CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 99 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .

KẾ HOẠCH ĐIỀU QUÂN TÁI CHIẾM QUẢNG TRỊ CỦA : TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG , TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1 , VÙNG 1 CHIẾN THUẬT . (Bài 13 ).

SỰ PHẢN BỘI CỦA MỸ  ĐỐI VỚI VIỆT NAM CỘNG HÒA ( VNCH ) . VÀ SỰ MẤT CHỨC TƯ LỆNH SƯ ĐOÀN NHẢY DÙ CỦA TƯỚNG DƯ QUỐC ĐỐNG ...



  ... Tháng 4 năm 1972 . khi Bộ Đội Miền Bắc ồ ạt vượt cầu Hiền Lương qua sông Bến Hải , với xe tăng , đại bác ,  đánh chiếm vùng địa đầu giới tuyến của Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa là Đông Hà - Quảng Trị và thọc sâu vào tận thành nội Huế ...
    
        Vì quá bất ngờ , nên lực lượng  trấn giữ  đã phải tháo chạy để bảo toàn lực lượng , và để mất một diện tích lãnh thổ khá lớn chạy dài theo Quốc Lộ 1 , từ Gio Linh - Cồn Thiên vào đến tận Huế , với tổng chiều dài trên dưới 200km ...

     Tại sao đối phương huy động một lực lượng quân và phương tiện chiến tranh lớn như vậy gần khu vực cấm mà tình báo của Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa ( VNCH ) không biết , để đến nỗi bị thiệt hại nặng của cả Quân và Dân , rồi sau đó mới  tổ chức đánh chiếm lại ???


    Nên nhớ thời điểm đó Quân Đội VNCH đã được Mỹ trang bị hệ thống '' tác chiến điện tử " , những máy móc có thể phát hiện ra địch từ xa , mà người ta thường gọi là '' cây nhiệt đới '' , được thả dọc trên biên giới hay đường mòn HCM  và những vùng nghi ngờ địch có thể xâm nhập ...
   
     Những loại máy này có khả năng phát hiện và phân biệt  được là cành cây gẫy đổ , địch , hay động vật . Thế tại sao một cuộc chuyển quân lớn như vậy không thể trong một vài tiếng đồng hồ mà có được , phải có một thời  gian dài để điều động và vận  chuyển , cả Mỹ và VNCH đều không hay biết để bị đánh úp ???

    Chưa hết , khi VNCH đánh chiếm lại , thì về  nguyên tắc , tối thiểu : Phải lấy lại hết những vùng đất bị rơi  vào tay địch và lùa địch về lại bên kia cầu Hiền Lương  mới là đúng ...

    Còn nếu  để trả đũa việc đối phương vi phạm , xâm chiếm lãnh thổ của mình  và gây thiệt  hại nặng về người và của , thì phải đánh lại  đối phương như đối phương đã đánh mình , nghĩa là Quân Đội VNCH cũng tràn qua đánh vùng bên kia cầu Hiền Lương  như Vinh , Đồng Hới hay Quảng Bình gì đó ...

     Nhưng không , Quân Đội VNCH không làm được như vậy , thậm chí không làm được như  ''mức tối thiểu " . Nghĩa là lấy lại hết phần lãnh thổ bị mất ...

    Không phải Quân Đội VNCH  không có tinh thần chiến đấu , chính những '' Tướng '' chỉ huy chiến trường đã đòi đánh lấy lại hết đất bị mất , nhưng người Mỹ không cho ,  và chỉ đồng ý đánh đến Cổ Thành Đinh Công Tráng , Quảng Trị mà thôi ...
    
         Họ nói : Nếu các anh muốn đánh thì tự đánh chiếm lại , chúng tôi không yểm trợ bằng Không Quân cho các anh đâu ... Một câu trả lời của Ông Bạn Đồng Minh  lớn thật trơ trẽn ...
     Bởi hơn ai hết , họ hiểu Nhảy Dù chúng tôi đánh mạnh , đánh hăng , không tiếc xương máu của  mình , nhưng không thể thiếu sự yểm trợ bằng hỏa lực mạnh mẽ , hiệu quả của Không Quân ...

