HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 125 ''

   CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .




  MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC :
            CAO ĐIỂM CHIẾN LƯỢC 1O62m .

            TIỂU ĐOÀN 2 NHẢY DÙ VÀO CUỘC .  

                                                       (Bài 1 ) .


      ... Cũng như bao cuộc hành quân khác , vùng đổ quân dù là bằng trực thăng vận , cầu không vận hay bằng xe , điểm đổ quân luôn là những vùng tương đối an toàn để đơn vị có điều kiện , thời gian tổ chức đội hình hành quân cho thích hợp ...


    Đơn vị được đổ xuống  Đại Lộc , phía Đông của mặt trận Thường Đức cách khoảng 5-7 cây số . Thật ra tôi không biết chính xác là bao xa , chỉ căn cứ vào vũ khí sử dụng của địch dùng để tấn công mình , và hỏa lực của ta phản công để  ước đoán khoảng cách mà thôi ...


      Mục tiêu phải đánh chiếm lấy lại , là Chi Khu Thường Đức . Trong danh từ quân sự thời đó người ta gọi Chi Khu Thường Đức tức là Quận Thường Đức , Tiểu Khu  Quảng Đà tức Tỉnh Quảng Nam Đà Nẵng ...


     Địa thế Thường Đức như một lòng chảo , nằm bên cạnh dòng  sông VU GIA ,  phía Đông là Chi Khu Đại Lộc , phía Nam Bắc và Tây là những dẫy núi cao thấp của dẫy Trường Sơn bao vây xung quanh  . 

      Lối thoát duy nhất của Thường Đức khi bị bao vây tấn công là hướng Đông , với đồng bằng , ruộng lúa tuy không lớn lắm ...

     Dàn quân ngay từ khi đặt chân xuống Đại Lộc , tiến vào Thường Đức , một số đi trên con đường đá loang lổ cặp sông Vu Gia , một số lội qua những cánh đồng lúa , bắp , dân chúng bỏ hoang chạy nạn và một số đi trên con đường đất đỏ nằm cạnh dẫy Sơn Gà ... 

    
          Phương tiện yểm trợ mà tôi thấy là  những khẩu pháo 155ly có tầm bắn tối đa là 16km , nòng pháo hướng về Thường Đức ,  đang liên tục nhả đạn , bắn yểm trợ hay quấy rối địch , bụi khói mịt  mù ...

     Chứng tích của những trận đánh trước , không biết vào thời điểm nào , đơn vị nào , là một chiếc trực thăng U H1B bị bắn hạ nằm chơ vơ bên đường cùng với xác của chiếc máy bay ném bom hạng nhẹ A37 nằm lẻ loi giữa cánh đồng lúa ...


     Từ con đường đá tiến về hướng Bắc , tức bên cánh phải của Chi Khu Thường Đức là dẫy núi nhỏ Sơn Gà , với ngã ba suối gọi là Ba Khê cứ thế cao dần cao dần qua khu vực đóng quân của Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù và càng vào sâu núi càng cao hơn cho đến ĐIỂM CAO NHẤT LÀ 1062 (1062m) ...



     Cánh quân  Đại Đội 23 của tôi đi vào vùng núi  nằm khoảng giữa Sơn Gà và 1062 ,  không cao lắm và cũng không thấp như dẫy Sơn Gà .

      Trung Đội Đa Năng của tôi do Chuẩn Úy Ngô  Văn Sơn làm Trung Đội Trưởng đi đầu tiến vào vùng núi này , địa thế ở đây thấp ở hướng Đông và cao dần lên khi tiến vào hướng Tây .

     Trên đường đi từ đỉnh núi này qua đỉnh núi kia , rừng cây thưa thớt , đôi khi là đồi trọc nên việc chuyển quân khá thuận lợi . Trưa nắng , phản chiếu lấp lánh từ đất hắt lên như những tấm gương nhỏ li ti làm chói mắt khó chịu ... 

