HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 40 ''

            CHIỀN TRANH và TÌNH YÊU .
     (( 45 ngày và  đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 )).
                       Căn cứ hoả lực 30 .
         Tiểu Đoàn 39 Biệt Động Quân ''Thất thủ ''.


            Em yêu , tin Tiểu Đoàn 39 Biệt Động Quân thất thủ lan nhanh trong đơn vị , hướng Đông của căn cứ anh bị bỏ ngỏ , tình hình càng nguy hiểm hơn khi áp lực pháo kích bằng đại bác 130 ly của địch ngày càng chính xác , do lấy được những mật mã  , toạ độ , và sử dụng những trang bị của đơn vị bạn bỏ lại chiến trường . Căn cứ giờ đây chói chang màu đất đỏ , như một ''thành phố '' nổi bật giữa màu xanh của núi rừng Hạ Lào , có lẽ ở rất xa cũng có thể nhìn thấy ...

          Mỗi lần trực thăng bay vào tiếp tế cho căn cứ là hàng loạt phòng không 12ly8  rộ lên chào đón , từ căn cứ nhìn lên lưới lửa bao vây những chiếc trực thăng ấy , anh cũng cảm thấy khiếp sợ lo lắng cho sự an toàn của những pilot đang bay trên đầu , có những chiếc liều đáp xuống để rồi nằm luôn ở bãi đáp và không bay lên được nữa vì trúng đạn quá nặng , có những chiếc đành quay đầu vội vã bay về lại căn cứ .


        Trực thăng tiếp tế là loại thông thường UH 1 B có trọng tải khoảng 1 tấn , ưu điểm là bay nhanh , nhỏ gọn .Khuyết điểm là phải đáp xuống đất mới giao hàng hoá được , trước tình hình phòng không mạnh như vậy bay vào và đáp xuống bãi thật là nguy hiểm cho đội bay cũng như an  toàn cho máy bay .

     Nhưng không tiếp tế cho căn cứ được thì sinh mạng của mấy trăm người lính lấy gì mà chiến đấu đây ? Trực thăng vận tải loại lớn CH47 (chenook) được huy động vào cuộc , loại này có trọng tải khoảng 5 tấn , hàng hoá được đặt  trong một loại lưới đặc biệt , móc ở dưới bụng bay đi và khi đến nơi , không cần đáp xuống đất , ở một độ cao an toàn cho hàng tiếp tế không bị đổ vỡ , nhân viên phi hành bấm nút cho lưới đựng hàng rơi xuống đất và bay đi . Ưu điểm là không cần đáp xuống bãi , nhưng lại bị khuyết điểm là to đùng ,  nên cũng dễ làm mồi cho phòng không 12ly 8 của địch ....

        Hôm nay , một số anh em của Biệt Động Quân tan hàng được đổ vội vã xuống căn cứ , bất chấp hoả lực phòng không mạnh mẽ của địch , trên trời những máy bay ném bom Fhantom (F4)của không quan Mỹ  thi nhau nhào lộn thả bom trấn áp những điểm đặt súng nặng của địch , trực trăng võ trang chiếc thì bay  bảo vệ cho những máy bay chở quân đáp xuống căn cứ , chiếc thì nhào xuống bắn xối xả những loạt Rocket vào những ổ phòng không 12ly8 .....

       Tung..tung..tung.. Ầm..ầm.. ầm...Cao xạ 37ly , 57ly( sau này mới biết là súng cao xạ , một loại súng phòng không cỡ lớn)từ dưới đất bắn lên đuổi theo máy bay ném bom F4 của Mỹ , loại súng này được điều chỉnh nổ cho phù hợp từng loại máy bay  mình muốn bắn , khi đến độ cao thích hợp , đầu đạn sẽ nổ và mảnh văng  đầy trời vây quanh máy bay đối phương , bầu trời đen kịt do khói thuốc nổ của súng cao xạ ...
   12ly8 ,như lưới lửa vây quanh những chiếc trực thăng võ trang Cobra , cả hai bên ,trên trời máy bay  và dưới đất  súng phòng không như đang đóng bộ phim chiến tranh nào  đó mà chúng ta vẫn thường xem trên TV......

           Cuộc chuyển quân hoàn tất , đây là lần tăng cường quân cho căn cứ 30 lần đầu và cũng là cuối cùng trong suốt chiến dịch Lam Sơn 719. Có lẽ cấp trên biết , sự thiệt hại về nhân mạng cũng như tinh thần của anh em TD2ND, chỉ còn cách tăng cường quân số thêm lên mới hy vọng giữ được căn cứ 30 này .

        Quân đã nhiều nay lại càng nhiều hơn nữa , để chiếm căn cứ này quả là không dễ dàng , cho dù yểm trợ về hoả lực có sút giảm đi chăng nữa ....

       Em yêu ,   Lệnh trên xuống, TD2ND chuẩn bị rút quân , anh nghe tin này mà lòng mừng vô hạn , không sao tả hết sự vui mừng ấy , nhưng rút quân bằng cách nào và phương tiện ra sao thì chưa được biết , nhưng cứ vui mừng đi đã còn như thế nào tính sau.....Vui , nhưng trong lòng vẫn lo khi lệnh chưa được thực hiện ..........


           Trời chiều qua nhanh , bóng đêm ập xuống bao trùm căn cứ  , lạnh ....Anh thèm một ly coffe ,thèm được ôm em cho bớt lạnh, trên bờ giao thông hào , bạn bè đang thì thầm lo toan cho ngày mai , may ai ? Rủi ai ???



         GIANG.HOA KHÔNG GIAN.''yellow ''






Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

* TÀN TẠ .

                  THƠ .
((Trích nhật ký những lá thư không người nhận )) .


         Có phải giờ này trăng đã lặn .
         Đêm vắng canh tàn ta với ta .
         Chập chờn giấc điệp đầy ma quái .
         Nhập nhoè quanh quất mộng liêu trai .


                      40 năm một cuộc tình lận đận .

                      Ngọt ít đắng nhiều em hỡi em .
                     Tóc xanh hạnh phúc chưa được ngắm .
                      Ngoảnh lại sau lưng đã bạc màu .


           Mới hôm nào ta oai phong lẫm liệt .

           Cuộc chiến trường chinh khắp bốn vùng .
           Không gian rợp bóng Hoa Dù nở .
            Rừng thẳm non cao vẹt gót giầy .


                       Bao oanh liệt ; của một thời trai trẻ .

                       Sao hôm nay ; hoang phế lúc tuổi già .



                 GIANG.HOA KHÔNG GIAN .''yellow ''.



Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI DỂ CHẾT '' 39''

             CHIỀN TRANH và TÌNH YÊU .
(( 45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 ))
                       Căn cứ hoả lực 30.
       
                   TÌNH HÌNH NGUY HIỂM .

    Mấy ngày nay , căn cứ luôn bị pháo kích , khi thì bằng cối 82 ly , khi thì bằng một loại súng đại bác không giật  nào đó chưa xác định được là bao nhiêu ly .Súng cối 82 ly pháo vào căn cứ không chính xác lắm , mặc dù căn cứ rất lớn , có lẽ do bố trí súng không thuận lợi nên không đạt hiệu quả cao , tuy nhiên vẫn gây khó khăn trong việc tiếp tế , tải thương.

       Riêng loại đại bác không giật mà chưa xác định được loại nào thì khá chính xác , bởi có những trái sát với hàng rào phòng thủ cuối cùng , nghĩa là chỉ trên dưới 20 mét nữa thôi , thì hậu quả khó lường . Ban đầu thấy đạn nổ gần như vậy , ai nấy khen bắn tốt , chính xác,  và nghĩ nếu căn cứ bị tấn công mà yểm trợ như vậy thì chắc chắn địch sẽ bị tiêu diệt . Nhưng không phải thế , qua máy truyền tin mà địch tịch thu được của một đơn vị Biệt Động Quân nào đó nên đã bắt được tầng số liên lạc của đơn vị ,  mỗi khi bắn trúng vào căn cứ chúng nói .

 __ Đ.M. chúng mày chết chưa ....
 __ Đ. M. mày làm sao ông chết được , có giỏi cứ nằm đấy , đừng chạy nhé , ông cho chúng mày ăn bom B52 chết mẹ hết bây giờ .

