CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
ĐÓNG QUÂN :
TUYẾN GIÁP RANH KHÊ THAI .
(( ... VI PHẠM LỆNH NGỪNG BẮN ))
CHUYỂN QUÂN ...
...Một đơn vị Biệt Động Quân vào vùng Khê Thai đổi cho Tiểu Đoàn của tôi ra ngoài . Tôi không biết là mình sẽ đi đâu vì đây là bí mật quân sự . Tép riu như tôi thì làm sao mà biết được và hỏi thì lại càng không nên .
Cỡ Sĩ Quan Chuẩn Úy , Thiếu Úy Trung Đội Trưởng còn không biết mà , chỉ khi vào vùng hành quân , được họp với Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn và phát bản đồ , lúc đó Trung Đội Trưởng mới biết là mình đi đâu , mục tiêu ở đâu ...
Tuy nhiên với 6 năm trong Nhảy Dù , kinh nghiệm cho tôi thừa biết là mình SẼ ĐƯỢC ĐI ĐẾN ĐÂU , BỞI MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC ĐANG LÀ ĐIỂM NÓNG ...
Lội 4-5 cây số núi cao vực sâu , ra gần đến căn cứ An Đô của Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn , tại đây đoàn quân xa đã chờ sẵn tự bao giờ , có lẽ là đoàn xe chở Lính Biệt Động Quân hoán đổi cho đơn vị tôi , họ chờ chúng tôi ra để chở đi một nơi nào khác ...
Xe chạy ra đến Quốc Lộ 1 thì rẽ phải quay đầu về hướng thành phố Huế qua cầu Sông Hương tiến về Đà Nẵng .
Bây giờ thì chẳng phải đoán già đoán non gì nữa . Chắc chắn là Thường Đức rồi ...
Khi đòan xe đến bãi biển Lăng Cô , phía bắc đèo Hải Vân thì dừng lại . Không biết vì lý do gì sau đó lại quay đầu hướng về Huế nhưng chỉ đi được vài cây số lại quay đầu về Đà Nẵng ...
Có lẽ đây là kế nghi binh mà thôi .
Trời nhá nhem tối , đoàn xe leo lên đèo Hải Vân , cơn mưa to bất ngờ ập xuống như trút nước , gió ào ào thổi qua chiếc mũ sắt nặng trĩu trên đầu , tạo nên những tiếng hú rợn người , sương mù dầy đặc đến nỗi đèn của xe sau rọi không thấy được xe đi phía trước .
Trên xe , chúng tôi vội vã lấy tấm Poncho choàng lên người cho khỏi ướt mình và súng đạn , thỉnh thoảng những tia sáng của sấm sét lóe lên ngoằn nghoèo trên bầu trời rọi vào xe , nhìn chúng tôi như những bóng ma trong phim kinh dị ...
Xuống hết đèo Hải Vân , qua bãi biển Nam Ô , đoàn xe đi chậm lại như đang chờ một lệnh gì đó từ cấp trên .
Đến ngã 3 Hòa Khánh xe rẽ phải khoảng 2 cây số thì dừng lại , tất cả xuống xe tổ chức phòng thủ qua đêm ...
Trời sáng , tôi vui mừng khi thấy vị trí đóng quân đêm qua là một khu dân cư , chỗ tôi ngủ là một vị trí nằm gần một ngôi nhà thờ cổ kính đẹp như nhà thờ Tân Định ở Quận 1 TP HCM ...
Cơm nước xong Trung Đội của tôi di chuyển đến quận Hòa Vang cách đó vài cây số , mệt mỏi vất vả , nhưng cũng vui vui khi thấy dân chúng ra hai bên đường xầm xì bàn tán , vài cô gái thập thò dòm ngó qua khe cửa , mấy em bé trai tò mò chạy theo dòm ngó súng đạn mà chúng tôi đeo lủng lẳng bên người .
Có lẽ chúng thích những thứ giết người này lắm bởi chúng đâu hiểu được sự gian khổ và nguy hiểm của những người được trang bị cho những thứ này .
Trong mắt chúng , có lẽ đơn giản chỉ là sự hào hùng của một người lính trận mà thôi ...