    Tò mò tôi hốt một nắm lên để xem là thứ gì mà sáng như vậy . Tôi chỉ thấy đất cát lẫn lộn với một thứ gì như mảnh gương vỡ vụn phản chiếu lấp lánh dưới ánh mặt trời . 
    
      Sau này tôi nghe người dân nói lại , khi xưa ở đây từng có núi lửa hoạt động , và vật thể lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời với những tảng đá to đen nằm rải rác trên núi là nham thạch của núi lửa đã vài trăm năm ...

       Tôi không biết là mình đi được bao xa , nhưng bây giờ trước mặt tôi là một màu đen của rừng già , với những cây cao to rậm rạp , một màu đen của bí ẩn của  hiểm nguy đang chờ tôi .


    Khi còn cách bìa rừng khoảng 500m thì đoàn quân được lệnh dừng lại , vì là Trung Đội đi đầu nên tôi phải đi sâu vào thêm vài trăm mét nữa ...


    Trời về chiều , núi rừng yên tĩnh lạ lùng ...

Lệnh đóng quân tại đây khiến mọi người đều vui mừng vì đã quá mệt mỏi . 

     Ai vào việc nấy , cơm nước , công sự hầm hố , mìn bẫy phòng thủ qua đêm nhanh chóng được thực hiện như một cỗ máy , bởi đã quá quen thuộc .


    Một Tiểu Đội của tôi đi tiền đồn , cách bìa rừng chưa đến 100m .


        Kiểm tra hầm hố phòng thủ , cắt gác xong , tôi thả mình trên võng , nhìn trời đêm bao la thầm nghĩ : NGÀY MAI SẼ RA SAO ...






                            GIANG.HOA KHÔNG GIAN " yellow ''





Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 124 ''

 CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .


    ĐÓNG QUÂN :
          TUYẾN GIÁP RANH KHÊ THAI .
   ((  ... VI PHẠM LỆNH NGỪNG BẮN ))

                            CHUYỂN QUÂN ...
                                                   

       ...Một đơn vị Biệt Động Quân vào vùng Khê Thai đổi cho Tiểu Đoàn của tôi ra ngoài . Tôi không biết là mình sẽ đi đâu vì đây là bí mật quân sự . Tép riu như tôi thì làm sao mà biết được và hỏi thì lại càng không nên .

       
        Cỡ Sĩ Quan Chuẩn Úy , Thiếu Úy Trung Đội Trưởng còn không biết mà , chỉ khi vào vùng hành quân , được họp với Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn và phát bản đồ , lúc đó Trung Đội  Trưởng mới biết là mình đi đâu , mục tiêu ở đâu ...

         Tuy nhiên với 6 năm trong Nhảy Dù , kinh nghiệm cho tôi thừa biết là mình SẼ ĐƯỢC ĐI ĐẾN ĐÂU , BỞI MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC ĐANG LÀ ĐIỂM NÓNG ...

Lội 4-5 cây số núi cao vực sâu , ra gần đến căn cứ An Đô của Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn , tại đây đoàn quân xa đã chờ  sẵn tự bao giờ , có lẽ là đoàn xe chở Lính Biệt Động Quân hoán đổi cho đơn vị tôi , họ chờ chúng tôi ra để chở đi một nơi nào khác ...
Xe chạy ra đến Quốc Lộ 1 thì rẽ phải quay đầu về hướng thành phố Huế qua cầu Sông Hương tiến về Đà Nẵng .
      Bây giờ thì chẳng phải đoán già đoán non gì nữa . Chắc chắn là Thường Đức rồi ...

     Khi đòan xe đến bãi biển Lăng Cô , phía bắc đèo Hải Vân thì dừng lại . Không biết vì lý do gì sau đó lại quay đầu hướng về Huế nhưng chỉ đi được vài cây số lại quay đầu về Đà Nẵng ...