      Hai bên chửi nhau qua lại trên máy truyền tin AN.PRC25 cứ như con nít , mặc dù thay đổi đặc lệnh truyền tin liên tục , thay tầng số liện tục , nhựng vẫn bị địch theo dõi và phá sóng không cho liên lạc , bởi chúng tịch thu được tài liệu của đơn vị bạn .Lúc này mới biết sự bắn chính xác vào căn cứ gây thiêt cho pháo binh nơi đây là do đại bác không giật 106 ly tịch thu được của Biệt Động Quân bắn vào .


      Bung..bung..bung... Ầm..ầm...ầm....Hàng loạt đạn cối 82 ly nổ quanh căn cứ , bụi bay mù trời , thỉnh thoảng có một vài trái rơi giữa căn cứ , nhưng vì có giao  thông hào và hố cá nhân thiệt hại về người không đáng kể lắm , riêng những khẩu pháo 105 ly, 155ly thì hư hỏng hoàn toàn , không bắn tầm xa được nữa , chỉ bắn trực xạ mà thôi , do đó hoả lực từ căn cứ không thể phản pháo được mỗi khi bị pháo kích .


      Sau mỗi đợt pháo kích , địch lại hỏi.

__ Đ.m.chúng mày chết hết chưa nói tao nghe coi .
__ Đ.m chúng mày chạy lẹ lên , B52 tới rồi đấy.
     Ầm...ầm....ầm....Tiếng nổ của hàng trăm trái  bom B52 thả xuống nổ vang rền như  trời chuyển mưa to , núi rừng rung chuyển như động đất .
 __ Đ.m chúng mày đâu rồi lên tiếng đi . Chết hết cả rồi chứ gì .
__.... . . . . . .. . .
         Trong căn cứ được lệnh cẩn thận ,  tránh ngộ nhận bắn nhầm anh em Biệt Động Quân tan hàng chạy về căn cứ , và địch  cũng có thể   giả làm những anh em đó để lừa mình .

       Em yêu , tình hình ngày một căng thẳng , mấy tiểu đoàn Biệt Động Quân bố trí  phòng thủ từ xa , để bảo vệ căn cứ đã thất thủ , nay đơn vị coi như không được bảo vệ nữa, hoả lực pháo binh tê liệt , giờ chỉ còn trông chờ vào sự yểm trợ của không quân Mỹ mà thôi . Lo lắng càng thêm nhiều hơn trước viễn cảnh của sự thất bại ngày một rõ ràng , xác những anh em tử trận những ngày qua , chờ trực thăng mang đi giờ đã bốc mùi hôi thối đến khó chịu , thỉnh thoảng có xác đã chết rồi lại lãnh thêm 1 trái đạn cối nữa , tan tành chẳng còn gì..........


    Sự bố trí quân của Lữ Đoàn 3 Nhảy Dù trong cuộc hành quân Lam Sơn 719 này , đã bị LỘ ngay từ đầu, vì thế nên một nửa Tiểu Đoàn 6 Nhảy Dù đã bị thiệt hại ngay khi mới đặt chân lên đất Lào .Vì vậy , đáng lẽ có thêm một căn cứ hoả lực nữa là 32, nhưng không có quân để thiết lập căn cứ đó,  cho nên suốt cuộc hành quân này chỉ nhắc đến 2 căn cứ mà thôi , đó là căn cứ 31 do Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù bảo vệ và căn cứ 30 do Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù bảo vệ , chính vì vậy sự yểm trợ về hoả lực cho 2 căn cứ này bị yếu , nên dẫn đến tan rã sau này .


     Thường , một Lữ Đoàn Nhảy Dù khi đi hành quân , luôn được bố trí 3 căn cứ hoả lực , theo hình tam giác đều , mỗi căn cứ có 6 khẩu pháo 105 ly , nằm  cách nhau vừa hết tầm bắn của pháo 105 ly , tương đương gần 11 cây số , khi một căn cứ bị tấn công , hai căn cứ còn lại sẽ dồn hết hoả lực để bắn  yểm trợ cho căn cứ đó......Nhưng mặt trận này lại không thực hiện được như vậy ......


       Giữa lúc tình hình nguy hiểm như vậy . Hôm nay ngày đầu của tháng 3 năm 1971. Cấp trên thông báo ; lý do thời tiết xấu, mọi phương tiện yểm trợ bằng không quân sẽ bị giới hạn , do đó lương thực , đạn dược sử dụng giới hạn . Nghe tin này anh chỉ còn biết kêu.......TRỜI...




            GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''








Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 38 ''

      CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .


     TÂN MỸ ngày 7 tháng 2 năm 2010 .
                Em thân yêu .

            Hôm qua đi chơi ở Long Hải , có mấy anh em đi xe 7 chỗ  cậu Hùng lái , Việt kiều về rủ anh đi mà không đi thì cũng ngại (mặc dù ai cũng biết anh không thích đi như vậy lắm ) Nhưng không biết sao hôm nay anh không đợi mời tới lần thứ 2 là anh đã ừ rồi .


        Dị ứng đầu tiên là khi lên xe anh biết Mợ cùng đi , trời ơi sao mà bà khoẻ vậy chứ , ai nói bà đang bịnh đâu .Anh ngồi trên xe mấy tiếng đồng hồ cón thấy mệt , huống chi bà đang bệnh . Không phải anh ghét Mợ , mà tính Mợ vẫn vậy , nói nhiều , thích nói gì thì nói không sợ đụng chạm mất lòng ai cả , nhưng anh thì không đồng ý như vậy , vì thế mà anh và mợ thường hay mất lòng nhau..Bởi anh là ''rể'' mà .


        Không qua thăm Mợ  thì bảo là nhà kề bên chẳng thấy qua , chỉ có mấy đứa ở xa là hay đến thăm thôi , mà sang thì nói chuyện gì bây giờ ;Mẹ vợ , con rể ? Anh em gặp nhau , mấy thằng ''cột chèo '' lấy bia ra uống , bà la làng , lấy hết bia của bà ra uống chẳng thằng nào trả tiền cho bà , trời ơi ai mà uống cho nổi , phải chi bà thiếu thốn , khó khăn . Bia bọt người ta biếu bà để làm gì , tiền bạc bà đâu có thiếu , vậy đòi trả tiền cho bà để làm chi ? 


      Anh và em ngồi ở ghế sau , chỉ cách nhau trong gang tấc , nhưng sao anh cảm thấy mình cách xa nhau đến lạ lùng , hai người im lặng , không ai nói với ai câu nào cả , thỉnh thoảng nói một vài câu bất đắc dĩ phải nói , hình như anh và em , mỗi người đều đang suy nghĩ về một diều gì đó .....Thỉnh thoảng anh em trêu chọc mình vài câu nghe vô duyên tệ .


    Đã lâu anh không đi Vũng Tàu , hôm nay có dịp đi lại , tuy đầu tư nhiều nhưng cũng không xa lạ là mấy , bởi trước đây anh cũng khá thân quen với nơi này qua công việc làm ăn. Ngồi trên bãi biển , nhìn bầu trời xanh bao la mênh mông ấy , anh nhó lại những ngày chiến tranh , có đôi khi anh phải đi bằng tầu Hải Quân từ bến Bạch Đằng ra Huế , Đà Nẵng , mấy ngày trời lênh đênh trên biển , con tầu mang theo lo âu , sợ hãi của chiến tranh, nhớ nhung của một người lình trẻ  xa gia đình nhớ vợ nhớ con ...Bây giờ ,40 năm sau , cũng anh , và cả em nữa  cũng trời đất ấy nhưng sao xa lạ quá , vô tình và hững hờ quá .

thậm chí còn tệ hại hơn nữa.Tại sao vậy em ? ? Văng vẳng quanh anh và em có lẽ là những oán hận , mà cả hai cùng cố gắng kềm chế cho gia đình khỏi đổ vỡ.Tại anh hay tại em ??
  
     Hỡi trời và biển , sóng xô vào bờ trùng điệp như không bao giờ biết mệt mỏi, nhưng bờ thì cứ vô tình , việc sóng xô vô bờ , đó là chuyện tự nhiên , bờ đâu biết nếu không có những con sóng vô tình và không biết mệt mỏi ấy , thì làm gì có được những bờ biển đep nên thơ cho đời chiêm ngưỡng .

