CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC :
CAO ĐIỂM CHIẾN LƯỢC 1O62m .
TIỂU ĐOÀN 2 NHẢY DÙ VÀO CUỘC .
(Bài 1 ) .
... Cũng như bao cuộc hành quân khác , vùng đổ quân dù là bằng trực thăng vận , cầu không vận hay bằng xe , điểm đổ quân luôn là những vùng tương đối an toàn để đơn vị có điều kiện , thời gian tổ chức đội hình hành quân cho thích hợp ...
Đơn vị được đổ xuống Đại Lộc , phía Đông của mặt trận Thường Đức cách khoảng 5-7 cây số . Thật ra tôi không biết chính xác là bao xa , chỉ căn cứ vào vũ khí sử dụng của địch dùng để tấn công mình , và hỏa lực của ta phản công để ước đoán khoảng cách mà thôi ...
Mục tiêu phải đánh chiếm lấy lại , là Chi Khu Thường Đức . Trong danh từ quân sự thời đó người ta gọi Chi Khu Thường Đức tức là Quận Thường Đức , Tiểu Khu Quảng Đà tức Tỉnh Quảng Nam Đà Nẵng ...
Địa thế Thường Đức như một lòng chảo , nằm bên cạnh dòng sông VU GIA , phía Đông là Chi Khu Đại Lộc , phía Nam Bắc và Tây là những dẫy núi cao thấp của dẫy Trường Sơn bao vây xung quanh .
Lối thoát duy nhất của Thường Đức khi bị bao vây tấn công là hướng Đông , với đồng bằng , ruộng lúa tuy không lớn lắm ...
Dàn quân ngay từ khi đặt chân xuống Đại Lộc , tiến vào Thường Đức , một số đi trên con đường đá loang lổ cặp sông Vu Gia , một số lội qua những cánh đồng lúa , bắp , dân chúng bỏ hoang chạy nạn và một số đi trên con đường đất đỏ nằm cạnh dẫy Sơn Gà ...
Phương tiện yểm trợ mà tôi thấy là những khẩu pháo 155ly có tầm bắn tối đa là 16km , nòng pháo hướng về Thường Đức , đang liên tục nhả đạn , bắn yểm trợ hay quấy rối địch , bụi khói mịt mù ...
Chứng tích của những trận đánh trước , không biết vào thời điểm nào , đơn vị nào , là một chiếc trực thăng U H1B bị bắn hạ nằm chơ vơ bên đường cùng với xác của chiếc máy bay ném bom hạng nhẹ A37 nằm lẻ loi giữa cánh đồng lúa ...
Từ con đường đá tiến về hướng Bắc , tức bên cánh phải của Chi Khu Thường Đức là dẫy núi nhỏ Sơn Gà , với ngã ba suối gọi là Ba Khê cứ thế cao dần cao dần qua khu vực đóng quân của Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù và càng vào sâu núi càng cao hơn cho đến ĐIỂM CAO NHẤT LÀ 1062 (1062m) ...
Cánh quân Đại Đội 23 của tôi đi vào vùng núi nằm khoảng giữa Sơn Gà và 1062 , không cao lắm và cũng không thấp như dẫy Sơn Gà .
Trung Đội Đa Năng của tôi do Chuẩn Úy Ngô Văn Sơn làm Trung Đội Trưởng đi đầu tiến vào vùng núi này , địa thế ở đây thấp ở hướng Đông và cao dần lên khi tiến vào hướng Tây .
Trên đường đi từ đỉnh núi này qua đỉnh núi kia , rừng cây thưa thớt , đôi khi là đồi trọc nên việc chuyển quân khá thuận lợi . Trưa nắng , phản chiếu lấp lánh từ đất hắt lên như những tấm gương nhỏ li ti làm chói mắt khó chịu ...
Tò mò tôi hốt một nắm lên để xem là thứ gì mà sáng như vậy . Tôi chỉ thấy đất cát lẫn lộn với một thứ gì như mảnh gương vỡ vụn phản chiếu lấp lánh dưới ánh mặt trời .
Sau này tôi nghe người dân nói lại , khi xưa ở đây từng có núi lửa hoạt động , và vật thể lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời với những tảng đá to đen nằm rải rác trên núi là nham thạch của núi lửa đã vài trăm năm ...
Tôi không biết là mình đi được bao xa , nhưng bây giờ trước mặt tôi là một màu đen của rừng già , với những cây cao to rậm rạp , một màu đen của bí ẩn của hiểm nguy đang chờ tôi .
Khi còn cách bìa rừng khoảng 500m thì đoàn quân được lệnh dừng lại , vì là Trung Đội đi đầu nên tôi phải đi sâu vào thêm vài trăm mét nữa ...
Trời về chiều , núi rừng yên tĩnh lạ lùng ...
Lệnh đóng quân tại đây khiến mọi người đều vui mừng vì đã quá mệt mỏi .
Ai vào việc nấy , cơm nước , công sự hầm hố , mìn bẫy phòng thủ qua đêm nhanh chóng được thực hiện như một cỗ máy , bởi đã quá quen thuộc .
Một Tiểu Đội của tôi đi tiền đồn , cách bìa rừng chưa đến 100m .
Kiểm tra hầm hố phòng thủ , cắt gác xong , tôi thả mình trên võng , nhìn trời đêm bao la thầm nghĩ : NGÀY MAI SẼ RA SAO ...