Quận lỵ Hòa Vang ,núi và núi trùng trùng điệp điệp như vô tận , một màu xanh thẫm của rừng già ngút ngàn , trên con đường nhựa nhỏ , đoàn quân Mũ Đỏ đi tới đi lui , thỉnh thoảng dừng lại tản ra hai bên đường như nghe ngóng thăm dò một điều gì đó , tôi hơi ngạc nhiên về việc này ...
Nhưng tôi hiểu ra , có lẽ đây là động tác giả nghi binh , làm như đơn vị sẽ tổ chức hành quân ở khu vực này chứ không phải vào Thường Đức và cũng như một thông báo ngầm cho địch biết rằng " QUÂN DÙ ĐÃ ĐƯỢC ĐIỀU VỀ ĐÂY , HÃY COI CHỪNG ''.
Những ngày đóng quân ở Hòa Vang , tôi và vài anh em tranh thủ sáng dậy sớm đi lễ ở một nhà thờ nằm gần vị trí đóng quân của mình , dĩ nhiên là phải mang theo súng đạn vào nhà thờ .
Lễ xong , Cha xứ và các Sơ vội vàng ra thăm hỏi chúng tôi và chúc cho chúng tôi luôn được bình an để về với gia đình ...
Vì đóng quân gần dân chúng , nên sinh hoạt ăn uống có phần '' ngon '' hơn , ngoài những thực phẩm của đơn vị tiếp tế theo chu kỳ , chúng tôi hùng tiền nhau lại , mua gà vịt nấu ăn với nhau , nhờ thế mà phần ăn '' thịnh soạn hơn ''...
Một điều hơi hiếm hoi với những người lính tác chiến như đơn vị tôi , và đây cũng là NHỮNG BỮA ĂN NGON CUỐI CÙNG CỦA KHÔNG ÍT ANH EM TRONG ĐƠN VỊ TÔI ...
Có lẽ đây là khoảng thời gian cấp trên ''ưu đãi'' dành cho chúng tôi nghỉ giải lao và bổ sung quân số sau những ngày căng thẳng ở KHÊ THAI trứơc khi lâm trận ...
Hôm nay , những chiếc xe GMC quen thuộc lại ùn ùn kéo đến đơn vị , chúng tôi được lệnh lên đường .
Đoàn xe đi qua Hòa Cầm , Phước Tường , sông Túy Loan và dừng lại khi còn cách Quận Đại Lộc chưa đến 1km , bên trái tôi là Quận Điện Bàn , một quận nổi tiếng '' DU KÍCH BA TƠ '' .
Từ đây tôi đã nhìn thấy '' MỤC TIÊU '' không xa lắm , ngay trước mặt tôi :
CHI KHU THƯỜNG ĐỨC & ĐỈNH 1062 ...
GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''
ĐÓNG QUÂN :
TUYẾN GIÁP RANH KHÊ THAI .
(( ... VI PHẠM LỆNH NGỪNG BẮN ))
CHUYỂN QUÂN ...
...Một đơn vị Biệt Động Quân vào vùng Khê Thai đổi cho Tiểu Đoàn của tôi ra ngoài . Tôi không biết là mình sẽ đi đâu vì đây là bí mật quân sự . Tép riu như tôi thì làm sao mà biết được và hỏi thì lại càng không nên .
Cỡ Sĩ Quan Chuẩn Úy , Thiếu Úy Trung Đội Trưởng còn không biết mà , chỉ khi vào vùng hành quân , được họp với Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn và phát bản đồ , lúc đó Trung Đội Trưởng mới biết là mình đi đâu , mục tiêu ở đâu ...
Tuy nhiên với 6 năm trong Nhảy Dù , kinh nghiệm cho tôi thừa biết là mình SẼ ĐƯỢC ĐI ĐẾN ĐÂU , BỞI MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC ĐANG LÀ ĐIỂM NÓNG ...
Lội 4-5 cây số núi cao vực sâu , ra gần đến căn cứ An Đô của Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn , tại đây đoàn quân xa đã chờ sẵn tự bao giờ , có lẽ là đoàn xe chở Lính Biệt Động Quân hoán đổi cho đơn vị tôi , họ chờ chúng tôi ra để chở đi một nơi nào khác ...