    Cùng thời điểm đó , ngoại trưởng Mỹ là Tiến Sĩ Herry Kissinger (Không biết tôi có viết sai tên không ) qua thăm Trung Cộng (Trung Quốc ) và đem  theo một đội bóng để chơi  giao hữu với 
Trung Cộng . Kissinger được mệnh danh là '' Vua Đi Đêm ''...

       Sự việc trên dấy lên làn sóng lo ngại cho các chính trị gia cũng như các Tướng Lãnh trong Quân Đội , họ cho rằng tình hình người Mỹ sẽ bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa , vì việc thăm Trung  Cộng xưa nay chưa từng có . Và sự lo lắng của các nhà lãnh đạo VNCH quả là không sai ...


    ... Sau khi đã chiếm lại cổ thành Đinh Công Tráng , Quảng Trị . 
          Trung Tướng Dư Quốc Đống , người anh cả của Sư Đoàn Nhảy Dù xin với Bộ Tổng Tham Mưu cho Sư Đoàn Nhảy Dù về Sài Gòn nghỉ dưỡng quân như đã hứa . Bởi hơn ai hết , Ông hiểu đàn em của mình đã quá mệt mỏi  , kiệt sức cả về tinh thần cũng như thể xác  vì đã  tham gia  nhiều những trận đánh lớn trong suốt  mấy năm qua ...

    Lời đề nghị của Ông được Đại Tướng Cao Văn Viên ,  Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đồng ý , nhưng lại xẩy ra sự bất đồng của Trung Tướng Ngô Quang Trưởng , Tư Lệnh  Quân Đoàn 1 . 

   
       Tướng Trưởng tuyên bố với báo chí rằng : Nếu 1 trong 2 Sư Đoàn , Nhảy Dù hoặc  Thủy Quân Lục Chiến rút khỏi mặt trận Huế - Quảng Trị thì Tướng Trưởng xin từ chức Tư Lệnh Quân Đoàn 1 ... vì không thể giữ được Huế -Quảng Trị , nếu thiếu hai đơn vị này ...

     Lời tuyên bố của Tướng Trưởng gây khó cho Đại Tướng Cao Văn Viên , buộc Đại Tướng Viên không dám cho Sư Đoàn Nhảy Dù rút về Sài gòn như đã hứa . 
      Việc này làm Trung Tướng  Dư Quốc Đống bất mãn , Ông không chấp hành lệnh hành quân , cho anh em binh sĩ dậm chân tại chỗ , không di chuyển đi đâu cả mỗi khi có lệnh .
       
       Cuối cùng cấp trên đã tìm ra giải pháp : phải cho từng Tiểu Đoàn Dù  thay nhau về Sài Gòn nghỉ phép 15 ngày , cứ thế Tiểu Đoàn này ra hành quân thì Tiểu Đoàn khác về Sài Gòn nghỉ ...

     Cái giá mà Trung Tướng Dư Quốc Đống phải trả cho sự thương yêu lính của mình là Ông bị mất chức Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù , Ông về giữ chức Chỉ Huy Trưởng Trường Hạ Sĩ Quan Nha Trang ...
 Một chức vụ không tương xứng với một Tướng giỏi như Ông .
   
    Sự ra đi của Ông , anh em trong Binh Chủng Nhảy Dù ai ai cũng thương tiếc .

      ĐẠI TÁ LÊ QUANG LƯỠNG LÊN THAY ÔNG , GIỮ CHỨC TƯ LỆNH SƯ ĐOÀN NHẢY DÙ ... Ít tháng sau Ông lên CHUẨN TƯỚNG ...

                                                    ( Còn tiếp ).





                                   GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''


2 nhận xét:

  1. Sang thăm anh, chúc anh cuối tuần an vui hạnh phúc nhé.

    Trả lờiXóa