HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 67 ''.

   
       CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
   HÀNH QUÂN CAMBODIA 11/1971 .
      ĐỒN ĐIỀN CHOUP &SUÔNG.
         SNOUL , QUỐC LỘ 7 . (Bài 2 ).
Trong một chuyến bay tiếp tế cho Đại Đội của tôi theo chu kỳ , từ một sân bay dã chiến ở
 tỉnh Tây Ninh , trực thăng bốc tôi bay qua căn cứ của Tiểu Đoàn  ở tỉnh Svay Riêng (?) . Tôi vào Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn trình diện Thiếu tá Tiểu Đoàn Trưởng . Nhưng Ông bay đi họp ở đâu đó mà không có mặt tại căn cứ . Tôi được lệnh theo chuyến bay , bay thẳng ra Đại Đội hành quân luôn .
             Tôi hú hồn , mừng quá vì như vậy là thoát nạn : Không bị đánh vì tội vắng mặt bất hợp pháp 14 ngày để cưới vợ ...

       Trực thăng bay thật thấp qua những cánh đồng lúa chín vàng tươi , xa xa thỉnh thoảng một vài cây thốt nốt nằm vươn cao giữa ruộng lúa chín vàng đang chờ gặt , chạy lùi lại phía sau dưới chân tôi . Ôi ! thanh bình và đẹp quá ...

              Tôi mơ màng tiếc nhớ 14 ngày hạnh phúc ngắn ngủi qua mau . Nhớ khuôn mặt như muốn khóc  của Đan Thuỳ khi chia tay tôi ở cổng Tiểu Đoàn ,  bởi biết rằng , ngoài sự nhớ nhung khi phải xa nhau , tôi không những phải đối  đầu với sự chết chóc mỗi ngày để bảo toàn mạng sống của chính mình , mà trước mắt là sự  lo lắng tôi sẽ bị kỷ luật như thế nào đây cho những ngày hạnh phúc . Tôi phải nói với Đan Thuỳ : Em cứ như vầy làm sao anh đi được? Em muốn anh đào ngũ luôn không? Lúc này Đan Thuỳ mới quay ra đường đón xe đến toà soạn , còn tôi đi vào doanh trại ...  
     Lo âu không biết xuống Đại Đội có bị " xử '' không đây...

           Mầu khói vàng kiêu sa, óng mượt , cuồn cuộn bay lên trời cao , đánh dấu bãi đáp cho trực thăng trước mặt kéo tôi trở về với thực tế . 

Tôi chuẩn bị sẵn sàng rời khỏi trực thăng khi máy bay chạm đất : cuộc sống bắt đầu đổi mới  giữa thiên đàng và địa ngục chỉ trong vài chục phút bay ...

         Điểm đóng quân lãnh tiếp tế là một cánh rừng chuối khá lớn, tôi đến trình diện Đại Uý Thơm .

      Ông nói : Chưa bị đòn phải không ? Tiểu Đoàn gọi máy nói cho anh một trận , bây giờ 
anh tính sao . 
      Tôi nói : Tuỳ Đại Uý , thương tôi nhờ , ghét tôi chịu , tôi không có ý kiến gì hết .
    Ông cười và bảo tôi nhận tiếp tế xong về Trung Đội 1 lại ( một nụ cười hiếm hoi vì Ông rất khó chịu ) . Tôi thở phào nhẹ nhõm ...
    Về Trung Đội , Thiếu Uý Long , Trung Đội Trưởng bảo tôi : vừa đến nơi là Tiểu Đoàn hỏi liền , mày có đi hành quân không . Tôi nói :xạo . Thằng bạn truyền tin của tôi nó cũng nói : vừa đến nơi là máy Tiểu Đoàn gọi hỏi mày có đi hành quân không . Tôi cũng bảo xạo ...

         Chẳng lẽ cấp trên của tôi lo cho tôi đến như vậy sao? Thế sao không cho tôi đi phép khi  còn ở Sài Gòn để tôi yên tâm , mà chờ sang đây rồi mới quan tâm như vậy . Bạn bè tôi ai cũng nói : nếu là tao , tao cũng  như mày thôi ...

