CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 109 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

NHỮNG ĐIỀU TÔI BIẾT VỀ HIỆP ĐỊNH PARIS KÝ NGÀY 27 THÁNG 1 NĂM 1973 ...

                                                   ( Bài cuối )


 TUYẾN GIÁP RANH ...


    ... Như tôi đã viết , hiêp định Paris hay người ta còn gọi là Hiệp Định Ngừng Bắn Da Beo .
    
         Không phải trong  tất cả những vùng đồi núi trùng điệp hay rừng già bạt ngàn ấy , của Miền Nam Việt Nam ,  đâu đâu cũng có sự hiện diện của Lính Việt Nam Cộng Hòa , hay ngược lại , chỗ nào cũng có mặt của Quân Giải Phóng Miền Nam Việt Nam và Bộ Đội Miền Bắc ...

    Có những khu vực hoàn toàn do Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa kiểm soát , cũng có những khu vực hoàn toàn do Việt Cộng kiểm soát , cũng có những khu vực mà cả hai bên cùng kiểm soát và chiếm đóng ...


       Vì thế , khu vực  mà cả hai bên cùng chiếm đóng , kiểm soát , nơi  mà hai bên đồng ý , công nhận làn ranh phân định thuộc về mình , được gọi là TUYẾN GIÁP RANH ...


       Đóng quân ở tuyến giáp ranh rất nguy hiểm , bởi " HAI KẺ THÙ  " đối mặt nhau , có những nơi không quá 20m , chỉ cách nhau bằng những hàng rào mìn bẫy và những chướng ngại vật làm bằng những cây rừng tạm bợ ...


       Bên này có thể nghe được bên kia nói chuyện , có thể nhìn thấy người bên kia đi lại và những sinh hoạt của nhau ...

      Thế nhưng không ai biết được điều gì sẽ xẩy ra
 khi mà một trong hai bên , bất ngờ nổ súng khai hỏa trước , với khoảng cách quá gần như vậy thì hậu quả là không lường được .

      Theo quy định của đơn vị  chúng tôi , anh em nào đóng ở TUYẾN GIÁP RANH , tuyệt đối cấm nói chuyện hay cãi vã với đối phương . Mọi sinh hoạt vẫn phải giữ bí mật .

        Để bảo đảm an toàn cho chính mình , việc đi  lại đều di chuyển dưới giao thông hào cho đến khi ra khỏi tầm nhìn của đối phương thì mới đi lại bình thường ...

            Sở dĩ cấm nói chuyện và cãi nhau là vì khi cãi nhau ,thường là chê bai chế độ của nhau , tuyên truyền chứ chẳng có gì đáng để học hỏi cả , và cứ bên này chê bên kia , cãi qua cãi lại  thì chắc chắn sẽ có bắn bậy . Nhất là một bên nào đó cãi chầy cãi cối , không chấp nhận việc đó là sai , mặc dù họ biết điều đó là sai ...



           Tôi ra hành quân lại đúng lúc Tiểu Đoàn nghỉ dưỡng quân ở Phong Điền , nằm cạnh Quốc Lộ 1 , đối diện với căn cứ Hòa Mỹ .

    
       Điều làm tôi ngạc nhiên là Trung Đội 1 của tôi , hôm nay lại được đóng quân chung với Bộ Chỉ Huy của Tiểu Đoàn , có tới 2 Sĩ Quan : Chuẩn Úy Nguyễn A Răng và Chuẩn Úy Ngô Văn Sơn , quân số đầy đủ đúng tiêu chuẩn , gồm 3 Tiểu Đội mỗi Tiểu Đội 12 người , Tiểu Đội Trưởng là 1 Trung Sĩ , trong đó có tôi kiêm luôn chức Trung Đội Phó ,  ban Chỉ Huy Trung Đội 5 người , tổng cộng 41 người ...
       
        Hỏa lực bình thường đã hùng hậu , nay Trung Đội tôi lại được trang bị  càng hùng hậu hơn , với 3 khẩu đại liên M60 , 7 khẩu M79 còn lại là XM16 và các trang bị thông dụng khác ...

      Và điều ngạc nhiên của tôi đã được trả lời ngay : Trung đội đang chờ để chuẩn bị học Khóa 3 Đa Năng ở Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù , thời gian học là 3 tháng ...