Xe chạy ra đến Quốc Lộ 1 thì rẽ phải quay đầu về hướng thành phố Huế qua cầu Sông Hương tiến về Đà Nẵng .
Bây giờ thì chẳng phải đoán già đoán non gì nữa . Chắc chắn là Thường Đức rồi ...
Khi đòan xe đến bãi biển Lăng Cô , phía bắc đèo Hải Vân thì dừng lại . Không biết vì lý do gì sau đó lại quay đầu hướng về Huế nhưng chỉ đi được vài cây số lại quay đầu về Đà Nẵng ...
Có lẽ đây là kế nghi binh mà thôi .
Trời nhá nhem tối , đoàn xe leo lên đèo Hải Vân , cơn mưa to bất ngờ ập xuống như trút nước , gió ào ào thổi qua chiếc mũ sắt nặng trĩu trên đầu , tạo nên những tiếng hú rợn người , sương mù dầy đặc đến nỗi đèn của xe sau rọi không thấy được xe đi phía trước .
Trên xe , chúng tôi vội vã lấy tấm Poncho choàng lên người cho khỏi ướt mình và súng đạn , thỉnh thoảng những tia sáng của sấm sét lóe lên ngoằn nghoèo trên bầu trời rọi vào xe , nhìn chúng tôi như những bóng ma trong phim kinh dị ...
Xuống hết đèo Hải Vân , qua bãi biển Nam Ô , đoàn xe đi chậm lại như đang chờ một lệnh gì đó từ cấp trên .
Đến ngã 3 Hòa Khánh xe rẽ phải khoảng 2 cây số thì dừng lại , tất cả xuống xe tổ chức phòng thủ qua đêm ...
Trời sáng , tôi vui mừng khi thấy vị trí đóng quân đêm qua là một khu dân cư , chỗ tôi ngủ là một vị trí nằm gần một ngôi nhà thờ cổ kính đẹp như nhà thờ Tân Định ở Quận 1 TP HCM ...
Cơm nước xong Trung Đội của tôi di chuyển đến quận Hòa Vang cách đó vài cây số , mệt mỏi vất vả , nhưng cũng vui vui khi thấy dân chúng ra hai bên đường xầm xì bàn tán , vài cô gái thập thò dòm ngó qua khe cửa , mấy em bé trai tò mò chạy theo dòm ngó súng đạn mà chúng tôi đeo lủng lẳng bên người .
Có lẽ chúng thích những thứ giết người này lắm bởi chúng đâu hiểu được sự gian khổ và nguy hiểm của những người được trang bị cho những thứ này .
Trong mắt chúng , có lẽ đơn giản chỉ là sự hào hùng của một người lính trận mà thôi ...
Quận lỵ Hòa Vang ,núi và núi trùng trùng điệp điệp như vô tận , một màu xanh thẫm của rừng già ngút ngàn , trên con đường nhựa nhỏ , đoàn quân Mũ Đỏ đi tới đi lui , thỉnh thoảng dừng lại tản ra hai bên đường như nghe ngóng thăm dò một điều gì đó , tôi hơi ngạc nhiên về việc này ...
Nhưng tôi hiểu ra , có lẽ đây là động tác giả nghi binh , làm như đơn vị sẽ tổ chức hành quân ở khu vực này chứ không phải vào Thường Đức và cũng như một thông báo ngầm cho địch biết rằng " QUÂN DÙ ĐÃ ĐƯỢC ĐIỀU VỀ ĐÂY , HÃY COI CHỪNG ''.
Những ngày đóng quân ở Hòa Vang , tôi và vài anh em tranh thủ sáng dậy sớm đi lễ ở một nhà thờ nằm gần vị trí đóng quân của mình , dĩ nhiên là phải mang theo súng đạn vào nhà thờ .
Lễ xong , Cha xứ và các Sơ vội vàng ra thăm hỏi chúng tôi và chúc cho chúng tôi luôn được bình an để về với gia đình ...