     Phải chăng tôi là những ngọn sóng vô tình ấy, ngày ngày xô cát từ lòng đại dương vào để làm đẹp cho em ........rồi một ngày nào đó em quên tôi .    BỞI VÌ TÔI CHỈ LÀ BỌT BIỂN .



     


             GIANG.HOAKHONGGIAN .''yellow ''

     *Trích từ nhật ký (Những lá thư không người nhận )



Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

* ĐI NHA TRANG / XE GIƯỜNG.....NẰM .

 CHUYỆN PHIẾM .


          Hôm thứ Bẩy , ba anh em trong CT chúng  tôi đi công tác ngoài Nha Trang , khi về chúng  tôi phải đi bằng xe '' giường nằm chất lượng cao '', loại xe này chẳng xa lạ gì đối với tôi , bởi 
hàng ngày , tôi vẫn thấy chúng chạy hà rầm trên đường phố Sài Gòn .

         Nhưng hôm nay , đối với tôi , thì quả thật là xa lạ , không phải tôi chảnh chó gì , lâu nay tôi hay đi lại bằng xe 4 chỗ hay 7 chỗ , tôi biết bến xe Miền Đông , tôi biết bến xe Miền Tây , nhưng chưa bao giờ tôi đặt chân lên bất cứ một loại xe nào ở hai bến xe đó , chắc có lẽ vì vậy tôi ''cùi bắp '' cũng nên .

          Theo tôi , bề ngoài , tất cả các loại xe chất lượng cao đều đẹp về mẫu mã , còn bên trong cũng như cung cách phục vụ như thế nào thì tôi không được biết .
         Xe mà ba anh em chúng tôi đi có thương hiệu là CÚC PHƯƠNG , xe to đùng , kiểu dáng của xe 50 chỗ ngồi , nhưng thiết kế chỉ có 40 ghế nằm , 1 toilet. 40 ghế nằm được chia đều cho tầng trên và tầng dưới , ghế có thể bật phần đầu lên cao thấp tuỳ theo người sử dụng .
          
                Ấn tượng nhất khi tôi bước lên xe , là yêu cầu tháo giầy ra bỏ vào bịch ny lon có sẵn trong xe , cầm theo đến chỗ giường nằm của mình , nói là giường , chứ nó chỉ là ghế xe nhưng thiết kế dài hơn ở phần chân , do đó khi nằm , chân thoải mái hơn ghế ngồi , vậy thôi . Phần chân là một hộp sắt ( tạm gọi như vậy )nằm dưới phần đầu của ghế phía trước , bên trong có thể chứa được đôi giầy , một túi hành lý nhỏ và luôn đôi chân của tôi nữa , cái hộp sắt này và ghế phía trước , hoàn toàn cách ly nhau. 
   
     Nếu nói là đi xe giường nằm ngủ thoải mái , thì riêng tôi , tôi không đồng ý , bởi mỗi tầng là 20 người , người nọ nhìn người kia mà ngủ  , không có gì che chắn nên .....hơi khó ngủ , nhất là nằm kề bên lại là một .... cô em nào đó, xinh xinh , dễ thương,
 chỉ cách khoảng 40 cm , anh nào có tính ngủ xấu nết , lăn qua trở lại , tay chân quờ quạng , '' vô phúc '' đụng vào cô em , không ăn bạt tai thì cũng lọt sàn xe , bởi sự hiểu lầm ...... Chưa kể đang  lim dim ngủ , xe bóp kèn T.e..e...một cái , giật mình thức giấc . Lim dim ngủ tiếp , xe vấp ổ voi  ; cạch.. thế là khỏi ngủ luôn....Vậy sao nói là ngủ thoải mái được .

           Tôi nằm tầng trên , nhìn qua cửa kiếng nhìn núi non , cây cỏ chạy lùi về phía sau , thỉnh thoảng lại thấy một vài bóng đèn  
khi ẩn khi hiện .Tôi liên tưởng lại thời chiến tranh , trong một lần bị thương khá nặng , tôi không ngồi được phải nằm băng ca những chiếc bang ca ấy,  cũng treo thành ba bốn tầng trong lòng chiếc máy bay vận tải c130  , chở tôi từ sân bay Phú Bài , Huế  để đưa tôi về Sài Gòn điều trị . Qua ô cửa kiếng của máy bay , tôi thấy....mây bay lùi lại phía sau..

         Điều tôi thích ở loại  xe giường nằm này là  ;  máy lạnh , máy lạnh mở suốt thời gian xe chạy 8 ,9 tiềng đồng hồ như     vậy mà vẫn lạnh run luôn ,nằm trên xe phải đắp mền, mền do nhà xe cấp ...cũng may , thiết kế tại mỗi giường nằm đều có nút tắt mở riêng , do đó ai không chịu nổi độ lạnh thì tắt...

        Xe rời bến Nha Trang 8 giờ tối , mệt mỏi tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay , tiếng phụ xe thông báo đã về đến Thành Phố làm tôi giật mình tỉnh dậy ,  gần 5 giờ sáng , xỏ giầy xong , trước khi xuống xe , tôi cười và nói với phụ xe ; Này em , anh đi máy bay chưa bị bắt phải cởi giầy ra đấy nhé.........




                  GIANG HOA KHÔNG GIAN .''yellow ''




Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

* CHẾT...YỂU .

           Chuyện Phiếm .


        Trưa nay , ăn cơm xong ,  đáng lẽ tôi ngủ trưa như mọi ngày

nhửng không hiểu sao tôi không ngủ được , bực quá , tôi dậy và bò lên blog yahoo , tôi tá hoả khi thấy màn hình ''trắng bóc ''. Thì ra 
ông Yahoo đã thực hiện lời ''cam kết '' của ổng ; 17 tháng 1 năm 2013 ổng ngưng hoạt động mạng này .

     Không biết tại tôi vô duyên hay ''nặng vía '' mà mãi không sao , thiện hạ đang chơi hà rầm trong cái thế giới ảo này , năm này qua năm nọ vui vẻ , vậy mà tôi mới chui vô được ba bẩy hai mốt ngày thì nhà mạng đóng cửa .


    Tôi cũng chẳng biết là mình vui hay buồn nữa, bởi trong tôi , chẳng có mấy gì là kỷ niệm vui buồn cho lắm , đối với cái vụ  nhà mạng đóng cửa này ,  tuy nhiên ,nếu nói là không buồn thì cũng không đúng, có điều là buồn ít hay nhiều  mà thôi , vui cũng vậy , vui ít hay nhiều thế thôi , chứ công bằng mà nói , tôi cũng thấy ......buồn , nhưng không phải tôi buồn vì nhà mạng nó đóng cửa , mà tôi buồn vì chuyện...... đóng cửa khác.


          Tôi tuy mới vào blog tới nay , không biết đã được nửa năm chưa , nhưng có lẽ tôi cũng hơi lắm  chuyện ,  gây ''ồn ào '' cho nhiều người , đáng nói có những chuyện gây ồn ào nhưng lại it người nghe , đã nói là ''ồn ào'' mà lại ít người nghe người biết , thật là vớ vẩn , đáng bị ''quăng lựu đạn vô nhà ''...Nhưng mà thật đấy , nếu ồn ào , ai cũng biết thì ....chuyện nhỏ .Đây ồn ào không ai hay , mới là chuyện lạ .....


          Vì tôi ''cùi bắp '' nên việc '' sập mạng ''mất hết  bài , tôi coi chẳng nhằm nhò gì cả , mất bài à, ôi viết lại bài khác có gì đâu  mà ầm ĩ ,mất hết ''thơ ''à , cũng thế thôi , làm lại , chết chóc ai đâ

       Nói vậy , rồi tôi quên đi mất , đến khi còn một tuần thì hết hạn
 , tôi quýnh cả lên , hỏi người này người kia cách lấy  bài lại cho khỏi mất , mỗi người chỉ một kiểu , mà thật ra tôi hỏi ,là hỏi cho có  
chứ  anh em chỉ tôi cũng chẳng''mò'' ra mà làm được .Tôi quýnh lên không phải tôi ''tiếc bị mất bài '', mà tôi tiếc vì ''một kỷ niêm đau''của tôi .....Không dám nói ra sợ bị ''xử bắn''........