      Như vậy câu nói của Đại Uý Thơm : qua đó rồi đi phép là sự thật , là có chủ đích của cấp chỉ huy của tôi , nhưng tôi không tin? Mà cũng không trách tôi được : tôi không tin là đúng , đó là chưa kể "rủi ro "...ai mà lường trước được .
    Lội hết cánh rừng chuối , đơn vị tôi tiến vào khu đồn điền cao su Choup , của Pháp để lại , những cây cao su to đến hai người ôm mới hết thân cây , thỉnh  thoảng một vài anh té ngã do vấp phải củ mì to như rễ cây cổ thụ nổi trên mặt đất vậy...
       Càng tiến sâu vào rừng cao su không khí càng ngột ngạt khó chịu , do lâu ngày không có người qua lại , những cây cỏ hôi , tranh , gai mắc cỡ cao hơn đầu người , chằng chịt như màng nhện , rất vất vả cho những anh em khinh binh đi đầu mở đường , gai mắc cỡ loại xanh dây leo như mỏ neo bấu xé vào người vào quần áo tả tơi rướm máu . Bầy muỗi đói lâu ngày ngủ yên nay bị khuấy động chúng vo ve bay đi tìm mồi , mặc dù là đang  di chuyển , vậy mà chúng cũng bay theo bám vào để chích cho bằng được ...

            Trời mới xế chiều , nhưng màn đêm như muốn bao phủ cánh rừng cao su rậm rạp. Đơn vị dừng lại đóng quân phòng thủ qua đêm , vì ẩm thấp nên việc đào hầm hố cũng không đến nỗi quá khó khăn , mìn bẫy được giăng ra . Những trái mìn '' phục kích tự động ''được căng  ra trên những con đường của lô cao su . 
       Bữa cơm  chiều nguội lạnh do được nấu từ buổi trưa khi nhận tiếp tế , được đựng trong những loong sữa ( Guygo ? ), giờ đây mang ra quây quần từng nhóm ăn uống với nhau , tất cả trong im lặng , chỉ nghe tiếng muỗi bay vo ve ...
  Giờ đây muỗi đã không dám '' chích '' nữa , bởi đã được bôi thuốc chống muỗi .
      Mệt mỏi khiến tôi đi nhanh vào giấc ngủ...

     Ầm...Tiếng nổ của mìn ''phục kích tự động '' âm vang trong rừng cao su như sấm rền  khi trời  chuyển mưa , tất cả lăn nhanh xuống hố cá nhân , sẵn sàng chiến đấu nếu bị tấn công ...

    Thời gian nặng nề  trôi qua , 5 phút , 15 phút , 20 phút . Ánh đèn pin loé lên quét qua quét lại  một đèn , hai đèn , có lẽ cả chục chiếc đèn pin có . Soi sáng cả một vùng , dàn hàng ngang quanh khu vực mìn nổ , và có vẻ đang di chuyển về hướng đóng quân của Đại Đội tôi .

      Đây là điều tôi chưa từng thấy , bởi đối phương biết khi vướng mìn bẫy , là biết có sự hiện diện của  địch  (đơn vị tôi )đang ở gần đây . Dùng đèn pin soi sáng như vậy , sẽ là mục tiêu tốt cho pháo binh bắn...

Vậy mà ngang nhiên không sợ bị lộ , soi đèn pin
 rực sáng để tìm đồng đội ? Như vậy vùng này phải là vùng an toàn của đối phương , nên đối phương mới dám làm như vậy ...
       Tình hình được báo ngay về Tiểu  Đoàn , chúng tôi được lệnh thu dọn đồ đạc nhanh chóng rời khỏi khu vực ...
             Trên trời ,chiếc C119 Hoả Long  tắt đèn bay rù rì trên cao , thỉnh thoảng thả ra một trái hoả châu , soi đường cho chúng tôi đi , ánh sáng  chập chờn ma quái khi tắt khi sáng . Đoàn quân bám vào nhau đi trong bóng đêm như những hồn ma nhập nhoè bởi ánh sáng hoả châu . Những dây đạn lửa của đại liên 6 nòng từ C119 bắn xuống rừng cao su như bò rống , những viên đạn lửa mà ta thấy được , chỉ là 1/5 số đạn đã bắn ra , bởi cứ 5 viên đạn mới có 1 viên đạn lửa. Đúng là Hoả Long...