    Có lẽ đây là kế nghi binh mà thôi .
Trời nhá nhem tối , đoàn xe leo  lên đèo Hải Vân , cơn mưa to bất ngờ ập xuống như trút nước , gió ào ào thổi qua chiếc mũ sắt nặng trĩu trên đầu , tạo nên những tiếng hú rợn người , sương mù dầy đặc đến nỗi đèn của xe sau rọi không thấy được xe đi phía trước .
        Trên xe , chúng tôi vội vã lấy tấm Poncho choàng lên người cho khỏi ướt mình và súng đạn , thỉnh thoảng những tia sáng của sấm sét lóe lên ngoằn nghoèo trên bầu trời rọi vào xe , nhìn chúng tôi như những bóng ma trong phim kinh dị ...
Xuống hết đèo Hải Vân , qua bãi biển Nam Ô , đoàn xe đi chậm lại như đang chờ một lệnh gì đó từ cấp trên .
        Đến ngã 3 Hòa Khánh xe rẽ phải  khoảng 2 cây số thì dừng lại , tất cả xuống xe tổ chức phòng thủ qua đêm ...
Trời sáng , tôi vui mừng khi thấy vị trí đóng quân đêm qua là một khu dân cư , chỗ tôi ngủ là một vị trí nằm gần một ngôi nhà thờ cổ kính đẹp như nhà  thờ Tân Định ở Quận 1 TP HCM ...

       Cơm nước xong Trung Đội của tôi di chuyển đến quận Hòa Vang cách đó vài cây số , mệt mỏi vất vả , nhưng cũng vui vui khi thấy dân chúng ra hai bên đường xầm xì  bàn tán , vài cô gái thập thò dòm ngó qua khe cửa , mấy em bé trai tò mò chạy theo dòm ngó súng đạn mà chúng tôi đeo lủng lẳng bên người . 

     
      Có lẽ chúng thích những thứ giết người này lắm bởi chúng đâu hiểu được sự gian khổ và nguy hiểm của những người được trang bị cho những thứ này .        
      Trong mắt chúng , có lẽ  đơn giản chỉ là sự hào hùng của một người lính trận mà thôi ...


       Quận lỵ Hòa Vang ,núi và núi trùng trùng điệp điệp như vô tận , một màu xanh thẫm của rừng già ngút ngàn , trên con đường nhựa nhỏ , đoàn quân Mũ Đỏ đi tới đi lui , thỉnh  thoảng dừng lại tản ra hai bên đường như nghe ngóng thăm dò một điều gì đó , tôi hơi ngạc nhiên về việc này ...
Nhưng tôi hiểu ra , có lẽ đây là động tác giả nghi binh , làm như đơn vị sẽ tổ chức hành quân ở khu vực này chứ không phải vào Thường Đức và cũng như một thông báo ngầm cho địch biết rằng " QUÂN DÙ ĐÃ ĐƯỢC ĐIỀU VỀ ĐÂY , HÃY COI CHỪNG ''.
Những ngày đóng quân ở  Hòa Vang , tôi và vài anh em tranh thủ sáng dậy sớm đi lễ ở một nhà thờ nằm gần vị trí đóng quân của mình , dĩ nhiên là phải mang theo súng đạn vào nhà thờ .
    Lễ xong , Cha xứ và các Sơ  vội vàng ra thăm hỏi chúng tôi và chúc  cho chúng tôi luôn được bình an để về với gia đình ...

       Vì đóng quân gần dân chúng , nên sinh hoạt ăn uống có phần '' ngon '' hơn , ngoài những thực phẩm của đơn vị tiếp tế theo chu kỳ , chúng tôi hùng tiền nhau lại , mua gà vịt nấu ăn với nhau , nhờ thế mà phần ăn '' thịnh soạn hơn ''...
     
       Một điều hơi hiếm hoi với những người lính tác chiến như đơn vị tôi , và đây cũng là NHỮNG BỮA ĂN NGON CUỐI CÙNG CỦA KHÔNG ÍT ANH EM TRONG ĐƠN VỊ TÔI ...