      Cuối cùng , bí quá , tôi nhờ thằng cháu kế toán của công ty làm dùm, ban đầu tôi nhờ nó ''in'' cho tôi chứ không lưu trong máy , nó nói in làm gì để lưu trong máy , khi nào cần đăng lại lấy ra dễ hơn.Tôi nghe có lý , thế là 30 phút ....xong .Tôi nhịp giò thở phào nhẹ nhõm , trước khi đi nó còn quay lại bảo tôi '' để con  in '' cho bác đóng tập chơi.....Chẳng biết nó có làm không ,nhưng hôm nay vào blog Yahoo thì trắng ..bóc.


       Thôi kệ , dù lâu hay mau trong thế giới ảo này , vui nhiều hay buồn nhiều , thì ít ra tôi cũng có được những người anh em , những cháu , dù gặp mặt hay chưa , dù nghe tôi hát hay chưa , đa phần là ưa thích tôi . 


     Qua bài này , tôi xin gửi tới những người anh em , những đứa cháu biết tên chưa gặp mặt , nam cũng như nữ , lời cám ơn đã chỉ dẫn cho tôi bằng cách này cách khác , để blog của tôi ''ĐẸP'' như ngày hôm nay.   


      Trong cuộc sống, dĩ nhiên không tránh khỏi va chạm , xô xát , vậy nếu có gì mất lòng trong thời gian qua , mong tất cả bỏ qua cho GIANG HOA KHÔNG GIAN nhé . Thân chào .......


         GIANG HOA KHÔNG GIAN . '' yellow ''





Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 37 ''


          CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 ))
               Căn cứ hoả lực 30 .
                      VỀ CĂN CỨ .

          Hôm nay khoảng 23, 24 tháng 2 năm 1971 .Sau trận đụng độ tại tiền đồn của tôi, bật ngờ cánh quân này được lệnh rút về căn cứ , tôi mừng thầm trong lòng vì về căn cứ , thường thì an toàn hơn đi hành quân ngoài căn cứ , lý do đơn giản thôi , bởi căn cứ phòng thủ kỹ hơn , hoả lực mạnh hơn , tóm lại là an toàn hơn lội lòng vòng bên ngoài ...

           Hơn 3 cây số đường chim bay ,  nhưng vì núi cao dốc đứng nên việc di chuyển thật là khó khăn, nếu kéo thẳng ra có lẽ đến 7, 8 cây số chứ không ít , có những chỗ dốc đứng , người đi sau phải đẩy người đi trước mới leo lên được . Ba lô súng đạn , lương thực  mang theo nặng nề  như vậy , thế  mà di chuyển  không ra nổi một giọt mồ hôi , bởi cái lạnh khắc nghiệt của rừng núi Nam Lào , chẳng bù cho những ngày hành quân nóng như  đổ lửa ở Tỉnh Tây Ninh , vùng biên giới Việt- Miên .

     Đoàn quân lầm lũi phá rừng chặt cây tiến về căn cứ , lúc leo lên đỉnh núi  cao, lúc thì tụt xuống vực sâu của chân núi ,lên cao đã lạnh , xuống sâu càng lạnh hơn nữa , cầm bi đông nhấn xuống dòng suối để lấy nước mà tưởng như trong thùng nước đá , lội băng qua dòng suối , leo lên bờ run cầm cập mấy giây sau mới hết 

lạnh , người nặng , giầy ướt trơn trợt , có mấy mét dốc nơi chân núi mà hì hục mãi mới leo lên được .

      Địa hình phức tạp nên phải thường xuyên xem địa bàn để đi cho đúng hướng , vì thế việc di chuyển đã khó khăn lại càng khó khăn thêm. Đến khoảng gần 2 giờ chiều , toán tiền quân còn cách căn cứ khoảng 400 mét , thì từ trên máy bay quan sát báo xuống

cho Thiếu Tá Mạnh ,
 _ Mai Lệ Huyền , Anh cho di chuyển nhanh lên , cánh trái anh , địch đang bám theo  cách khoảng 300 mét thôi  , nghe rõ không trả lời . 
__ Mai Lệ Huyền tôi nghe rõ Đích Thân ( Đích thân . Ám chỉ cấp trên của Thiếu Tá Mạnh đang theo dõi từ trên máy bay quan sát )
      Lệnh được ban ra , đoàn quân hối hả đi nhanh vào căn cứ , mấy chiếc trực thăng võ trang bất ngờ xuất hiện , khi đoàn quân còn cách căn cứ khoảng 60,70 mét thì cũng là lúc những chiếc trực thăng bắn hàng loạt Rocket xuống dọc cánh trái của đoàn quân để ngăn chặn địch ,  lúc này đang  cố gắng bám theo với ý định lợi dụng khi cánh quân này vào căn cứ , sẽ tấn công và tràn vào căn cứ luôn vì biết rằng ,  căn cứ đã tháo dỡ mìn bẫy để  cho cánh quân này vào , nhưng ý đồ đã bị thất bại và bị thiệt hại nặng bởi hoả lực của trực thăng võ trang tiêu diệt ....

    Đặt chân vào căn cứ , dầy đặc những lính và lính , chưa bao giờ tôi thấy cảnh này , bởi đông quân như vậy , chỉ trúng một quả đạn pháo là thiệt hại nặng rồi , thường thì căn cứ chỉ có 2 Đại Đội bảo vệ mà thôi ,nghĩa là khoảng trên 200 lính là đủ rồi .Đông quá , chẳng lẽ cả Tiểu Đoàn cùng gom về đây....


       Tôi nghĩ , hay là có lệnh gì mới đây chăng , chẳng lẽ cuộc hành quân này kết thúc sớm vậy ? Hay đổi cho đơn vị nào để đi nhận nhiệm vụ mới . Bao nhiêu câu hỏi cứ xoay quanh trong đầu tôi ........

        
         Chiều mờ dần , bóng đêm đang từ từ bao phủ lên căn cứ...


         GIANG HOA KHÔNG GIAN .''yellow''



Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỞI ĐỂ CHẾT ''36 ''

                 CHIẾN TRANH VÀ TÌNH YÊU . 
     ((45 Ngày và đêm trên đất Hạ Lào/ Lam Sơn 719 ))
                       Căn cứ hoả lực 30 .
                      Đêm tiền đồn "bài cuối''.


        Những mìn bẫy tiếp tục nổ rền vang xung quanh điểm tiền đồn của anh , bụi và tro bay ngang qua đầu khét lẹt ,  trước mặt anh cách khoảng 300 mét là một đỉnh núi nhỏ , xơ xác vì bom đạn bắn phá mấy hôm trước ,hai bên trái và phải là hai khe núi chạy dài từ gần điểm tiền đồn của anh xuống chân núi . 

        Đỉnh nùi trước mặt và khe núi bên trái là hai điểm mà anh cho rằng nguy hiểm , địch có thể từ hai điểm này để tổ chức bất thần một cuộc tấn công vào điểm tiền đồn của anh , do đó , thỉnh thoảng anh lại bắn một vài trái Rocket M72 vào những điểm này , anh không biết mình đã  bắn được mấy trái , thì bây giờ đến  lượt anh bị bắn trả lại , M72 khi bắn phải có xạ trường trống trải , nếu không sẽ gây nguy hiểm cho mình và người xung quanh , vì thế , anh phải đứng mới bắn được , đây cũng là điều vô cùng nguy hiểm  vì khi anh đứng bắn ,  rất dễ là mục tiêu để bị bắn trả lại  , anh đang ngắm , định  bắn thêm một trái  thọc sâu xuống khe núi bên trái thì một trái B41 từ đâu bay đến hết  đà rớt ngay xuống bên 
cạnh anh , may mà không nổ , anh xanh mặt bắn vội trái M72 đóvà 
nhảy xuống hố trở lại .Thật là may mắn cho anh , nếu anh lãnh nguyên trái B41 ấy thì giờ đây không biết là ngày giỗ thứ mấy rồi .

     Từ máy truyền tin , hiệu thính viên la lên .
_ Giang Thanh , Giang Thanh địch đang bò lên trái 20 mét , nghe rõ không .
_Rõ , thế là 5,6 trái M67 được ném về hướng đó. 
_Giang Thanh , mười một giờ  15 mét ...
_ Giang Thanh  , 7 giờ 16 mét....
      Cứ mỗi lần nghe máy báo như vậy là năm bẩy trái lựu đạn M67 được ném về hướng đó , và những tiếng nổ ầm vang rền cả một vùng rừng núi Hạ Lào ...