GIANG.HOA KHÔNG GIAN " yellow ''
MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC :
CAO ĐIỂM CHIẾN LƯỢC 1O62m .
TIỂU ĐOÀN 2 NHẢY DÙ VÀO CUỘC .
(Bài 1 ) .
... Cũng như bao cuộc hành quân khác , vùng đổ quân dù là bằng trực thăng vận , cầu không vận hay bằng xe , điểm đổ quân luôn là những vùng tương đối an toàn để đơn vị có điều kiện , thời gian tổ chức đội hình hành quân cho thích hợp ...
Đơn vị được đổ xuống Đại Lộc , phía Đông của mặt trận Thường Đức cách khoảng 5-7 cây số . Thật ra tôi không biết chính xác là bao xa , chỉ căn cứ vào vũ khí sử dụng của địch dùng để tấn công mình , và hỏa lực của ta phản công để ước đoán khoảng cách mà thôi ...
Mục tiêu phải đánh chiếm lấy lại , là Chi Khu Thường Đức . Trong danh từ quân sự thời đó người ta gọi Chi Khu Thường Đức tức là Quận Thường Đức , Tiểu Khu Quảng Đà tức Tỉnh Quảng Nam Đà Nẵng ...
Địa thế Thường Đức như một lòng chảo , nằm bên cạnh dòng sông VU GIA , phía Đông là Chi Khu Đại Lộc , phía Nam Bắc và Tây là những dẫy núi cao thấp của dẫy Trường Sơn bao vây xung quanh .
Lối thoát duy nhất của Thường Đức khi bị bao vây tấn công là hướng Đông , với đồng bằng , ruộng lúa tuy không lớn lắm ...
Dàn quân ngay từ khi đặt chân xuống Đại Lộc , tiến vào Thường Đức , một số đi trên con đường đá loang lổ cặp sông Vu Gia , một số lội qua những cánh đồng lúa , bắp , dân chúng bỏ hoang chạy nạn và một số đi trên con đường đất đỏ nằm cạnh dẫy Sơn Gà ...
Phương tiện yểm trợ mà tôi thấy là những khẩu pháo 155ly có tầm bắn tối đa là 16km , nòng pháo hướng về Thường Đức , đang liên tục nhả đạn , bắn yểm trợ hay quấy rối địch , bụi khói mịt mù ...
Chứng tích của những trận đánh trước , không biết vào thời điểm nào , đơn vị nào , là một chiếc trực thăng U H1B bị bắn hạ nằm chơ vơ bên đường cùng với xác của chiếc máy bay ném bom hạng nhẹ A37 nằm lẻ loi giữa cánh đồng lúa ...
Từ con đường đá tiến về hướng Bắc , tức bên cánh phải của Chi Khu Thường Đức là dẫy núi nhỏ Sơn Gà , với ngã ba suối gọi là Ba Khê cứ thế cao dần cao dần qua khu vực đóng quân của Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù và càng vào sâu núi càng cao hơn cho đến ĐIỂM CAO NHẤT LÀ 1062 (1062m) ...
Cánh quân Đại Đội 23 của tôi đi vào vùng núi nằm khoảng giữa Sơn Gà và 1062 , không cao lắm và cũng không thấp như dẫy Sơn Gà .
Trung Đội Đa Năng của tôi do Chuẩn Úy Ngô Văn Sơn làm Trung Đội Trưởng đi đầu tiến vào vùng núi này , địa thế ở đây thấp ở hướng Đông và cao dần lên khi tiến vào hướng Tây .
Trên đường đi từ đỉnh núi này qua đỉnh núi kia , rừng cây thưa thớt , đôi khi là đồi trọc nên việc chuyển quân khá thuận lợi . Trưa nắng , phản chiếu lấp lánh từ đất hắt lên như những tấm gương nhỏ li ti làm chói mắt khó chịu ...
Tò mò tôi hốt một nắm lên để xem là thứ gì mà sáng như vậy . Tôi chỉ thấy đất cát lẫn lộn với một thứ gì như mảnh gương vỡ vụn phản chiếu lấp lánh dưới ánh mặt trời .
Sau này tôi nghe người dân nói lại , khi xưa ở đây từng có núi lửa hoạt động , và vật thể lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời với những tảng đá to đen nằm rải rác trên núi là nham thạch của núi lửa đã vài trăm năm ...
Tôi không biết là mình đi được bao xa , nhưng bây giờ trước mặt tôi là một màu đen của rừng già , với những cây cao to rậm rạp , một màu đen của bí ẩn của hiểm nguy đang chờ tôi .
Khi còn cách bìa rừng khoảng 500m thì đoàn quân được lệnh dừng lại , vì là Trung Đội đi đầu nên tôi phải đi sâu vào thêm vài trăm mét nữa ...
Trời về chiều , núi rừng yên tĩnh lạ lùng ...
Lệnh đóng quân tại đây khiến mọi người đều vui mừng vì đã quá mệt mỏi .
Ai vào việc nấy , cơm nước , công sự hầm hố , mìn bẫy phòng thủ qua đêm nhanh chóng được thực hiện như một cỗ máy , bởi đã quá quen thuộc .
Một Tiểu Đội của tôi đi tiền đồn , cách bìa rừng chưa đến 100m .
Kiểm tra hầm hố phòng thủ , cắt gác xong , tôi thả mình trên võng , nhìn trời đêm bao la thầm nghĩ : NGÀY MAI SẼ RA SAO ...
GIANG.HOA KHÔNG GIAN " yellow ''