        Tôi có nghe nói về chương trình của khóa học  này , nhưng không ngờ Trung Đội của tôi lại được tham gia . Khóa học với những bài học khá đặc biệt trong chương trình huấn luyện , học môn nào , thực hành ngay ...


      Nhiệm vụ của Trung Đội tôi rồi đây sẽ nặng nề và nguy hiểm hơn bởi hai chữ ĐA NĂNG ...




                           GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''






  



Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 108 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .


 DUYỆT BINH :
 NGÀY QUÂN LỰC 19 THÁNG 6 NĂM 1973 .


            ...Đáng lẽ tôi đã tăng cường ra hành quân , vì vết  thương đã lành hẳn sau một thời gian khá dài điều trị tại bệnh viện Đỗ Vinh  .

          Lúc này Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù của tôi đang đóng ở Phong Điền (Thừa Thiên Huế ) chạy dài tới Hương Thủy , Phá Tam Giang , Quảng Lợi , Quảng Lộc ...

      Số tôi lại gặp may mắn : Vì chỉ còn khoảng 1 tháng nữa là đến ngày Quân Lực 19 tháng 6 , vì thế tôi chưa phải ra hành quân lại , mà ở hậu cứ cùng với một số anh em khác tham gia tập dượt trong đội hình duyệt binh của ngày lễ lớn trong Quân Đội ...


     Đây là lần thứ 2 mà tôi được vinh dự đứng trong đội hình duyệt binh của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa . Lần thứ nhất vào ngày 19/6/1971 sau khi cuộc hành quân Lam Sơn 719 ở Hạ Lào kết thúc .


       Đời lính , đâu phải ai cũng được tham gia vào những ngày trọng đại này đâu , thế mà tôi được tham dự đến 2 lần .

       Tuy có mệt nhọc , cực khổ với  những buổi tập dượt nghi thức cho buổi lễ kéo dài cả tháng , với những buổi trưa nắng oi ả của Sài Gòn ...
          Để rồi chỉ trình diễn đi qua khán đài chưa đến 30 phút ...

         Với tôi , một người lính '' kỳ cựu'' thì những động tác này là quá quen thuộc .

       Năm nay , buổi lễ được tổ chức nằm trên đường Trần Hưng Đạo , từ hướng Chợ Lớn chạy về trung tâm Thủ Đô Sài Gòn mà khán đài chính nằm đối diện với chợ Bến Thành ...


       Cũng như lần duyệt binh trước , thành phần tham dự buổi lễ , đủ  mọi quân binh chủng trong Quân Đội đều có mặt .

      Ở dưới đất , ấn tượng nhất có lẽ là xe thiết giáp các loại , từ thiết vận xa M113 đến xe tăng M41, M48 và pháo binh loại 175 ly , được đặt trên một xe tăng với nòng dài đến 8m . Tất cả được lau chùi bóng lộn ...

        Trên trời thôi thì đủ loại máy bay , trực thăng  UH1 B , Chinook Ch47 , máy bay vận tải C130 , C123 , Dakota C47 ...

        Đẹp nhất là những chiếc máy bay ném bom khu trục , khi bay gần  đến khán đài thì từ máy bay thả ra những làn khói màu vàng đỏ , tạo ra hình lá cờ màu vàng ba sọc đỏ ngày một lớn hơn và sau đó tan dần vào khoảng không ...

       Các đơn vị Lục Quân thì khỏi nói : như một rừng người , rừng cờ với các phù hiệu của đơn vị , cùng với các loại huy chương xanh đỏ đeo đầy trên ngực áo .

           Ở cầu vai áo cũng vậy  , những loại dây bửu chương màu sắc rực rỡ xanh đỏ vàng ...

        Tất cả những loại huy chương , dây bửu chương ấy , chỉ có những người lính mới biết được loại nào giá trị hơn loại nào mà thôi , còn người dân chắc chẳng ai biết được điều đó ...

        Bây giờ vợ con tôi đã khỏe , được gần 3 tháng rồi , mình tôi chăm sóc vợ con  trong suốt thời gian đó ...

     Lễ duyệt binh ngày Quân Lực cũng đã kết thúc , tôi chờ phương tiện để ra vùng hành quân lại ...

     Những ngày hạnh phúc đã qua mau , ba lô , súng đạn , gian khổ hiểm nguy , bạn bè đang chờ tôi ...