         Khoảng 10 giờ , tiếng trực thăng nghe ngày một rõ hơn và những bóng dáng của trực thăng cũng ngày một to hơn , 4 chiếc trực thăng võ trang  gầm rú đảo vòng quanh trên đầu anh , sau khi đã liên lạc với Mai Lệ Huyền để nắm toạ độ , ranh giới ta và địch  chúng  thay nhau  cắm đầu  trút xuống những loạt Rocket , những tràng đại liên 6 nòng , tiếng ụp..oành ..ụp..oành..của rocket , tiếng hú như bò rống của đại liên 6 nòng , nghe đinh tai nhức óc vì nổ quá gần anh , tro bụi , đất đá rơi tung toé quanh vị trí tiến đồn .
  
      Hoả lực từ trên không mạnh và dầy đăc như vậy , thế mà cũng có những tên lọt qua lưới lửa ấy , vào đến tận miệng hố nơi anh đang phòng thủ , đứng sừng sững  trên miệng hố như một bóng ma giữa ban ngày , quá bất ngờ , khiến hắn không kịp bắn hay có một động tác gì đó để tiêu diệt bọn anh , ngược lại hoảng loạn vì sự xuất hiện đột ngột của hắn ,6 khẩu M16 cùng 2 khẩu M79 bu vào hắn nhả đạn , sự va chạm của đầu đạn và xương thịt của con người đã khiến hắn chết ngay tại chỗ và bật tung ra khỏi nôi hắn đứng...
        
      Phòng không 12ly8 từ dưới đất bằn lên , Rocket từ trực thăng  trên trời  bắn xuống  , lửa khói của hai loại hoả lực quyện vào  nhau . Cả hai cùng đang giỡn với Thần Chết...
     
        Sau một hồi bắn phá ..Xung quanh anh bây giờ không còn là núi rừng Hạ Lào nữa , cỏ tranh , lau sậy , tất  cả đã cháy rụi để lộ ra một khoảng trống rộng có thể làm bãi cho 4 chiếc trực thăng đáp xuống , tương đương với khoảng 1400 mét vuông..
_ OK , Mai Lệ Huyền , Quạ Đen đã xong nhiệm vụ Dzulu đây , rất nhiều chiến lợi phẩm , cho con cái anh ra thu lượm đi .
 _ OK, Mai Lệ Huyền nghe rồi , Quạ Đen cho biết tên để trình lên cấp trên khen thưởng . OK .
 _ No , thanks . Dứt lời , những con chim sắt  vòng lại chào lần cuối và  mất hút về phía chân trời....
 _ Giang Thanh đây Thanh Hà gọi .
_ Giang Thanh tôi nghe đây Thanh Hà nói đi .
 _Cho con cái ra lục soát và báo cáo kết quả , nhắc con cái cẫn thận  đấy .
 _ Giang Thanh nghe rõ . 
      Một cảnh tượng kinh hoàng mà anh không tin vào mắt mình , có đến  mấy chục con người , nằm chêt với nhiều tư thế khác nhau  súng đạn , địa bàn mang theo trong người , tất cả cháy đen và tan tác . Trong đó có 1 bị thương nặng  và 1 bị thương nhẹ . Qua lời khai , anh được biết , lực lượng tấn công tiền đồn là 2c  khoảng 60 ,70 người , gấp gần 10 lần quân  số của anh , một tỷ lệ đáng sợ . Nếu không nhờ từ trên cao , cấp trên chỉ điểm cho anh và các bạn thì qua được trận này là cả một vấn đề.....

        Em yêu , chiến trường đã yên tĩnh trở lại , ngồi uống ly coffe sữa nóng mà anh tưởng mình đang uống có đá , cơn gió chiều của núi rừng Hạ Lào  se lạnh , anh nhìn những xác người nằm xuống và thầm hỏi ; Vì sao Anh và Tôi lại phải giết nhau nơi rừng thiêng nước độc này ? SA VA NA KHET đâu phải quê  hương của Anh và  Tôi.....
   
       Trong nỗi sợ hãi , lo lắng đến tột cùng sự chịu đựng của con người, anh vẫn nhớ đến Em , Ngày mai sẽ ra sao ? Những gì đang chờ anh ở những ngày tiếp theo ? Liệu anh có gặp may mắn mãi không khi mà anh vẫn cứ phải đối đầu với  thần chết mỗi ngày như 
vậy ..


                    GIANG HOA KHÔNG GIAN ,'' yellow ''


Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ''35 ''

            CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 )).
                 Căn cứ hoả lực 30 .

              Đêm tiền đồn .'' 1 '' .


     Hôm nay có lẽ vào khoảng 18 ,20 tháng 2 năm 1971 . Cuối cùng thì trực thăng cũng đã tiếp tế lương thực ,  nước uống cùng những thứ cần thiết cho đơn vị ,điều quan trọng là đã di tản được những anh em thương binh rời khỏi chiến trường .
   
     Để có được việc tiếp tế hoàn hảo này  rất là khó khăn ,  cấp trên mà cụ thể là Không Quân Mỹ đã phải dùng 4  chiếc trực thăng võ trang để yểm trợ cho hai chiếc chở hàng tiếp tế , khi gần đến mục tiêu là điểm  đóng quân của đơn vị anh , 1  chiếc trực thăng võ trang bay phía trước , xả ra một luồng khói trắng  chạy dài cả cây số ,  tạo thành một màn sương mù dầy  đặc ,  che chắn bãi đáp cho 2 chiếc chở hàng tiếp tế đáp xuống , khi 2 chiếc bỏ hàng xong và anh em thương binh lên trực thăng đã hết , cũng là lúc màn sương mù vừa tan , lúc này chiếc còn lại phía sau ào tới xả tiếp một làn khói nữa mù mịt cả bầu trời , 2 chiếc trực thăng chở thương binh bốc lên trời cao và mất hút trên bầu trời xanh ....

        Em yêu , lãnh tiếp tế xong , đêm nay đến lượt anh đi tiền đồn  ,nhóm của anh gồm 8 anh em , Trung sĩ Kiều , anh  và 6 người nữa ba lô lên vai ra đi mà trong lòng không khỏi ít nhiều  lo lắng ......
      Điểm anh đi tiền đồn là một hố phòng không 12ly8 mà địch bỏ chạy những ngày trước đó , nằm cách xa cánh quân của đại đội  khoảng 300 mét trên một '' yên ngựa '' nhỏ . Từ điểm đóng quân , cấp trên có thể nhìn thấy nơi này .

         Đêm qua mau trong bình yên , khi trời hừng sáng , anh thở phào nhẹ nhõm , ít ra cũng đã có được một đêm an toàn.
       Mặc dù đã là 7 giờ sáng , nhưng vẫn không có ánh nằng mặt trời , vẫn cái lạnh chết người và sương mù bao quanh những đỉnh núi ..
     Từ máy truyền tin , giọng nói quen thuộc của hiệu thính viên ;
 __ Giang Thanh đây Thanh Hà gọi trả lời .
__ Giang Thanh tôi nghe rõ , nói đi .
__Anh cho con cái tháo gỡ mìn bẫy và sẵn sàng  di chuyển khi có lệnh  rõ không . 
__Tôi nghe rõ rồi .....
       Lệnh thì như vậy , mọi lần thì anh đã cho tháo gỡ hết những mìn bẫy gài để phòng thủ qua đêm , nhưng hôm nay  không hiểu sao anh lại báo cáo láo .Anh vẫn để nguyên mìn bẫy như vậy , không tháo bất cứ một trái nào cả , anh nghĩ để vậy cho chắc ăn , khi nào di chuyển tháo gỡ cũng không muộn .
      Cạnh điểm tiền đồn là con đường mòn chạy từ điểm đóng  quân của Đại Đội  qua đỉnh núi trước mặt anh , lúc này là ca gác sáng của Binh nhì Hữu  , điểm canh gác nằm ngay trên con đường mòn..
__ Giang Thanh đây Thanh Hà gọi nghe rõ trả lời . 
 __ Thanh Hà  Giang Thanh tôi nghe anh rất rõ , nói đi .
__ Cho con cái chuẩn bị  xuất phát .
 __Tôi nghe rõ rồi .
       