     Có lẽ đây là khoảng thời gian cấp trên ''ưu đãi'' dành cho chúng tôi nghỉ giải lao và bổ sung quân số sau những ngày căng thẳng ở KHÊ THAI trứơc khi lâm trận ...
Hôm nay , những chiếc xe GMC quen thuộc lại ùn ùn kéo đến đơn vị , chúng tôi được lệnh lên đường . 
     Đoàn xe đi qua Hòa Cầm , Phước Tường , sông Túy Loan và dừng lại khi còn cách Quận Đại Lộc chưa đến 1km , bên trái tôi là Quận Điện Bàn , một quận nổi tiếng '' DU KÍCH BA TƠ '' . 

           Từ đây tôi đã nhìn thấy '' MỤC TIÊU '' không xa lắm , ngay trước mặt tôi : 
      CHI KHU THƯỜNG ĐỨC & ĐỈNH 1062 ...




                                GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''




Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 123 ''

 CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

ĐÓNG QUÂN : 
             TUYẾN GIÁP RANH KHÊ THAI .
            (( ... VI PHẠM LỆNH NGỪNG BẮN )) .

                                                         (Bài cuối) .


         ...Kể từ hôm bị mất hàng loạt chốt như vậy , tôi cứ lo không biết  bao giờ thì Tiểu Đoàn sẽ tổ chức tấn công lấy lại các chốt bị mất và lấy lại bằng cách nào . 
         Hôm nay sự việc xẩy ra đã tuần lễ rồi , nhưng tất cả vẫn im hơi lặng tiếng ...

         Chỉ riêng tôi có lẽ là khổ  tâm nhất , bởi từ hôm đó đến nay ,  suốt ngày sáng trưa chiều ,đều đặn 3 buổi , đối phương cứ gợi chuyện để nói với tôi : Các anh Lính Cộng Hòa ơi ...

        Nếu không trả lời , thì có vẻ như mình khinh khi đối phương hay đối phương cho là mình nhát , sợ họ . Mà trả lời thì đây là điều cấp trên cấm . 
      Bởi ngay tại Ban Liên Hợp Quân Sự 4 bên , những người đại diện cấp cao như Trung Tướng Dư Quốc Đống , lời qua tiếng lại còn không ''dằn'' được để xẩy ra xô xát , huống chi những người súng  đạn có sẵn trong tay ...làm sao mà nhịn được ???

        Những câu chuyện chẳng có gì để đáng trả lời , nhưng cuối cùng thì tôi cũng đành trả  lời cho qua chuyện .

         Đại khái họ hỏi tôi ăn cơm chưa , uống trà chưa , anh em bao nhiêu người , việc tiếp tế ra sao ...

        Vì khoảng cách quá gần nên tôi thấy rất rõ . Họ thường mặc quần Bộ Đội màu cỏ úa và áo thung màu trắng có tay nổi bật trên nền màu xanh của lau sậy . Một người đứng nói chuyện với tôi và một người ngồi ghi ghi chép chép . 

   
          Tôi '' ấn tượng '' nhất là câu chuyện này . Hôm đó họ hỏi tôi :
 - Các anh được tiếp tế như thế nào ?
- Cứ 4 ngày anh thấy trực thăng bay vào đây , đó là chuyến bay tiếp tế cho đơn vị tôi đấy .
- Mỗi chuyến như vậy bay bao nhiêu lâu ?
- Khoảng 15 hay 20 phút .
- Như vậy thực phẩm thiu thối hết còn gì .
- Làm sao mà thiu thối được với 15-20 phút bay .
Còn các anh , tiếp tế như thế nào  .
- Xe Molotova chở hàng tiếp tế từ Lao Bảo đến cho chúng tôi .
- Thời gian bao lâu thì đến các anh .
- Sáng đi chiều đến nơi .
- 15-20 phút bay thì các anh cho rằng thực phẩm thiu thối , vậy sáng đi  chiều mới đến nơi thì làm sao mà ăn được ?
- Chúng tôi biết ... bảo quản . 
   Tôi cười và im lặng không nói tiếp nữa . Còn vài câu chuyện tương tự  nhưng không tiện viết ra đây ...