                                                   




                           GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''






Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ''107 ''.

 CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

DỌN NHÀ , ĐƯA VỢ VÀO TRẠI GIA BINH 
TIỂU ĐOÀN 2 NHẢY DÙ ...

   ... Bây giờ là tháng 4 năm 1973 . 
       Tôi lập gia đình được khoảng một năm rưỡi . Trong cuộc sống chung chạ với gia đình , nảy sinh những mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu , em chồng chị dâu ...

        Tôi thì đi hành quân miệt mài , dăm ba tháng mới về với gia đình mươi ngày , có biết mô tê gì đâu , mỗi lần về nghỉ phép lại nghe vợ than vãn kêu ca tôi cũng nản .

             Đôi khi , tôi cũng có bắt gặp những cử chỉ không mấy tốt của những  cô em mình . Nhưng là anh nên tôi không muốn chấp nhất làm gì .

           Bởi từ xa xưa đã có câu : '' Nàng dâu mẹ chồng " hai người có mấy thương nhau bao giờ .

  '' Giặc bên Ngô không bằng Bà Cô bên chồng '' tương tự như vậy , cô em chồng nào mà chẳng ghét chị dâu  . Những câu ví von ấy đã nói lên sự thành kiến đố kỵ nhau từ  bao đời nay ...

           Nghe vợ than vãn hoài  tôi cũng buồn , thế là  nhân dịp đang được nghỉ dưỡng thương , tôi cùng vợ đi tìm hỏi thuê nhà ở khu Tân Việt , gần với hậu cứ của Tiểu Đoàn  để việc đi lại được thuận lợi đỡ tốn kém .

  
         Những căn nhà cho thuê mà tôi  ưng ý , thì giá cao quá không kham nổi , so với đồng lương lính của tôi , còn những căn nhà giá tương đối thì ghê quá , không ở nổi ...

        Tôi định liều thuê một căn ở đỡ trong khi chờ đơn vị cấp nhà . Căn nhà chỉ  khoảng 16m vuông không đạt yêu cầu tối thiểu của một gia đình , vậy mà giá thuê đến 8.000$ / tháng . Chiếm gần 1/3 tiền lương của tôi . 

        Vậy lấy gì mà sống đây ? Cũng may vợ tôi không đồng ý , vì căn nhà ghê quá ...

      Trong đơn vị , đang xây nhà thêm để cấp cho những anh em có gia đình muốn vào ở trong Trại Gia Binh . Trung Sĩ Nhất Trình , kế toán trưởng của Đại Đội tôi , biết tôi mới lấy vợ , nên hỏi tôi có muốn cho vợ vào ở trong Trại Gia Binh không .               Nghe vậy tôi đồng ý ngay và nhờ ông làm  thủ tục dùm tôi ...Mấy ngày sau thì tôi được cấp nhà ...


         Trại Gia Binh là những căn nhà tập trung tai một khu vực , dành riêng cho vợ con của lính trong đơn vị sinh sống . Nhà được cấp cho không hoàn toàn , diện tích khoảng 3m5 x 13m , tương đối đầy đủ tiện nghi , có nhà vệ sinh riêng từng căn ...

         Vì Trại Gia Binh Tiểu Đoàn của tôi nằm trong Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn : Trại Hoàng Hoa Thám . Do đó việc ra vào cổng  được kiểm soát  rất nghiêm ngặt , tất cả vợ con ra vào cổng "C" ( nay là đường Bình Giã , P13 , Quận Tân Bình ) cổng dành riêng cho vợ con lính ra vào , đều được cấp thẻ ra vào cổng , An Ninh Sư Đoàn và Tiểu Đoàn túc trực tại cổng ra vào sẽ xét giấy tờ bất cứ ai thấy nghi ngờ ...


         Tôi yêu đời lính , thích cuộc sống hào hùng của những người lính Thiên Thần Mũ Đỏ , sống nay chết mai , gian khổ , hiểm nguy , nhưng tôi lại không thích Con Của Lính và cuộc sống của vợ con trong Trại Gia Binh . Tại sao lại mâu thuẫn như vậy ???