         Tôi không biết bỏ vị trí đóng quân được bao xa thì dừng lại đóng quân tiếp , cũng trong rừng cao su...

 Tổ khinh binh của tôi : 6 anh em phải nằm lại cách điểm đóng quân mới khoảng 100 mét  để làm tiền đồn cho Đại Đội ...
Bây giờ khoảng 3 giờ sáng , tôi thật sự lo lắng vì  biết rằng  : Địch sẽ lần theo dấu vết di chuyển trong đêm  của đơn vị để lại mà tìm ra 
tôi ...

       Địch rất gần và đang ở xung quanh tôi , tôi biết chắc điều đó .  
                                               (còn tiếp )




                                  GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''










11 nhận xét:

  1. Lần thứ 2 NA vào nhà đọc ngấu nghiến 2 bài hồi ký , một tình yêu thật đẹp, những kỷ niệm khó quê,. tác giả viết rất nhuần nhuyễn mạch lạc như nhà văn chuyên nghiệp, cũng có thể NA đang đọc bài của một nhà văn chăng ? . Hay lắm ạ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi trời ! GHKG mà nhà văn nỗi gì , tay cầm súng nhiều hơn cầm viết đấy NA ạ . Có lẽ vì là người trong cuộc , nên tất cả quá khứ hào hùng , bi thương ,hạnh phúc , nhục nhã đã ăn sâu vào tiềm thức ,khó quên . Tất cả như mới hôm nào đây thôi...
      Cám ơn NA đã quá khen , chúc NA có những ngày nghỉ cuối tuần vui vẻ hạnh phúc .

      Xóa
  2. Một thời đạn lửa, một thời oanh liệt, nhưng thật đáng tự hào với tình yêu, với hạnh phúc... Hay lắm người viết truyện ạ!

    Trả lờiXóa
  3. Một thời lửa đạn ....với hạnh phúc...
    Tất cả bây giờ chỉ còn là bài viết . Chúc em ngày nghỉ cuối tuần thật hạnh phúc . Cám ơn em đã quá khen .

    Trả lờiXóa
  4. Em nè, viết xong thời gian bên cambot anh viết về đường 14 với charlie anh nhé. chúc anh vui vẻ bình an.

    Trả lờiXóa
  5. Aha... Anh đang viết về năm 1971 .Rồi sẽ tới 1972 MÙA HÈ ĐỎ LỬA , Anh viết còn kinh hoàng hơn phóng viên chiến trường Đại Uý Nhảy Dù Phan Nhật Nam . Bởi ong chỉ viết được 1 mặt trận chính , còn anh viết toàn bộ cả 3 mặt trận , Kontum , Bình Long , Huế -Quảng Trị .Hãy đợi đấy...
    Cuối tuần vui vẻ nhé , có xị nào chưa ?

    Trả lờiXóa
  6. Em qua thăm anh
    Thôi em về nha hihihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em đã ghé thăm . Chúc em ngày mới luôn tràn đầy yêu thương và hạnh phúc . Bình an luôn ở cùng em .

      Xóa
  7. Kính mong tác giả luôn có những hồi ức sát thực và cho mọi người nhìn cận cảnh cuộc chiến.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chân thành cảm ơn bạn nhắc nhở . Những gì tôi viết ra đây là hoàn toàn thực tế của đời mình , trong suốt thời gian tham chiến , từ 1968 đến 30/4/1975 . Không thêm bớt thêu dệt để làm tăng hay giảm sự khốc liệt của cuộc chiến .Không phê phán bên nào , ca tụng hay chê bai . Mà chỉ viết cho tâm trạng của mình : Người trong cuộc .Vì diễn biến theo thời gian quá lâu , có thể có những sai sót .Tuy nhiên GHKG khẳng định mức độ chính xác đến trên 90% . Rất mong nhận được sự góp ý của bạn để bài viết hoàn hảo hơn .

      Xóa
    2. Cám ơn bạn YAMAHA , rất tiếc tôi có qua trang của bạn nhưng không vào được TÂM NGUYỄN ạ ?

      Xóa