     Thật ra  theo tôi , để đánh chiếm lấy lại các chốt là điều không khó lắm nếu muốn lấy lại , bởi lợi thế ở chỗ là : Chỉ cần vượt qua suối Khê Thai là coi như đã đạp chân lên các chốt rồi , vì từ suối vào các chốt , có điểm chỉ cách suối trên dưới 10m , địa thế phía bờ suối vì là phía sau , nên  cũng được gài mìn bẫy ít hơn phía đối diện . Cho nên nếu tấn công vào mặt này ít nguy hiểm hơn ...


         https://www.youtube.com/watch?v=ZTb_wmJRXIQ

    Có 2 điều khiến tôi luôn suy nghĩ : 

- Thứ nhất , tại sao đối phương chừa lại 1 chốt của tôi , hay là không còn đủ lực để lấy cho hết ?
- Thứ hai , lấy lại là không khó , tại sao Tiểu Đoàn Trưởng lại im hơi lặng tiếng như vậy ?

   Từ đó tôi nhận định : Đối phương chừa lại một chốt của tôi là có chủ đích , có lợi cho đối phương nhiều hơn thay vì lấy hết .

       Lý do : trên bản đồ  tuyến giáp ranh , Khê Thai vẫn còn là một phần của Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù , tuy có bị thu hẹp lại đồng thời muốn dùng hỏa lực mạnh của pháo binh để tiêu diệt họ , có thể nguy hiểm lây đến chốt của tôi .

     Vì vậy , sự im lặng , cân nhắc thiệt hơn của Trung Tá Nguyễn Đình Ngọc , Tiểu Đoàn Trưởng của tôi là cũng có lý . Ông không muốn phải hy sinh thêm binh sĩ của mình , nhất là trong lúc này TÌNH HÌNH QUẬN LỴ THƯỜNG ĐỨC Ở QUẢNG NAM - ĐÀ NẴNG ĐÃ LỌT VÀO TAY ĐỊCH  và hơn ai hết Ông biết đơn vị sẽ được điều về mặt trận này , vì thế Ông cần bảo toàn lực lượng của đơn vị mình ...

    Vì nhận định như vậy nên tôi tự an ủi mình : Chỗ nào nguy hiểm nhất , chỗ đó an toàn nhất .

        Đại Úy Long , Đại Đội Trưởng của tôi báo cho tôi biết , chuẩn bị gọn gàng sẽ có toán khác hoán đổi vị trí cho tôi ngay khi có lệnh  . Tôi trả lời , thôi kệ cứ để tôi nằm tại chốt này .

          Ông la tôi : Tại sao vậy , thấy anh lo lắng như vậy cả tuần nay rồi , bây giờ có người thay đổi cho lại từ chối là sao , tất cả chuẩn bị đi . ( Cúp máy )
           Tôi không dám nói ra cho Ông biết nhận định của tôi ...

         Dĩ nhiên là tôi phải nói anh em trong chốt của tôi chuẩn bị gọn gàng , sẵn sàng di chuyển khi có lệnh . 

     Vài anh em khi nghe lệnh chuẩn bị thay đổi vị trí mới thì vui mừng , nhưng nghe thấy tôi từ chối thay đổi vị trí đi nơi khác thì buồn . Họ hỏi tôi sao lại như vậy , đi xa ''nơi này'' an toàn hơn mà .
      
       Tôi giải thích , nơi này mới an toàn , họ không dám tấn công tiêu diệt mình , vì có mình làm bình phong , họ không bị pháo binh hủy diệt . Không còn mình nữa họ sẽ bị mất hết . Nghe ra , anh em họ nói cũng có lý ...

     Nhưng lệnh mà , cuối cùng thì tôi cũng phải di chuyển đi chốt khác , cách khoảng gần cây số , nằm song song với Đại Đội , vẫn thuộc con suối Khê Thai này , xa con suối hơn một chút .