        Dễ hiểu thôi : Con Của Lính sống giữa chốn ba quân như vậy , ít nhiều cũng ảnh hưởng những thói hư tật xấu của lính , nhất là lính tác chiến như tôi , coi trời bằng vung . Tuy thành phần đó chỉ là số ít ...
      Còn vợ lính : Chồng đi hành quân triền miên tháng này qua tháng nọ , ở nhà không biết làm gì ngoài hai bữa ăn và nuôi con , tháng tháng chờ lương của chồng gừi về .'' Ở không sanh nông nỗi ''
          Đó cũng là lẽ thường tình , bởi  lính và vợ lính , một tập thể của mọi miền đất nước hội  tụ lại , người tốt kẻ xấu sống chung với nhau , bảo  sao mà tôi yên tâm cho được ...

       Với tôi , đưa vợ con vào Trại Gia Binh để sinh sống là điều mà tôi không hài lòng cho lắm , nhưng biết sao bây giờ khi mà tôi không thể  làm gì khác được . 

        Tôi nói thế (( Xin lỗi bạn bè )) không có nghĩa là vợ con lính ở trong Trại Gia Binh là  hư hỏng hết , mà chỉ là do cá tính của tôi mà thôi hoặc là do tôi có thành kiến với việc này .

       ĐÚNG LÀ GHÉT CỦA NÀO TRỜI CHO CỦA NẤY : VỢ TÔI LÀ CON CỦA LÍNH VÀ TÔI , PHẢI SỐNG TRONG TRẠI GIA BINH CHO ĐẾN 30/4/1975 ...


       Tôi dọn vào Trại Gia Binh Tiểu Đoàn được vài ngày thì vợ tôi sanh con đầu lòng , nhà tôi gần bên Bảo Sanh Viện của Sư Đoàn  , mọi chi phí sanh đẻ thuốc men không phải tốn kém một đồng bạc .


       Sáng tôi vào Bệnh Viện Đỗ Vinh để Bác Sĩ khám bệnh cho tôi , xong tôi ghé Bảo  Sanh Viện để thăm vợ con . Không biết việc này có hiếm hoi không mà tôi nghe những chị em họ nói : vợ tôi là hạnh phúc may mắn lắm , vì ngay khi sanh đẻ lại có chồng ở nhà , có người sanh 2, 3 đứa con , đều nhằm lúc chồng đang bận hành quân ...


       Nếu điều đó là thật : THÌ QUẢ LÀ ĐÁNG THƯƠNG CHO NHỮNG NGƯỜI VỢ , CÓ CHỒNG LÀ LÍNH TRẬN . NIỀM HẠNH PHÚC NHỎ NHOI KHI SANH ĐẺ , CẦN CÓ CHỒNG Ở BÊN CẠNH  CŨNG KHÔNG CÓ ĐƯỢC .                  

           CHIẾN TRANH ...
           THẬT ĐÁNG NGUYỀN RỦA ...
                                          


                         GIANG.HOA.KHÔNG GIAN '' yellow "



Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 106 ''

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

NHỮNG ĐIỀU TÔI BIẾT VỀ HIỆP ĐỊNH PARIS KÝ NGÀY 27/1/1973 ...
                                                ( Bài 5 )

  TRAO TRẢ TÙ BINH ...


         ... Chiến tranh Việt Nam , ban đầu chiến trường chỉ nằm trong  phạm vi  một quận hay  tỉnh  lỵ nào đó xa xôi hẻo lánh ,nằm  trong lãnh thổ của Miền Nam  Việt Nam mà thôi , với những loại vũ khí cổ điển , lạc hậu có tầm sát thương không cao như : CKC , súng trường báng đỏ, Súng máy ngựa trời . Carbin M1 , M2 ,  Garan M1 , trung liên Bar ...
         Tóm lại là những loại vũ khí và phương tiện yểm trợ cũ kỹ  của thời Đệ Nhị Thế Chiến để lại .

        Sau này , khi người Mỹ dính líu sâu vào  cuộc chiến và Quân Đội Mỹ đã trực tiếp tham gia vào cuộc chiến tranh của Việt Nam , thì các loại vũ khí cổ  điển , lạc hậu dần được thay thế bằng những loại vũ khí đời mới hiện đại như : 

        Súng trường XM16 hay đối phương còn gọi là Tiểu Liên Cực Nhanh , đại liên M60 , súng chống tăng M72 , XM 202 và hỏa tiễn chống tăng TOW , đại bác khộng giật 90ly (?)...

