HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 70 ''.

     CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
NHỮNG NGÀY NGHỈ DƯỠNG QUÂN 
            Ở THỦ ĐÔ SÀI GÒN...
Bây giờ là những ngày đầu của năm 1972. Tiểu Đoàn sau khi rút quân từ Cambodia về được đóng quân nghỉ ngơi tại hậu cứ . Công việc của những người lính ở hậu cứ mới nhàm chán làm sao : Sáng dậy tập thể dục , coffee ăn sáng , sau đó làm vệ sinh doanh trại hoặc lau chùi vũ khí . Ăn cơm và nghỉ trưa .
     
           Chiều học tập Chiến Tranh Chính Trị , những điều luật mới liên can đến cuộc sống của người lính , như tăng lương , thực phẩm phụ trội .v.v. Nghe đọc ''nhật lệnh'' và xem thông báo cũng như công việc được  phân chia cho mỗi cá nhân . Sau đó ăn cơm chiều ,  20 giờ 
điểm danh lần cuối , công việc canh gác hậu cứ của anh nào anh đó lo . Anh nào không có nhiệm vụ thì thoải mái , muốn đi đâu tuỳ ...
               Coffee , ăn sáng của lính thật là sướng (( chỉ lính độc thân mới có tiêu chuẩn này )) Coffee được pha bằng bao vải dùng để  đựng cát làm công sự chiến đấu , cả mấy ký lô , hầm trong một cái chảo dùng để nấu cơm , ai muốn uống bao nhiêu dùng ca inox của mình mà múc lấy . Ăn sáng thì '' một ngày như mọi ngày , bánh mì kẹp với đường , hay kẹo đậu phọng  hoặc chuối '', xong...
    Tới giờ cơm , Hạ Sĩ Quan và Sĩ Quan trực ngày hôm đó xuống nhà ăn kiểm tra vệ sinh và chất lượng bữa ăn xem có tốt không , sau đó mới cho lính  vào bàn ăn (( cũng chỉ có anh em lính và độc thân mà thôi )) , những anh em cán bộ thì được cấp giấy phép đi ăn ngoài đơn vị  và có gia đình ăn ngoài tự túc . Muốn ăn chung  cũng không có tiêu chuẩn . Thỉnh thoảng bất ngờ Tiểu Đoàn Trưởng hay Sĩ Quan trực cùng ăn với những anh em này . Cơm thường có hai món , mặn và canh hay xào ,'' rất nghèo '' LÍNH MÀ EM...

      Ở hậu cứ ghét nhất là khi xem thông báo thấy có tên ngày mai đi Nhảy Dù Bồi Dưỡng , ghét không phải sợ nhảy , mà vì tốn tiền , mà Tiền Lính Tính Liền , lãnh lương xong ngày thứ tư thứ năm là ...hết !!! giỏi lắm là giữa tháng cũng hết ... 

     
         Để chuẩn bị cho một saut  Nhảy Dù , phải dậy từ 4 , 5 giờ sáng , ăn sáng xong xe chở ra phi trường lãnh và mặc dù vào chờ máy bay ...
 9 - 10 giờ máy bay mới chở tới bầu trời Đông Thạnh địa điểm bãi nhảy để nhảy . Thời gian chuẩn bị và chờ đợi thì lâu , thế mà toàn bộ thời gian bay và Nhảy Dù không biết có đến 10 phút không . Nhảy xuống bãi xong phải chờ đồng đội đầy đủ mới có xe chở về , trong khi chờ đợi quán xá bán đủ thứ chung quanh bãi nhảy . Không có tiền chịu sao nổi ???
   
      Thế mà một năm phải nhảy 4 saut  (sô)đấy , không nhảy trừ tiền Bằng Dù , đồng ý trừ tiền Bằng Dù để khỏi nhảy không cho !!! Ôi trời ơi là trời mâu thuẫn quá . "Họ'' nói : không Nhảy Dù thì đi Lính Nhảy Dù làm gì ...cũng có lý .
         Tiền Bằng Dù được tăng lên theo số saut nhảy của mình , nhảy càng nhiều thì tiền bằng càng nhiều , nhưng muốn nhảy nhiều để hưởng tiền Bằng Dù cũng không được , bởi : một năm chỉ có 4 saut mà thôi.
          
