đặt chân đến vùng hành quân , anh nhớ em kinh khủng , nhớ những ngày mình hạnh phúc bên nhau , sao quá ngắn ngủi , anh như cánh chim vô định nay đây mai đó , cứ đi biền biệt để lại cho em những lo âu mong chờ ...
Ai bảo em thích lấy chồng là người hùng làm chi ? Chắc em đâu ngờ cuộc sống lính tráng của anh nguy hiểm và vất vả đến như vậy phải không ? Cứ tưởng áo hoa Mũ Đỏ lè phè trong thành phố , vi vu , chứ đâu có ngờ miệt mài trong rừng sâu núi thẳm hoài như vậy . Biết thế chắc em chẳng dám lấy chồng là lính Nhảy Dù đâu em nhỉ .
Từ hôm đơn vị ra hành quân ở Huế đến nay , tình hình có vẻ yên tĩnh , chưa thấy gì nguy hiểm cả , ngoại trừ một vài đụng độ nhỏ của đơn vị bạn , nơi khu vực anh đi qua thỉnh thoảng có những ngọn đồi toàn sim là sim , những trái sim chín ngọt lịm thơm lừng to như ngón tay cái .Màu tím của hoa sim vị ngọt của sim chín làm anh càng nhớ em thêm , anh thầm ước gì có em bên cạnh , để cho em những trái sim chín ngọt ấy , ước mơ của anh quá tầm thường phải không em , nhưng vì nhiệm vụ nên anh chẳng làm được gì như mong muốn của mình cả ...
Em thân yêu , chỉ sau gần 2 giờ bay , anh đã phải xa em hàng ngàn cây số , sinh hoạt cuộc sống hoàn toàn thay đổi , bao nhiêu yêu thương nhung nhớ cũng như hạnh phúc phải gác lại để lo nhiệm vụ của mình , chỉ một sơ hở , thì tất cả chấm hết , ghê quá ...
Cách nay mấy ngày , Đại Đội đóng quân đêm ở một cánh đồng tranh khá lớn , vài ba con đường mòn chạy ngoằn nghoèo sâu vào chân núi , Trung Sĩ Chấn , Trung Đội Phó của anh , đặt phục kích tự động trên những con đường đó , Chấn hay được anh em gọi đùa là Sát Thủ Phục Kích Tự Động , vì Chấn '' gài '' thường là mìn sẽ nổ , không địch thì thú rừng , có khi heo rừng , mễn , ngay cả chồn hương cũng phải chết ...
Nửa đêm mìn phát nổ , thế là cả Đại Đội thức chờ địch . Không biết địch lọt vào đó bao nhiêu người , cho dù là cả Trung Đội đi nữa thì khi lọt vào Phục Kích tự Động , khả năng bị thiệt hại nặng là điều không tránh khỏi , vì loại Phục Kích Tự Động này rất nguy hiểm và hiệu quả khi phòng thủ , sau đó có tiếng rên la trong đêm tối : Mấy anh lính Cộng Hòa ơi cứu em với , kèm theo tiếng rên la là những tiếng súng Ak nổ chát chúa vang lên , đạn xé gió bay đi...
Đêm tối , rên la , súng nổ . Thực hư thế nào ? Làm sao mà cứu đây ? Bẫy chăng ??? Đã thế lại thỉnh thoảng nổ một vài phát AK chát chúa , đạn xé gió bay ngang qua đầu , qua tuyến phòng thủ của Đại Đội ...
Hoàn cảnh này , vì mạng sống của mình và đồng đội là trên hết ...
Vài trái lựu đạn M26 được ném đi ...
Yên tĩnh trở lại , anh cũng như bạn bè âm thầm rời hố cá nhân , đi vào giấc ngủ dang dở ...
Đấy đời Lính Tác Chiến là như vậy đấy em ạ , đêm ngủ cũng không được yên giấc ...
Vài hàng về thăm em , rảnh anh sẽ viết thư cho em nhiều . Cho anh gửi lời thăm cha mẹ anh em hai bên nhé . Nhớ em nhiều ... Hôn em ...
Anh của em .
TB. Anh có hái vài cái hoa sim ép khô , định khi nào có bạn về phép mang về cho em ,nhưng vì cánh hoa mỏng quá hư hết , uổng ghê .
(Còn tiếp )
GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''
MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .
KẾ HOẠCH - ĐIỀU QUÂN CỦA
TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG
TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1
VÙNG 1 CHIẾN THUẬT : N+ 15 (?) .
(Bài 3 ).
Huế , ngày ...tháng ... năm 1972 .
Em thân yêu .