        Để cân bằng hỏa lực khi giao tranh  , Đối Phương với sự hậu thuẫn của Liên Xô và Trung Cộng , cũng thay thế các loại vũ khí lạc hậu của mình , bằng những loại vũ khí đời mới như : AK47 , trung liên nồi , B40 , B41 cùng nhiều loại vũ khí khác như cao xạ 37ly , 57ly ...


     Mỗi lần , Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa , được Mỹ trang bị cho một loại vũ khí mới , đưa loại vũ khí đời mới ấy vào chiến trường .

     Thì ngay lập tức , Việt Cộng cũng được Liên Xô và Trung Cộng trang bị cho những loại vũ khí tương ứng , để không bị thua kém .

       Hành động này người ta gọi là : LEO THANG CHIẾN TRANH .

          Và cũng từ đây chiến trường không còn nằm TRONG LÃNH THỔ MIẾN NAM VIỆT NAM NỮA , MÀ LAN SANG CAMBODIA VÀ CẢ HẠ LÀO...

         Trở lại vấn đề trao trả tù binh , vì trong hiệp định paris có ghi điều  khoản này , do đó không có gì trục trặc , bàn cãi nữa ,  các bên chỉ tiến hành lựa chọn địa điểm và thời gian thích hợp mà thôi ...


           Việc trao trả tù binh , được ghi như  trong hiệp định Paris là một điều nữa chứng tỏ người Việt Nam , mà cụ thể là  Bà Nguyễn Thị Bình khôn ngoan hơn Ngoại Trưởng Mỹ : Tiến sĩ Henrry Kissinger .
       
       Tại bàn hội nghị ở Paris , Tiến sĩ Kissinger đòi  bà Bình phải trao trả cả  tù binh ở Cambodia và Hạ Lào  do quân của bà bắt giũ , vì Ông Kissinger biết rằng quân của Bà Bình và Bộ Đội Miền Bắc có mặt ở Cambodia và Lào . Nhưng Bà Bình chối bỏ , không  công nhận có quân của mình  ở hai Quốc Gia trên ...

              Nếu Bà Bình đồng ý trao trả tù binh ở Cambodia và Lào : có nghĩa là Bà Bình đã thừa nhận  quân của Mặt trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam và Bộ Đội Miền Bắc Việt Nam có mặt trên lãnh thổ của hai Quốc Gia này .

       
     Vấn  đề sẽ phức tạp hơn , vì liên quan đến Quốc Tế  (( Cuộc chiến của 3 Quốc Gia )) .
     
       Không còn gọi là '' MẶT TRẬN GIẢI PHÓNG MIỀN NAM VIỆT NAM , DO NGƯỜI DÂN MIỀN NAM VIỆT NAM NỔI DẬY CHỐNG ĐỐI CHÍNH QUYỀN  '' nữa ,  và có thể đây là cớ để Quân Đội Mỹ kéo đánh thẳng ra Miền  Bắc ...

            Vì thế , trước yêu cầu giăng bẫy của Ngoại Trưởng Mỹ , Bà Bình đã khôn ngoan trả lời rằng :         - Tôi không có quân bên đó (Cambodia & Lào ) thì lấy gì mà trao trả cho Ông ? Các Ông đem quân qua đánh người ta ,bị người ta bắt , thì bây giờ các Ông kiếm người ta mà đòi .


             MỘT CÂU TRẢ LỜI MÀ TIẾN SĨ KISSINGER ĐAU ĐẦU KHÔNG LÀM GÌ ĐƯỢC . PHẢI KÝ VÀO BẢN HIÊP ĐỊNH PARIS VỚI NHIỀU THUA THIỆT CHO CẢ MỸ VÀ VIỆT NAM CỘNG HÒA .

       Vì thế , trong những đợt trao trả tù binh , chỉ có những tù binh ở chiến trường Việt Nam được trao trả , còn tù binh của Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa ở chiến trường Cambodia và Hạ Lào thì không có danh sách nào để trao trả hết ... Mặc dù trên thực tế là có và các bên tham chiến đều biết như vậy ...


       Việc trao trả tù binh thường được trao trả ở bờ sông Thạch Hãn và Lộc Ninh , ngoài đại diện  Ban Liên Hợp Quân Sự 4 Bên làm việc , còn có sự giám sát của một  Ủy Ban Kiểm Soát Và Giám Sát Đình Chiến Tại Việt Nam ( ICCS)...