       Bỗng......Rẹt...Rẹt...Rẹt.....Một tràng M16 nổ vang , Hữu cắm đầu chạy vào hố phòng không và nhảy xuống hố luôn . Lúc này sau loạt đạn của Hữu , 7 anh em còn lại củng đã xuống hố hết , tất cả căng mắt nhìn qua những lau sậy xung quanh mình ,  sẵn sàng bắn bất cứ gì nghi ngờ có thể gây nguy hiểm cho mình . Giọng Hữu thở hổn hển ; Anh Giang , nó đang di chuyển về phía mình đó. Tôi hỏi lại  ; Đông không , mày bắn vùa xong có chắc ăn không . Hữu nói ; Chắc .
 __ Thanh Hà gọi Giang Thanh , cái gì mà nổ súng vậy , báo cáo đi
__Lính gác thấy địch đang tiến về phía Giang Thanh nên nổ súng đó Thanh Hà .
__ Kết quả sao rồi , ra lục soát và báo cáo ngay , rõ chưa .
__ Tôi nghe rõ Đích Thân.( Ám chỉ Thanh Hà ).
       Một nửa anh em lên khỏi hố , súng đạn chuẩn bị ra lục soát điểm mà Hữu vừa nổ súng , tất cả còn đang chuẩn bị .....
     Bỗng ; Ầm ...ầm..ấm.....Những mìn bẫy xung quanh hố phòng không mà anh chưa gỡ phát nổ , bụi bay den kịt chung quanh anh
4 anh em vội vàng nhào xuống hố ..
     Giọng Thanh Hà hét qua máy .
__ Giang Thanh Thanh Hà gọi .
__Giang Thanh tôi nghe Thanh Ha .
__ Cái gì nổ vậy , báo cáo ngay rõ không .
__ Báo cáo mìn bẫy chưa gỡ phát nổ , có lẽ địch đang mò vào đó Đích Thân .
__ Nói con cái cẩn thận chờ lệnh .
 __ Tôi nghe rõ rồi .
        Ầm...ầm..ầm..
      
      Em yêu , những tiếng nổ của mìn bẫy lại nổ vang xung quanh tiền đồn của anh , mùi thuốc nổ TNT hăng hắc , hôi hôi khó chịu , hoà quyện với mùi thơm của đất  mới tạo nên một mùi thơm khó tả
 Tất cả đang chờ nhau.....................(còn tiếp )


         GIANG HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''




Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 34 ''

 CHIẾN TRANH VÀ TÌNH YÊU .
((45 ngày đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 )).
         CĂN CỨ HOẢ LỰC 30 .
              
                   BỎ XÁC .

    Em yêu , hôm nay việc tiếp tế có vấn đề , những trực thăng bay vào vùng hành quân để tiếp tế lương thực , đạn dược và tải thương cũng như mang  xác những anh em tử trận về Việt Nam , đã không thể đáp xống được và phải quay về Khe Sanh lại , trước sự lo lắng ngỡ ngàng của anh cùng đồng đội .
      
          Nước , là điều quan trọng của con người , không có ăn con người  có thể chịu đựng được vài ba ngày , nhưng thiếu nước thì không thể được . Nguồn nước dự trữ đã hết , mà muốn lấy nước để sử dụng thì phải xuống núi , trên đỉnh cao làm gì có nước bao giờ .

    

Thế là dầu Đại Đội 24 lúc này có 2 người đã tử trận trước đó mấy ngày , xác đã được gói kín trong những tấm Poncho mà trước đây , khi còn sống là những phương tiện để che mưa che nắng cho họ , và bây giờ lần cuối cùng họ sử dụng ; Gói Thân Xác họ mang về cho người thân , đã mấy ngày qua , trực thăng không vào được , những xác ấy giờ đã xình trương lên trông rất khiếp sợ .
     
      Lấy nước không được , tải thương và mang xác đi không xong ,
Phòng không 12ly8 vây quanh khu vực đóng quân và sẵn sàng bắn khi thấy trực thăng bay vào tiếp tế , thỉnh thoảng lại dập một trận pháo kích bằng cối 82 ly ....

        Giữa lúc tình hình bi đát như vậy , cấp trên lệnh xuống ; 2 xác của anh em đó bỏ lại  , nghĩa là chôn cất tại chỗ , vì không thể mang theo được .Anh nghe mà rụng rời tay chân , bởi đây là lần đầu tiên trong suốt 3 năm chiến đấu , anh thấy đồng đội bị mất xác .

   
        Trong sự lo lắng ấy , anh không dám cầu cho mình bị thương vừa để được ra Hạm Đội 7, hay bị thương nặng để qua ''Haioai'' điều trị nữa , mà điều cầu xin của anh bây giờ là ; XIN CHO ĐƯƠC 
BÌNH AN  để trở về...........



   GIANG HOA KHÔNG GIAN "yellow ''

Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 33 ''

 CHIẾN TRANH VÀ TÌNH YÊU .
 (45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 )
       Căn  cứ hoả lực 30 .


     Sáng nay qua hệ thống truyền tin của máy AN,PRC 25 , tôi bắt  đầu cảm thấy lo lắng , khi hay tin nguyên cánh quân của nửa Tiểu Đoàn 6 Nhảy Dù đổ  xuống ngay bãi chiến xa T54 nằm chờ sẵn .
Thật không thể tưởng tượng nổi , khi 2 Đại Đội hơn 200 người lính do Thiếu Tá Tiểu Đoàn phó  và Sĩ Quan ban 3 dẫn đi lại rơi vào tình huống bi đát này .
     
          Sau khi đoàn trực thăng đổ quân xuống và cất cánh bay đi , cũng là lúc những tiếng gầm rú của tăng T54 ầm ầm chạy xuống , lúc cánh quân này đang trong tư thế chỉ sử dụng súng thông thường như M16 , M79 và M60 , nghỉa là những loại súng này hoàn toàn vô hiệu hoá trước sức mạnh và độ dầy sắt thép của T54 .
    Sau những phút hoảng loạn ban đầu , các anh em của Tiểu Đoàn 6 Nhảy Dù đã lấy lại bình tĩnh , sử dụng loại súng chống Tăng M72 để   bắn trả , nhưng đã quá muộn ..
     
    .Những chiếc tăng T54  này gầm rú  càn  xuống như chỗ không người  ,  cùng với hoả lực hùng hậu cơ hữu như đại bác 100 ly , phòng không 12ly8 , bắn xối xả vào đoàn quân Mũ Đỏ , lúc này mới từ trực thăng xuống chưa kịp củng cố đội hình tác chiến , một cảnh hỗn loạn kinh hoàng , giữa sắt thép của Tăng T54 và xương thịt của con người ...
   
    Thật không thể hình dung ra được thảm hoạ lúc đó như thế nào , chỉ biết rằng sau đó Tiểu Đoàn 6 Nhảy Dù này đã xin bổ sung Tiểu Đoàn Phó và Sĩ Quan ban 3 mới .Đồng nghĩa với 2 vị chỉ huy này đã tử trận .
  
    Tôi không hiểu , tại sao , thông thường trước khi đổ quân xuống , mục tiêu luôn được pháo binh 105 ly bắn phá tan nát rồi sau đó , khi trực thăng đến đổ quân , lại được những trực thăng võ trang  COBRA của Mỹ hộ tống ,  bắn dọc theo đoàn quân bằng những loạt ROCKET 66ly từ trên cao xuống những điểm  nghi ngờ có địch , như vậy quá an toàn .Thế sao nguyên một cánh quân đông như vậy lại lọt vào ổ phục kích của Tăng T54 ? Phải chăng bí mật của cuộc đổ  bộ này đã bị lộ , hay người Mỹ đã bán đứng đơn vị này ......

        Chiến tranh đã đi qua gần 40 năm , nhưng cho đến giờ có những điều mà những người trong cuộc như tôi , vẫn còn thắc mắc bởi những người gây ra cuộc chiến này  , vẫn chưa công bố những bí mật do họ tạo ra .