Lẹ quá phải không em , mới đây mà mình đã xa nhau cả nửa tháng rồi , những ngày mới đặt chân đến vùng hành quân , anh nhớ em kinh khủng , nhớ những ngày mình hạnh phúc bên nhau , sao quá ngắn ngủi , anh như cánh chim vô định nay đây mai đó , cứ đi biền biệt để lại cho em những lo âu mong chờ ...
Ai bảo em thích lấy chồng là người hùng làm chi ? Chắc em đâu ngờ cuộc sống lính tráng của anh nguy hiểm và vất vả đến như vậy phải không ? Cứ tưởng áo hoa Mũ Đỏ lè phè trong thành phố , vi vu , chứ đâu có ngờ miệt mài trong rừng sâu núi thẳm hoài như vậy . Biết thế chắc em chẳng dám lấy chồng là lính Nhảy Dù đâu em nhỉ .
Từ hôm đơn vị ra hành quân ở Huế đến nay , tình hình có vẻ yên tĩnh , chưa thấy gì nguy hiểm cả , ngoại trừ một vài đụng độ nhỏ của đơn vị bạn , nơi khu vực anh đi qua thỉnh thoảng có những ngọn đồi toàn sim là sim , những trái sim chín ngọt lịm thơm lừng to như ngón tay cái .Màu tím của hoa sim vị ngọt của sim chín làm anh càng nhớ em thêm , anh thầm ước gì có em bên cạnh , để cho em những trái sim chín ngọt ấy , ước mơ của anh quá tầm thường phải không em , nhưng vì nhiệm vụ nên anh chẳng làm được gì như mong muốn của mình cả ...
Em thân yêu , chỉ sau gần 2 giờ bay , anh đã phải xa em hàng ngàn cây số , sinh hoạt cuộc sống hoàn toàn thay đổi , bao nhiêu yêu thương nhung nhớ cũng như hạnh phúc phải gác lại để lo nhiệm vụ của mình , chỉ một sơ hở , thì tất cả chấm hết , ghê quá ...
Cách nay mấy ngày , Đại Đội đóng quân đêm ở một cánh đồng tranh khá lớn , vài ba con đường mòn chạy ngoằn nghoèo sâu vào chân núi , Trung Sĩ Chấn , Trung Đội Phó của anh , đặt phục kích tự động trên những con đường đó , Chấn hay được anh em gọi đùa là Sát Thủ Phục Kích Tự Động , vì Chấn '' gài '' thường là mìn sẽ nổ , không địch thì thú rừng , có khi heo rừng , mễn , ngay cả chồn hương cũng phải chết ...
Nửa đêm mìn phát nổ , thế là cả Đại Đội thức chờ địch . Không biết địch lọt vào đó bao nhiêu người , cho dù là cả Trung Đội đi nữa thì khi lọt vào Phục Kích tự Động , khả năng bị thiệt hại nặng là điều không tránh khỏi , vì loại Phục Kích Tự Động này rất nguy hiểm và hiệu quả khi phòng thủ , sau đó có tiếng rên la trong đêm tối : Mấy anh lính Cộng Hòa ơi cứu em với , kèm theo tiếng rên la là những tiếng súng Ak nổ chát chúa vang lên , đạn xé gió bay đi...
Đêm tối , rên la , súng nổ . Thực hư thế nào ? Làm sao mà cứu đây ? Bẫy chăng ??? Đã thế lại thỉnh thoảng nổ một vài phát AK chát chúa , đạn xé gió bay ngang qua đầu , qua tuyến phòng thủ của Đại Đội ...
Hoàn cảnh này , vì mạng sống của mình và đồng đội là trên hết ...
Vài trái lựu đạn M26 được ném đi ...
Yên tĩnh trở lại , anh cũng như bạn bè âm thầm rời hố cá nhân , đi vào giấc ngủ dang dở ...
Đấy đời Lính Tác Chiến là như vậy đấy em ạ , đêm ngủ cũng không được yên giấc ...
Vài hàng về thăm em , rảnh anh sẽ viết thư cho em nhiều . Cho anh gửi lời thăm cha mẹ anh em hai bên nhé . Nhớ em nhiều ... Hôn em ...
Anh của em .
TB. Anh có hái vài cái hoa sim ép khô , định khi nào có bạn về phép mang về cho em ,nhưng vì cánh hoa mỏng quá hư hết , uổng ghê .
(Còn tiếp )
GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''
Tới hồi gay cấn rồi, hiii.em chúc anh luôn dồi dào sức khỏe để viết tiêp nhé.
Trả lờiXóaSắp tới hồi gay cấn rồi Mẫn ơi , thời gian này là khoảng tháng 6/1972 .Cám ơn em đã ghé thăm . Chúc em đầu tuần vui nhiều ...
Xóa