       Tôi không được tận mắt chứng kiến cảnh này , nhưng ,  bạn tôi là Hạ Sĩ Lợi , Lính Công Binh của Sư Đoàn Nhảy Dù , người lái Bo Bo ( một loại xuồng máy của Quân Đội chạy tốc độ khá nhanh ) để chuyển tù binh từ bờ Nam sông Thạch Hãn , qua bờ Bắc sông Thạch Hãn , để  trao trả tù binh  cho phía Việt Cộng , và nhận lại tù binh Việt Nam Cộng Hòa do phía Việt Cộng trao trả lại ...


      Lợi kể , trong những đợt trao trả tù binh , cũng có lắm truyện cười không nhịn nổi . Tù binh Việt Cộng do Việt Nam Cộng Hòa trao trả thì mập ú , còn tù binh Việt Nam Cộng Hòa do Việt Cộng  trao trả thì ốm nhách (điều này dễ hiểu thôi ) thấy mà tội nghiệp ...

    Chưa hết , thỉnh thoảng có anh tù binh Việt Cộng xuống BoBo rồi , Bo Bo chạy ra giữa  sông để  về bên kia bờ Bắc , bất thần đứng lên la lớn  :
 - Tôi không muốn về bên kia , cho tôi xin ở lại Miền Nam ...

     Thế là Bo Bo phải quay trở lại bờ Nam để ban Liên Hợp Quân Sự 4 bên và  ICCS lập biên bản cho anh tù binh đó ở lại Miền Nam Việt Nam ...


      Vì trong hiệp định Paris có qui định : Tù binh của cả hai bên , nếu ai không muốn về lại bên phía của mình , có quyền xin ở lại bên mình muốn ...


    TUY RẰNG : SỰ VIỆC NÀY LÀ CÓ THẬT NHƯNG CŨNG KHÔNG ÍT LÀ TRÒ BỊP CỦA CHÍNH TRỊ NHẰM LÀM MẤT UY TÍN CỦA ĐỐI PHƯƠNG ... (Hạ Sĩ Lợi cho biết như vậy ).


     Vì chẳng ai xa lạ : TÙ BINH VIỆT CỘNG xin ở lại Miền Nam chính là Lính Việt Nam Cộng Hòa đóng giả .

     Tương tự như vậy : TÙ BINH VIỆT NAM CỘNG HÒA xin ở lại Miền Bắc chính là Bộ Đội Miền Bắc đóng giả ...

                                               ( Còn tiếp)





                                GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''.  


* Riêng những tù binh Việt Nam Cộng Hòa bị bắt ở Cambodia khi đánh vào Cục ''R'' và mặt trận Đường 9 Nam Lào , thì sau 30/4/1975 họ mới  được trở về ...


Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 105 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

NHỮNG ĐIỀU TÔI BIẾT VỀ  HIỆP ĐỊNH PARIS QUA NHỮNG GIỜ HỌC TẬP CHIẾN TRANH CHÍNH TRỊ .  
                                                    ( Bài 4 ) .

        QUÂN ĐỘI MỸ VÀ CÁC NƯỚC ĐỒNG MINH THAM CHIẾN TẠI MIỀN NAM VIỆT NAM . RÚT  QUÂN VỀ NƯỚC .

     Trong nội dung của bản hiệp định Paris có quy định : Khi bản hiệp định bắt đầu có hiệu lực , thì trong vòng 60 ngày , Quân Mỹ và các nước đồng minh phải rút toàn bộ  khỏi Việt Nam . 

     Điều này với Mỹ và quân đồng minh thì là một lợi thế , vì họ đường đường chính chính lên máy bay về nước một cách an toàn . Họ không bị mang tiếng là thua cuộc và tháo chạy như ở Khe Sanh năm 1967...


     Nhưng với Việt Nam Cộng Hòa thì đây là sự thua thiệt to lớn và đầy nguy hiểm .

   Bởi vì hơn 500.000 quân Mỹ và đồng minh rút đi để lại một khoảng trống rất lớn , mà quân của Việt Nam Cộng Hòa không thể  có đủ để bố trí vào khoảng trống đó , cũng như khả năng kiểm soát là rất khó khăn ...