        Tôi biết khi tôi di chuyển đổi vị trí mới đối phương cũng biết và có gọi hỏi chuyện tôi nhưng tôi không trả lời , trong suốt thời gian tôi nói chuyện với đối phương , tôi không dùng tên thật của mình mà dùng tên khác gọi là '' Quang '' ...

       (( Không biết khi tôi viết những dòng chữ này , anh bạn '' kẻ thù '' năm xưa của tôi có tình cờ xem được không ? Nếu có thì mình gặp nhau trong hoàn cảnh này thì quá tuyệt ... 
     Để anh bạn biết chính xác là tôi , tôi cho anh biết thêm một chi tiết mà tôi đã nói với anh , anh hỏi tôi có mấy anh em . Tôi trả lời có 3 anh em , anh lớn thỉnh thoảng có lái trực thăng bay vào tiếp tế cho đơn vị tôi , tôi Lính Nhảy Dù  và thằng em Lính Thiết Giáp .  Nghe xong anh nói : Cả nhà là Lính Ngụy ...))

       Tôi không nhớ rõ mình đổi qua vị trí mới được bao lâu , thì khoảng tháng 9 tháng 10 gì đó , một đơn vị Biệt Động Quân vào Khê Thai hoán đổi cho Tiểu Đoàn của tôi ...

      NHIỆM VỤ MỚI , CHIẾN TRƯỜNG MỚI ĐANG CHỜ TÔI , CHẮC CHẮN KHÔNG DỄ THỞ CHÚT NÀO ...



                               GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''


      

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 122 ''

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

 ĐÓNG QUÂN : 
        TUYẾN GIÁP RANH '' KHÊ THAI ".
         ((... VI PHẠM LỆNH NGỪNG BẮN ))

     .... CHỐT DUY NHẤT CÒN LẠI TRONG SỐ HƠN 20 CHỐT Ở ''KHÊ THAI''.
                                                            (Bài 5).



       Cuối cùng thì trời cũng đã hừng sáng , một đêm đầy lo âu đã đi qua , 8 anh em thở phào nhẹ nhõm  quây quần bên ca coffee thơm ngát nóng hổi , vài gói mì tôm cho bữa ăn sáng ấm lòng . 

     
        Khói của điếu thuốc Basto Lux , loại thuốc lá đen  rẻ tiền , chỉ lính hút ,  quyện vào nhau bay lên trời cao một màu xanh đen đậm đặc , tan nhanh vào không khí rồi mất đi , không để lại một dấu vết nào , như cuộc đời của một người lính tác  chiến " Sớm Còn Tối Mất ''...

       Không ai trong chúng tôi ngờ rằng , chỉ hơn 30 phút khuya đêm vừa qua , đối phương đã bất ngờ tràn xuống đánh úp , lấy đi của đơn vị tôi toàn bộ hơn 20 chốt của Đại Đội 22 , nằm án ngữ bên kia dòng Khê Thai , để bảo vệ an toàn cho Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn , bây giờ  CHỈ CÒN LẠI DUY NHẤT CHỐT CỦA TÔI VỚI 8 TAY SÚNG .


       Lo âu , căng thẳng trên từng khuôn mặt mỗi người . Chúng tôi không biết cấp trên sẽ giải quyết sự việc này như thế nào . Riêng tôi , tôi rất lo lắng bởi vì xung quanh tôi , giờ đây chẳng còn ai , và  địch thì lại hiện diện quá gần , khoảng cách giữa tôi và địch bây giờ có lẽ chưa đến 20m , không biết điều gì sẽ xẩy ra ...Khi mà chúng tôi luôn được cấp trên nhắc nhở , cảnh báo không được "Khai hỏa " trước .