       ...Lúc này tôi mới lấy vợ được vài tháng , nên những đêm  không phải trực tôi thường về nhà ngủ với vợ chứ không ngủ trong doanh trại nữa . 
    Lính Nhảy Dù sướng ở chỗ : hầu như tôi ra đường ít khi trong người có tờ giấy phép nào , chỉ có giấy tờ tuỳ thân để chứng minh :mình là người lính đang tại ngũ . Căn cước quân nhân , chứng chỉ tại ngũ , 2 loại giấy này luôn có trong người ,  mỗi khi bị  Quân Cảnh xét hỏi phải xuất trình , nhưng tôi cũng chẳng thấy Quân Cảnh xét tôi bao giờ cả , ngay khi tôi đi qua trạm kiểm soát cũng vậy . Tôi có cảm giác là : hình như có một điều gì đó , khiến Quân Cảnh bộ binh ((không phải Quân Cảnh Nhảy Dù )) ít khi xét chúng tôi . Có lẽ tại khi ra khỏi doanh trại chúng tôi rất nghiêm chỉnh trong Tác Phong và Quân Kỷ . Cho dù tôi có giấy phép , nhưng chỉ một thiếu sót nhỏ trong Tác Phong Quân Kỷ cũng bị An Ninh Tiểu Đoàn không cho ra .
        Tuy nhiên , có những lúc vì lý do nào đó Cấm Quân (( cấm binh sĩ ra đường)) mà lảng vảng ra đường không có giấy phép hợp lệ thì Quân Cảnh ở Quân Trấn Sài Gòn bắt lên xe GMC ngay ...

       Tôi không nhớ Tiểu Đoàn ở Sài Gòn được bao lâu , bỗng dưng tôi...phát bệnh , phải nằm Bệnh Viện Đỗ Vinh , tôi chẳng biết mình bệnh gì nữa , nhưng mấy Bố Già thì chọc tôi bệnh ''mới lấy vợ''??? Không biết các bạn có bị bệnh ấy không nhỉ ? Vì bệnh không nặng nên tôi cứ ban ngày nằm bệnh viện , uống thuốc , Bác Sĩ khám bệnh xong tôi về nhà hay về đơn vị chơi .


     Tôi đang nằm bệnh viện thì Tiểu Đoàn được lệnh ứng chiến 100% quân số để chuẩn bị cho một cuộc hành quân mới ...


        Bây giờ khoảng Tháng 2 năm 1972...

  Tuy tôi không phải lên đường hành quân lúc này , nhưng trong lòng cũng lo lắng cho sự an nguy may rủi của bạn bè , những người đã chọn ÁO HOA MŨ ĐỎ làm lý tưởng..

GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''.




                                  




4 nhận xét:

  1. Cái anh nầy....cứ đến chổ hay thì cắt!!!tức ơi là tức, chiều vui anh nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì em cũng phải để cho anh viết có đầu có đuôi chứ em . Chẳng lẽ suốt ngày cứ rocket với m72 m67 thì ghê quá phải không ? Có tức chờ xem là anh vui rồi ,ha...ha...
      Chúc em tuần mới vui vẻ hạnh phúc nhé .Bình an luôn ở cùng nhà này .

      Xóa
  2. Em sang thăm anh đây ah .Anh khoẻ kg anh ,tiếc hôm thứ thứ sáu anh nhỉ ?Chúc anh luôn vui và bình an anh nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ha..ha..a....Cuối cùng thì ''tội phạm ''cũng đã lộ diện . Chúc mừng em , tiếc quá ngày đó không đi được . Mà ngu gì đi để bị bắt cùng lượt sao .
      Chúc em luôn vui vẻ yêu đời nhé . Bây giờ thì đã quẳng được gánh lo rồi há...

      Xóa