      Chưa hết , chỉ riêng  việc rút quân  thôi , đã gây khó khăn cho Việt Nam Cộng Hòa rồi . Bây giờ họ rút đi , mang theo luôn cả những phương tiện yểm trợ hỏa lực hùng hậu hiện đại , như trực thăng võ trang Cobra hay máy bay ném bom Fantom (F4) . Trong đó có cả Đệ Thất Hạm Đội (7) ở ngoài khơi Thái Bình Dương cũng đi luôn ...


       Việc làm trên đã hủy diệt đến 50% tiềm lực , cũng như khả năng chiến đấu của Việt Nam Cộng Hòa ...
     Bởi trên thực tế , Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa chỉ có khoảng 300.000 quân chính quy , lực lượng yểm trợ như Không Quân , Pháo Binh , Thiết Giáp , Hải Quân chiếm hết phân nửa  . Trong đó với hơn 20.000 quân thiện chiến là Nhảy Dù và  Thủy Quân Lục Chiến . Số còn lại là Cảnh Sát , Địa Phương Quân và các thành phần bán quân sự ...Tổng cộng hơn 1.000.000 tay súng .

      Đã thế , bây giờ trên lãnh thổ Miền Nam Việt Nam , ngoài quân của Mặt Trận Giải Phóng  Miền Nam , còn có sự hiện diện công khai của 300.000 quân Bộ Đội Miền Bắc cùng những loại vũ khí hiện đại  do Liên Xô cung cấp ...


     Lợi thế về '' Quân Sự '' bây giờ nghiêng hẳn  về phía Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam với sự hậu thuẫn của Bộ Đội Miền Bắc .

  
         Còn Việt Nam Cộng Hòa , đơn độc ,  tự chiến đấu bằng sức lực của mình với những phương tiện 
lạc hậu , dư thừa của  Quân Mỹ để lại ...

      ...Trước khi ký kết Hiệp Định Paris , Tổng Thống Thiệu yêu cầu trong nội dung của hiệp định phải có điều khoản là : Bộ Đội Miền Bắc cùng các phương tiện chiến tranh của họ ,  phải rút hết về bên kia vĩ tuyến 17 .

        
         Miền Nam Việt Nam từ vĩ tuyến 17 cho đến mũi Cà Mau , chỉ 2 thành phần còn lại là Chính Quyền Sài Gòn và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam mà thôi ...

        Nhưng điều này không được Mỹ ủng hộ , vì nếu làm như vậy thì Miền Bắc không chịu ký vào bản hiệp định Paris và Quận Đội Mỹ không có cơ hội rút khỏi cuộc chiến tranh ở Việt Nam : CUỘC CHIẾN DO CHÍNH HỌ DỰNG LÊN ...


       Điều này làm cho Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu bất mãn với Ông Bạn Đồng Minh và những lo lắng sau này ...

      Cũng trong điều khoản của hiệp định Paris , những tù binh của các bên tham chiến cũng sẽ lần lượt được trao trả từng đợt , từng địa điểm thích hợp do các bên lựa chọn ...


      Riêng những anh em đã hy sinh bỏ xác  ở các chiến trường hay mất tích trong khi chiến đấu . Của Việt Nam Cộng Hòa cũng như của Việt Cộng (Tên  gọi chung cho cả MTGPMN và BĐMB) thì không được đề cập đến .

         
           Nhưng  có sự ràng buộc trong hiệp định là : Việt Nam sau đó phải giúp  Mỹ  tìm hài cốt lính Mỹ  cũng như những lính Mỹ mất tích trong chiến tranh Việt Nam ...

             CŨNG  LÀ THÂN XÁC CỦA NHỮNG NGƯỜI CHIẾN SĨ NHƯ NHAU . NHƯNG TẠI SAO LẠI CÓ SỰ PHÂN BIỆT NHƯ VẬY ???
            XÁC CỦA LÍNH MỸ CHO ĐẾN NGÀY NAY VẪN CÒN ĐI TÌM . TRONG KHI XÁC CỦA NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM THÌ KHÔNG CÓ AI DÒM NGÓ TỚI ???
       
              PHẢI CHĂNG CHỈ CÓ HỌ LÀ CON NGƯỜI ???

                                                      (Còn tiếp )



                               GIANG.HOA KHÔNG .GIAN ''yellow''