      SAVANAKHET , một địa danh xa lạ , không phải quê hương mình , thế sao những người lính Nhảy Dù như tôi , lại phải đem xương máu của mình ra  để đổ lên những cao độ hùng vỹ , những dốc đá trong thâm sơn cùng cốc này , mà người Việt Nam chỉ biết tên gọi là '' Căn Cứ 30  '' Nam Lào .

     Những anh hùng mà người miền nam ,  trước 30 tháng 4 năm 1975   họ gọi với cái tên đáng yêu là Thiên Thần Mũ Đỏ , một loài hoa không sống bằng đất và nước , mà sống bằng chính mồ hôi , xương máu của mình để bảo vệ tổ quốc ,  đó  là Hoa Không Gian  và loài hoa này đã tuyệt chủng cho đến nay.


    Ngày nay , qua thông tin trên mạng , thỉnh thoảng vẫn có những cuộc điện thoại từ nước ngoài  gọi về cho tôi hỏi thăm Thiếu Uý .....Trung Sỹ.....mất ngày nào  và ở đâu để gia đình biết mà làm lễ giỗ hay nhang khói cho con em mình .


   Tôi chỉ biết trả lời ; Những Thiên Thần mũ Đỏ , những Cánh Hoa Không Gian ấy đã hy sinh ở CĂN CỨ HOẢ LỰC 30  trên đất HẠ LÀO .



             GIANG HOA KHÔNG GIAN ,''yellow ''

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

* MỸ AN , ĐỒNG THÁP MƯỜI .

                   THƠ .


          Tôi ở Đồng Tháp Mười .
          Cứ mỗi mùa mưa đến .
          Cơn nước lũ lại về .
          Mênh mông như trời biển .

                        ***

           Nước dâng ngập tràn bờ .
            Lao xao đàn cá lội .
           Lấp lánh bạc một màu .
           Mùa cá linh lại đến .

                         ***

           Trên bờ bông so đũa .
           Dưới nuốc rặt cá linh .
           Canh cá linh so đũa .
           Ôi ngọt ngào quê tôi .



                GIANG HOA KHÔNG GIAN. '' yellow ''

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU VÀ MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 32 ''



           CHIẾN TRANH VÀ TÌNH YÊ U
 ( 45 ngày đêm trên đất Hạ Lào /Lam Sơn 719 )
            * Hướng Nam Căn Cứ Hoả Lực 30 *
   

       Em yêu , hôm nay là đúng 1 tuần kể từ khi anh đặt chân sang đất Lào , ở đây cái lạnh đến phát sợ , có bao nhiêu quần áo mang theo anh mặc vào người hết , vậy mà cứ lạnh run lên , cái lạnh hanh hanh thật là khó chịu . Đại đội 23 của anh do Trung uý Lê Thơm là Đại đội trưởng và Đại đội 24 do Đại uý Phú là Đại đội trưởng , 2 Đại đội này do Thiếu tá Lê  Văn Mạnh Tiểu đoàn phó chỉ huy , dẫn nhau rời căn cứ 30 đi về hướng nam , cách căn cứ khoảng 4/5 cây số đường chim bay ,Tiểu Đoàn Trưởng Trung Tá Trần Kim Thạch và Sĩ Quan ban 3 là Đại uý Trần Công Hạnh .

( Ban 3 là bộ phận kế hoạch hành quân.)

     Núi cao vực thẳm , dốc đứng , cho nên việc di chuyển thật là vất vả  thỉnh thoảng lại có một thằng đang đi từ phía sau , bỗng ào ào tuột từ phía sau chạy lên dành đi trước .Đến  gần nửa đêm cánh quân này mới đến được mục tiêu chỉ định , khi gần  leo đến đỉnh núi thí toán tiền quân đụng độ , hàng loạt Ak và B40 từ trên cao bắn xối xả vào đội hình của đơn vị anh . Toán đi đầu  nhanh chóng đáp trả và tràn lên chiếm mục tiêu , cuộc đọ súng kéo dài khoảng 15 phút sau đó im lặng ,đơn vị chiếm mục tiêu xong bung rộng ra và tổ chức phòng thủ qua đêm .


       Lúc này có lẽ khoảng 3 giờ sáng , mệt mỏi ,  anh thiếp đi trong giấc ngủ của rừng núi lạnh lẽo Nam Lào . Vì phòng thủ vội vàng trong đêm tối , nên  không phát hiện ra trên đỉnh ngọn núi này có con đường  mòn chạy dài qua những ngọn núi khác , anh đang mơ màng trong giấc ngủ ,  bỗng mìn chiếu sáng phát nổ chiếu sáng cả một vùng phía cánh quân của   trung đội bạn , kèm theo là một loạt đạn Ak bắn bâng quơ và tháo chạy  , lúc này đối phương đã  chạy vào giữa tuyến phòng thủ của đơn vị , nhưng vì đêm tối nên họ không biết và tiếp tục tháo chạy trên con  đường mòn mà họ đang đi . ....


       Dĩ nhiên cả đơn vị đã  trong tư thế sẵn sàng chiến đấu và khi chạy qua đầu  đường bên này , một lần nữa mìn chiếu sáng lại phát nổ , ánh sáng chiếu soi trong màn đêm rõ như ban ngày và đồi phương bị tiêu diệt . Thề là cả đơn vị thức cho đến sáng . 


    Em yêu , công việc quá quen thuộc , đêm qua nổ súng , sáng ra phải tổ chức lục soát để báo cáo kết quả  lên cấp trên .Đây là chiến công đầu tiên của đơn vị anh trên đất Hạ Lào .

     Gần trưa mà  khí hậu vẫn không thấy khá hơn , vẫn lành lạnh khó chịu , xa xa anh nghe tiếng trực thăng đang tiến lại ngày một gần hơn , giọng của Thiếu Tá Mạnh qua máy truyền tin ;
    __ Quạ Đen  , đây Mai Lệ Huyền gọi , tôi thấy anh rồi , tôi đang ở hướng 12 giờ của anh , rõ không trả lời .
    __ Mai Lệ Huyền , Quạ Đen tôi thấy anh rồi, Cho Kinh Kha sang sông đi.
        Trái khói màu vàng được ném ra để đánh dấu bãi đáp cho trực thăng đáp xuống .
   __ Quạ Đen ,Smoke  Yellow ,  anh thấy không trả lời .
   __ OK. thấy rồi tôi tới ngay ......
       Trực thăng mỗi lúc một  tiến lại gần trái khói màu vàng và đang giảm tốc độ để  chuẩn bị đáp.
       Bỗng.....Cạch..cạch...cạch....Hàng loạt tiếng đề pa của cối 82 ly từ xa vọng lại , tất cả vội vàng nhảy xuống hố cá nhân để  tránh  miểng đạn cối .
       Ầm...ầm...ầm....ầm...hàng loạt tiếng nổ vang rền gần trái khói màu , bụi đen bốc cao cuồn cuộn .
      Giọng Thiếu Tá Mạnh hét lên trong máy truyền tin .
 __Quạ Đen '' phóc rô ky lô '' Go..Go..Go...
  __ Quạ Đen '' phóc rô ky lô'' Go..Go..Go...
   
     Những chiếc trực thăng tăng tốc ,  vội vã  quay đầu vòng lại để tránh đạn cối  và cất lên cao theo chiều thẳng đứng mất dần vào bầu trời xanh mênh mông.
  
      Em yêu , anh cảm thấy bắt đầu lo lắng , bởi ở Việt Nam ,  anh chưa  từng chứng kiến cảnh này , mục tiêu chỗ đơn vị đóng quân đã bị lộ và không có gì che chắn để  nguỵ trang , bởi đây là đỉnh núi cao nhất so với những đỉnh  núi khác xung quanh anh .
    
      Trời về chiều , cái lạnh lại như càng lạnh hơn. Anh im lặng lo nghĩ không biết những gì sẽ xẩy ra cho những ngày tiếp theo.......



                    GIANG HOA KHÔNG GIAN. ''yellow ''




  * Đường chim bay là đường thẳng từ toạ độ này đến toạ độ kia .

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

* VIỆT NAM WAR .

          Chiến Tranh & Tình Yêu .