Vì đóng quân gần dân chúng , nên sinh hoạt ăn uống có phần '' ngon '' hơn , ngoài những thực phẩm của đơn vị tiếp tế theo chu kỳ , chúng tôi hùng tiền nhau lại , mua gà vịt nấu ăn với nhau , nhờ thế mà phần ăn '' thịnh soạn hơn ''...
Một điều hơi hiếm hoi với những người lính tác chiến như đơn vị tôi , và đây cũng là NHỮNG BỮA ĂN NGON CUỐI CÙNG CỦA KHÔNG ÍT ANH EM TRONG ĐƠN VỊ TÔI ...
Có lẽ đây là khoảng thời gian cấp trên ''ưu đãi'' dành cho chúng tôi nghỉ giải lao và bổ sung quân số sau những ngày căng thẳng ở KHÊ THAI trứơc khi lâm trận ...
Hôm nay , những chiếc xe GMC quen thuộc lại ùn ùn kéo đến đơn vị , chúng tôi được lệnh lên đường .
Đoàn xe đi qua Hòa Cầm , Phước Tường , sông Túy Loan và dừng lại khi còn cách Quận Đại Lộc chưa đến 1km , bên trái tôi là Quận Điện Bàn , một quận nổi tiếng '' DU KÍCH BA TƠ '' .
Từ đây tôi đã nhìn thấy '' MỤC TIÊU '' không xa lắm , ngay trước mặt tôi :
CHI KHU THƯỜNG ĐỨC & ĐỈNH 1062 ...
GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''
Theo em biết thì trận nầy là trận đánh lớn nhất của sư đoàn nhảy dù, tầm mức như lam sơn 719 mà chỉ có quân dù chịu đựng, trận nầy có ghi trong quân sử của QLVNCH. Mừng cho anh vì anh được ở trong số 50% còn lại. chúc anh bình an mãi.
Trả lờiXóaMẫn ơi , oan nghiệt ở chỗ là trận đánh lớn , thiệt hại nặng . Nhưng vì vào thời điểm ngưng bắn và cuối của cuộc chiến tình hình hết sức rối reng nên không mấy người biết đến trận đánh này . Ngày nay nhờ thong tin mạng mà một số người quan tâm mới được biết đến . Bình an hạnh phúc luôn bên em .
Xóatím thăm anh cùng trận đánh lớn nhất của sư đoàn nhảy dù. Thật ngưởng mộ anh à!
Trả lờiXóaĐêm an lành ngon giấc bên anh nha!
Cám ơn những lời chúc tốt đẹp của em . Sự hy sinh và những gian khổ bằng mồ hôi xương máu của những ngời lính Nhảy Dù ở trận đánh này là rất lớn , cả hai bên đều thiệt hại đến kinh hoàng . Nhưng đã không được lịch sử ghi nhận ...
XóaChúc em luôn bình an và hạnh phúc . Anh tò mò hỏi em BLTT ở đây có phải là BLT ở FB không ...
em theo dõi mọi trận đánh của ND từ lam sơn 719 đến trận nầy. đúng với hai chử DANH DỰ, TRÁCH NHIỆM, em xin được thêm quên mình. chúc anh chúa nhật vui vẻ nhé/
Trả lờiXóaAnh cho em hỏi một xe GMC chở tối đa là bao nhiêu lính vậy hả anh.
Trả lờiXóaAnh không biết sức chở tối đa cuả xe GMC là bao nhiêu , có lẽ nó là loại vận tải cỡ 3-4 tấn gì đó . Đi hành quan cứ một xe chở 1 trung đội lính Nhảy Dù trang bị đầy đủ ba lô súng đạn , trên 35 người như vậy .
XóaNgày mới vui nhiều nhé ...
Em qua thăm anh, cảm ơn anh nhiều lắm, vì giữa những bận rộn đời thường, giữa những ký ức về những trận đánh, anh vẫn k quên ghé nhà thăm em. Chúc anh luôn sức khỏe, bình an và vui vẻ anh nhé
Trả lờiXóaThấy em vui vẻ hạnh phúc là tốt rồi . Chúc hai mẹ con em luôn gặp nhiều may mắn trong cuộc sống . Bình an luôn bên em ....
XóaĐọc anh tôi nghĩ đến thân phận mình , ưá hai hàng nước mắt...!!!..
Trả lờiXóa