Lau sậy , bùn đất , cây rừng , ngả nghiêng tan hoang , do sức công phá của lựu đạn , tạo thành những mảng trống to nhỏ nham nhở không sao diễn tả cho hết  được .
        Vì thế , tôi trông rất rõ địch đang ở trong chốt kế bên tôi , từng người một ...
Tiếng loa phát thanh từ Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn của tôi , đang phát đi "YÊU CẦU ĐỐI PHƯƠNG TRẢ LẠI NGAY NHỮNG VÙNG ĐẤT VÀ BINH SĨ  MÀ HỌ ĐÃ ĐÁNH CHIẾM BẤT HỢP PHÁP ĐÊM QUA , ĐÂY LÀ MỘT VI PHẠM NGHIÊM TRỌNG CỦA LỆNH NGỪNG BẮN , CÁC ANH HOÀN TOÀN CHỊU TRÁCH NHIỆM '' ...
Đáp lại lời yêu cầu ấy là những hồi  kẻng leng keng vang dội khắp vùng Khê Thai không nghe được gì nữa .
Khi đơn vị ngưng phát đi lời kêu gọi họ trả lại những vùng đất bị chiếm đêm qua , thì ngay lập tức , họ phát đi danh sách những đồng đội của tôi bị họ bắt làm tù binh trong vụ đột kích vừa qua .
Họ cũng cho phát đi những lời kêu gọi từ '' TÙ BINH '' mà họ bắt giữ , đại ý là các anh em ấy được họ đối xử tử tế , và kêu gọi chúng tôi hãy buông súng về với gia đình ...
Theo nội dung của bản Hiệp Định Paris về việc ngừng bắn , thì những vùng xẩy ra giao tranh sẽ có sự hiện diện giám sát và lập biên bản của ICCS ( Ủy Ban Quốc Tế Giám Sát Lệnh Ngưng Bắn ) và Ban Liên Hợp Quân Sự 4 bên , điều tra xem bên nào vi phạm lệnh ngừng bắn , để có hướng giải quyết ...

      Nhưng sự việc xẩy ra , đã sang ngày thứ hai rồi , tôi không hề thấy mặt hai bộ phận trên tại nơi tôi đang đóng quân .

        Cũng dễ hiểu thôi , bởi máy bay trực thăng của ICCS , dưới bụng máy bay có sơn 4 chữ ICCS khá to màu trắng để nhận diện , tránh ngộ nhận với máy bay của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa  , đã từng bị bắn rơi , khi bay tham gia một vụ điều tra tương tự như vậy ở một đơn vị bạn trước đó . Thậm chí khu vực làm việc của ICCS với lá cờ rất to cũng bị pháo kích đến nỗi bỏ của chạy lấy người ...

       Tóm lại , cả hai bộ phận CÓ TRÁCH NHIỆM GIÁM SÁT THỰC THI LỆNH NGỪNG BẮN  chỉ là hư danh , hoạt động không có hiệu quả . Bên bị thiệt hại nhất CHÍNH LÀ BÊN CHẤP HÀNH LỆNH NGỪNG BẮN . Vì không có ai can thiệp , nên sự việc VI PHẠM LỆNH NGỪNG BẮN  ngày một nghiêm trọng hơn ...

