CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
HÀNH QUÂN CAMBODIA 11/1971 .
ĐỒN ĐIỀN CHOUP &SUÔNG.
SNOUL , QUỐC LỘ 7 . (Bài 2 ).
Trong một chuyến bay tiếp tế cho Đại Đội của tôi theo chu kỳ , từ một sân bay dã chiến ở
tỉnh Tây Ninh , trực thăng bốc tôi bay qua căn cứ của Tiểu Đoàn ở tỉnh Svay Riêng (?) . Tôi vào Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn trình diện Thiếu tá Tiểu Đoàn Trưởng . Nhưng Ông bay đi họp ở đâu đó mà không có mặt tại căn cứ . Tôi được lệnh theo chuyến bay , bay thẳng ra Đại Đội hành quân luôn .
Tôi hú hồn , mừng quá vì như vậy là thoát nạn : Không bị đánh vì tội vắng mặt bất hợp pháp 14 ngày để cưới vợ ...
Trực thăng bay thật thấp qua những cánh đồng lúa chín vàng tươi , xa xa thỉnh thoảng một vài cây thốt nốt nằm vươn cao giữa ruộng lúa chín vàng đang chờ gặt , chạy lùi lại phía sau dưới chân tôi . Ôi ! thanh bình và đẹp quá ...
Lo âu không biết xuống Đại Đội có bị " xử '' không đây...
Mầu khói vàng kiêu sa, óng mượt , cuồn cuộn bay lên trời cao , đánh dấu bãi đáp cho trực thăng trước mặt kéo tôi trở về với thực tế .
Tôi chuẩn bị sẵn sàng rời khỏi trực thăng khi máy bay chạm đất : cuộc sống bắt đầu đổi mới giữa thiên đàng và địa ngục chỉ trong vài chục phút bay ...
Điểm đóng quân lãnh tiếp tế là một cánh rừng chuối khá lớn, tôi đến trình diện Đại Uý Thơm .
Ông nói : Chưa bị đòn phải không ? Tiểu Đoàn gọi máy nói cho anh một trận , bây giờ
anh tính sao .
Tôi nói : Tuỳ Đại Uý , thương tôi nhờ , ghét tôi chịu , tôi không có ý kiến gì hết .
Ông cười và bảo tôi nhận tiếp tế xong về Trung Đội 1 lại ( một nụ cười hiếm hoi vì Ông rất khó chịu ) . Tôi thở phào nhẹ nhõm ...
Về Trung Đội , Thiếu Uý Long , Trung Đội Trưởng bảo tôi : vừa đến nơi là Tiểu Đoàn hỏi liền , mày có đi hành quân không . Tôi nói :xạo . Thằng bạn truyền tin của tôi nó cũng nói : vừa đến nơi là máy Tiểu Đoàn gọi hỏi mày có đi hành quân không . Tôi cũng bảo xạo ...
Chẳng lẽ cấp trên của tôi lo cho tôi đến như vậy sao? Thế sao không cho tôi đi phép khi còn ở Sài Gòn để tôi yên tâm , mà chờ sang đây rồi mới quan tâm như vậy . Bạn bè tôi ai cũng nói : nếu là tao , tao cũng như mày thôi ...
Như vậy câu nói của Đại Uý Thơm : qua đó rồi đi phép là sự thật , là có chủ đích của cấp chỉ huy của tôi , nhưng tôi không tin? Mà cũng không trách tôi được : tôi không tin là đúng , đó là chưa kể "rủi ro "...ai mà lường trước được .
Càng tiến sâu vào rừng cao su không khí càng ngột ngạt khó chịu , do lâu ngày không có người qua lại , những cây cỏ hôi , tranh , gai mắc cỡ cao hơn đầu người , chằng chịt như màng nhện , rất vất vả cho những anh em khinh binh đi đầu mở đường , gai mắc cỡ loại xanh dây leo như mỏ neo bấu xé vào người vào quần áo tả tơi rướm máu . Bầy muỗi đói lâu ngày ngủ yên nay bị khuấy động chúng vo ve bay đi tìm mồi , mặc dù là đang di chuyển , vậy mà chúng cũng bay theo bám vào để chích cho bằng được ...
Trời mới xế chiều , nhưng màn đêm như muốn bao phủ cánh rừng cao su rậm rạp. Đơn vị dừng lại đóng quân phòng thủ qua đêm , vì ẩm thấp nên việc đào hầm hố cũng không đến nỗi quá khó khăn , mìn bẫy được giăng ra . Những trái mìn '' phục kích tự động ''được căng ra trên những con đường của lô cao su .
Bữa cơm chiều nguội lạnh do được nấu từ buổi trưa khi nhận tiếp tế , được đựng trong những loong sữa ( Guygo ? ), giờ đây mang ra quây quần từng nhóm ăn uống với nhau , tất cả trong im lặng , chỉ nghe tiếng muỗi bay vo ve ...
Giờ đây muỗi đã không dám '' chích '' nữa , bởi đã được bôi thuốc chống muỗi .
Mệt mỏi khiến tôi đi nhanh vào giấc ngủ...
Ầm...Tiếng nổ của mìn ''phục kích tự động '' âm vang trong rừng cao su như sấm rền khi trời chuyển mưa , tất cả lăn nhanh xuống hố cá nhân , sẵn sàng chiến đấu nếu bị tấn công ...
Thời gian nặng nề trôi qua , 5 phút , 15 phút , 20 phút . Ánh đèn pin loé lên quét qua quét lại một đèn , hai đèn , có lẽ cả chục chiếc đèn pin có . Soi sáng cả một vùng , dàn hàng ngang quanh khu vực mìn nổ , và có vẻ đang di chuyển về hướng đóng quân của Đại Đội tôi .
Đây là điều tôi chưa từng thấy , bởi đối phương biết khi vướng mìn bẫy , là biết có sự hiện diện của địch (đơn vị tôi )đang ở gần đây . Dùng đèn pin soi sáng như vậy , sẽ là mục tiêu tốt cho pháo binh bắn...
Vậy mà ngang nhiên không sợ bị lộ , soi đèn pin
rực sáng để tìm đồng đội ? Như vậy vùng này phải là vùng an toàn của đối phương , nên đối phương mới dám làm như vậy ...
Tình hình được báo ngay về Tiểu Đoàn , chúng tôi được lệnh thu dọn đồ đạc nhanh chóng rời khỏi khu vực ...
Tôi không biết bỏ vị trí đóng quân được bao xa thì dừng lại đóng quân tiếp , cũng trong rừng cao su...
Tổ khinh binh của tôi : 6 anh em phải nằm lại cách điểm đóng quân mới khoảng 100 mét để làm tiền đồn cho Đại Đội ...
Bây giờ khoảng 3 giờ sáng , tôi thật sự lo lắng vì biết rằng : Địch sẽ lần theo dấu vết di chuyển trong đêm của đơn vị để lại mà tìm ra
tôi ...
Địch rất gần và đang ở xung quanh tôi , tôi biết chắc điều đó .
(còn tiếp )
GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''