  (( Tiếc Thương Cho Những Anh Hùng Mũ Đỏ Đã Nằm Xuống Trong Khi Thưc Hiện Nhiệm Vụ Bảo Vệ Miền Nam Việt Nam ))   
  

   Sáng nay tình cờ tôi xem bài viết nói về bức tượng Tiếc Thương , một bức tượng lịch sử của thời trước 1975 đã bị bỏ quên , nay  có người nhắc lại . Tôi vô cùng sung sướng và cảm động, nhất là khi biết người viết bài này , hoàn toàn không biết gì về nguồn gốc của bức tượng đó , nội dung của bài viết , cũng như bài thơ , trung thực , tình cảm giữa con người với con người , không phân biệt chiến tuyến , tất cả được  gom lại bởi hai từ cho cả hai phía ;Người Lính  , thế thôi .

  
    Bức tượng đó linh thiêng như thế nào tôi không được chứng kiến , nhưng người lính mẫu ấy tử trận sau hai ba tháng bức tượng ấy hoàn tất là sự thật , anh Hạ sĩ ấy mất đi có lẽ cấp bậc và tuổi đời cùng trang lứa với tôi lúc bấy giờ .Đơn vị anh ấy Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù đóng tại ngã tư Bẩy Hiền , một mặt là đường Lê Văn Duyệt nay là Cách Mạng Tháng Tám và một mặt là đường Nguyễn Văn Thoại nay là đường Lý Thường Kiệt quận Tân Bình TP .HCM.

  
      Hậu cứ Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù là trại Phạm Công Quân , một phần được trưng dụng để xây dựng  là bệnh viện Thống Nhất  và phần còn lại là Trung Tâm Bại liệt ngày nay .Ngày đó , sau khi nghe tin Anh hạ sĩ làm người mẫu đó tử trận , tất cả anh em trong binh chủng Nhảy Dù đều bàng hoàng , trong thâm tâm ít nhiều đều có suy nghĩ  , có một cái gì đó thuộc về thế giới vô hình mà không ai cảm nhận  được .Và cũng từ đó , trong những cuộc hành quân , có anh em nào đó than vãn rằng đi hành quân quá mệt mỏi , chúng tôi thường hay trêu chọc nhau bằng câu ; Mày muốn nghỉ khỏi đi hành quân luôn không , tao xin cho mày về làm người mẫu cho nó ra hành quân lại .Cứ mỗi lần như vậy , cái anh bạn hay than vãn mệt mỏi , cực khổ cứ như là chết tới nơi vậy ...

  
     Tôi nghe nói ,Ngày 30 tháng 4 năm 1975 ,  trên đường tiến quân vào Sài Gòn , một chiếc xe tăng T54  đã dùng nòng pháo đụng cho bức tượng đó lật đổ  xuống chân   của tượng đài , và sau này bức tượng đó  bị mất đi theo thời gian .  Hơn một tấn đồng đen để làm nên bức tượng Tiếc Thương đó có  giá trị kinh tế  cao bị mất đi , đồng  nghĩa với tài sản của đất nước bị đánh mất.

  
    Thế hệ sau này , nhiều người không hiểu từ HOA KHÔNG GIAN 
là gì , tại sao lại có loài hoa mang cái tên kỳ lạ như vậy ,nhất là anh em trên Blog , khi họ thấy tôi lấy tên Gblog mình là Giang Hoa Không Gian , rất nhiều người thắc mắc , cho rằng tên bGblog khó hiểu , khó đọc , thì nay , nhân tiện đây qua bài này , chắc anh em bạn bè đã hiểu , anh Hạ sĩ người mẫu ấy chính là một trong những HOA KHÔNG GIAN mà tiêu biểu là anh , đã đi vào huyền thoại trong lòng người dân SAIGON .

  
      Đả 38 năm qua đi , với tôi , tất cả những kỷ niệm của một thời chinh chiến vẫn như ngày nào , lâu lâu anh em gặp nhau ôn lại cái quá khứ hào hùng của một thời , không biết bao nhiêu mồ hôi xương máu của anh em bạn bè đã đổ ra trên mảnh đất hình chữ S này .Tôi và anh , chúng ta không biết nhau cũng chẳng  hận thù  ,thế nhưng hễ gặp nhau là tàn sát nhau không thương tiếc , chỉ vì anh và tôi được người ta gọi là chúng ta khác nhau về Hệ Tư Tưởng , để rồi anh và tôi cùng bỏ xác ở những cánh rừng già hay núi cao vực sâu , mà người thiệt thòi là anh  và tôi , gia đình anh  và gia đình tôi , cũng từ đó thế giới loan truyền  nhau  bằng hai chữ ;
                         VIỆT NAM WAR .



                  GIANG HOA KHÔNG GIAN .''yelloe ''

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

*VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 31 ''.

 CHIẾN TRANH VÀ TÌNH YÊU ..
       


       ( 45 ngày đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719 )

                                           Căn cứ hỏa lực 30 .
       Hôm nay ngày 8 tháng 2 năm 1971 , tại thủ đô Sài Gòn , lệnh tiến quân được phát đi từ cấp cao nhất trong quân đội : Tổng Thống Nguyện Văn Thiệu ....

      Khoảng 10 giờ sáng , như đã chuẩn bị từ trước , mỗi tốp 10 chiếc trực thăng xuất hiện trên bầu trời xa xa và đang tiến đến hướng đơn vị anh ngày một gần hơn , quá  quen với cảnh này rồi , anh bình thản chờ đợi lệnh mới .

   

      Em yêu , chỗ đóng  quân là cặp quốc lộ 1 , nên hai bên quốc lộ là những khoảng trống và đồi trọc , cho nên rất thuận tiện cho việc tổ chức hành quân bằng trực thăng vận . 10 chiếc trực thăng loại UH 1 B, mỗi chiếc chở  được 10 người lính từ từ đáp xuống cạnh đơn vị , trung đội anh dược bố trí lên 3 chiếc đầu của đoàn bay , số 1 không biết là hên hay xui , nhưng bao giờ khi đi cũng đi đầu , và về  thì lại hay đếm ngược ;về chót .

     
      
     10 con quạ đen gầm rú bay lên trời cao , hướng về dẫy trường sơn xanh thẫm mang theo hơn 100 người lính nhảy dù , từ tren cao anh nhìn xuống , dưới chân anh hoàn toàn là núi non trùng điệp , 
theo lộ trình bay , anh thấy bên tay phải là một con đường đất đỏ khá lớn chạy ngoằn ngoèo theo một dẫy núi nào đó tiến sâu vào dẫy trường sơn......
       Hơn 10 phút sau , trước mặt anh là một căn cứ mới được thiết lập bởi anh thấy màu đỏ  của đất còn rất  mới , trực thăng từ từ đáp xuống , bụi đất đỏ bay lên mù mịt , anh và các bạn lao ra khỏi máy bay tản mạn vào sâu trong rừng chuối chờ lệnh .
   

       Bây giờ anh được biết đây là căn cứ Khe Sanh  , được khôi phục lại làm hậu cần cho cuộc tiến quân qua mặt trận Hạ Lào hay còn gọi là cuộc hành quân Lam Sơn 719 . Tại đây toàn bộ Sư Đoàn

 Nhảy Dù đã được điều động đến và đang chờ lệnh ...
   Khoảng 3 giờ chiều cùng ngày , đoàn trực thăng như một bầy ong bay vào Khe Sanh , dủ mọi chủng loại , từ máy bay chở quân như UH , cho đến trực thăng vũ trang COBRA , vận tải nặng và tiếp tế hàng hoá như CHENOOK c47 .        
  
    Một khung cảnh náo nhiệt mà anh chưa từng thấy trong các cuộc hành quân mà anh đã từng tham gia trước đây , toàn bộ Tiểu Đoàn 2 Nhày Dù hơn 600 người , được những con chim sắt mang đi làm 2 lần là xong .     
        Em yêu . Đơn vị được đổ xuống một đỉnh  núi rất cao  , xung quanh toàn là núi và núi . Trên bản đồ hành quân cho anh biết đây là tỉnh  SAVANAKHET  của LAOS. 
       
       Tất cả  những trang bị và phương tiện  , cùng với sức người , mồ hôi của những người lính Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù  nhanh chóng hoàn thành  '' Căn Cứ Hoả Lực 30 '' trên đất Hạ Lào .
          Anh hoang mang lo lắng cho những ngày tiếp theo .....



                     

     
                        GIANG HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''.