     
     Tôi được lệnh gọi về trình diện Đại Đội , không biết vì lý do gì . Súng đạn , dặn dò anh em xong tôi rời chốt , lom khom cắm đầu chạy qua lau sậy , băng qua con suối , lẩn nhanh vào sườn núi để về Đại Đội , tôi biết hành động của tôi , địch thấy rất rõ , gặp tôi Đại Úy Long cười hỏi : 
 - Bây giờ còn mình anh bên đó , sợ không . Làm gì mà người ngợm lấm lem thấy ghê vậy .
 - Giao thông hào xình không , hai ngày nay đâu dám ra suối tắm rửa gì đâu Đại Úy , làm sao mà không dơ bẩn được .
- Anh muốn tôi đổi toán khác sang cho anh không ?
- Sao cũng được ... Đại Úy .
- Tiểu Đoàn muốn dùng xăng , hỏa công từ anh đánh qua , chiếm lại các chốt của 22 , anh thấy sao ?
-... hơi khó đấy Đại Úy , lau sậy tươi , diện tích khá lớn bao nhiêu xăng cho đủ , hơn nữa lỡ gió thổi ngược lại phía mình thì sao . Chưa kể mìn bẫy sẽ phát nổ theo , khi bị đốt cháy lau sậy . 
- Vậy ... đêm mình đột kích theo giao thông hào qua được không ?
- Tùy Đại Úy quyết định .Tôi thấy cũng khó mà thành công được .
- Tại sao ???
- Bởi nếu từ chốt của tôi , đi dưới giao thông hào bất ngờ đánh qua , như vậy hỏa lực tấn công  chỉ có 
từ một hai tay súng đi đầu , còn hỏa lực phía sau không phát huy được .
     Cho dù có chiếm được chốt đầu tiên này đi nữa , thì ngay lập tức các chốt liền kề sẽ dồn lực lượng của họ để dành lại thôi . 
     Bây giờ muốn chiếm lại các chốt đã mất , phải giống như họ : mình phải tấn công một lượt , bằng cách dàn quân cùng lúc vượt qua Khê Thai , từ suối đánh thốc lên ,hỏa lực từ Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn , cầm chân địch , khống chế địch từ trên cao , không cho tràn xuống tiếp viện , hay yểm trợ cho quân của họ ở vùng mới chiếm của mình ,  như vậy mới có cơ may thành công ...
- Như vậy còn nói gì nữa , sẽ xẩy ra một trận đánh lớn để dành lại đất đấy . Đây là điều cấp trên không mong muốn . Tình hình là như vậy , thôi anh về chốt nói anh em cẩn thận , có gì tôi báo cho anh biết sau ...
     
        Giữa lúc tôi đang lo âu như vậy thì nhận được thư của vợ tôi do một thằng em tăng cường hành quân mang ra cho tôi . 
           Như một liều thuốc an thần , tôi vui mừng quên đi giây lát lo âu trong lòng ...
Cùng thờ điểm này, tại CỬA TÙNG hay CỬA VIỆT gì đó , vì lâu ngày tôi không nhớ rõ lắm . Khu vực trách nhiệm của Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến phát hiện một tàu của Bắc Việt đi vào vùng cấm , đơn vị này đã phát tín hiệu yêu cầu dừng lại cho họ kiểm soát , nhưng chiếc tàu này phớt lờ và tiếp tục đi vào sâu hơn ...

       Trực thăng võ trang , máy bay quan sát L19 được Thủy Quân Lục Chiến gọi đến , sau mấy trái khói bắn cảnh cáo , chiếc tàu này vẫn ngoan cố đi vào vùng cấm ngày một sâu hơn . 
     Trước tình hình như vậy , nếu không  ngăn chận được chiếc tàu này , chỉ ít phút nữa họ sẽ thoát khỏi vùng kiểm soát của Thủy Quân Lục Chiến và lọt vào vùng kiểm soát của họ thì coi như ta thua cuộc .

       Cấp trên quyết định : Lệnh cho Thủy Quân Lục Chiến dùng đại bác không giật 90ly và  trực thăng võ trang bắn chìm chiếc tàu này ...
      Kết quả đơn vị Thủy Quân Lục Chiến lục soát chiếc tàu này cho thấy : Đây là chiếc tàu của Miền Bắc  tiếp tế lương thực và đạn dược cho một đơn vị nào đó của họ nằm phía sau của Thủy Quân Lục Chiến cặp theo Cửa Tùng - Cửa Việt ...

     Ngay sau đó , họ la làng trên báo chí đài phát thanh Hà Nội rằng : 
            QUÂN ĐỘI VIỆT NAM CỘNG HÒA DÃ MAN VÀ VI PHẠM HIỆP ĐỊNH NGƯNG BẮN VÌ ĐÃ BẮN CHÌM CHIẾC TÀU KHÔNG ĐƯỢC VŨ TRANG CỦA HỌ ...




                               GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''.