CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

*VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ''50''

       CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719)).
                Căn Cứ hoả lực 30 .


         RÚT QUÂN : ĐỐI ĐẦU LẦN 1.


    Em yêu , hôm nay nữa là ngày thứ 2 , đơn vị bỏ căn cứ và đang trên đường rút quân về Việt Nam . Tất cả đều bình yên , tốc độ di chuyển của đoàn quân là quá chậm chạp , băng rừng lội suối , núi cao vực sâu , trang bị nặng nề , mang vác đồng đội bị thương nặng không tự mình đi được .Đấy , như vậy thì làm sao mà di chuyển nhanh cho được . Điều anh lo lắng trong lúc này là bị địch tấn công .
      Anh không phải đi đầu để mở đường như bao lần trước nữa , vì bây giờ anh phải vác khẩu đại liên M60 , do đó cả tiểu đội của anh cùng đi phía sau . Cánh tiền quân , đi khá nhanh vì thế thỉnh thoảng lại phải dừng lại để chờ đợi anh em phía sau...........
Trưa nay dừng chân trên một đỉnh núi cao ,tôi thấy ở hướng Tây là một con đường đất đỏ khá lớn chạy dài theo trục Bắc Nam và một ngọn núi  bên kia đường trông  như là một lô cốt vậy ,tôi thầm nghĩ : đơn vị nào mà đóng  quân trên đỉnh núi đó cứ yên tâm mà ngủ , vì địa thế khó mà tổ chức tấn công được , tuy nhiên lại dễ bị ăn đạn pháo ........
      Từ điểm dừng chân tôi đoán có lẽ mình chỉ cách con đường đất đỏ đó khoảng 5-6km mà thôi ,và hướng đơn vị đang rút quân song song với con đường đó , như vậy con đường đó chính là đường mòn Hồ Chí Minh , con đường đang gây (khó ) cho cánh quân của Đại Tá Luật và Đại Tá Lưỡng trên đường rút quân về Việt Nam ..........
      
      Dừng chân nghỉ trưa sao lại nghỉ lâu dữ như vậy ? Thường chỉ nghỉ 30 phút , quá lắm là một tiếng và tiếp tục di chuyển . Tôi không xem đồng hồ nhưng tôi biết chắc là dừng chân quá lâu vì bây giờ trời đã về chiều , điều này hơi lạ ......... 
      Khoảng 4 giờ chiều , lệnh từ Tiểu Đoàn xuống , tất cả các Đại Đội  bắt tay nhau tổ chức phòng thủ qua đêm . Tôi lo lắng và thắc mắc  trong lòng , sao dừng chân từ trưa tới giờ , bậy giờ lại đóng quân qua đêm tại chỗ là sao ? Nguy hiểm quá vì vị trí đóng quân chắc chắn đã bị lộ rồi , yếu tố bí mật để phòng thủ không còn nữa , và địch sẽ tổ chức một cuộc tấn công dễ dàng .....nhưng lệnh mà , tôi chỉ là hàng (tép riu) làm gì có ý kiến . 
Trong lúc đào hầm hố để phòng thủ , bất ngờ anh em đào trúng những hầm chứa lương thực và quân trang của địch, nhìn những bao nylon mầu vàng úa bên ngoài ghi những dòng chữ Khu Uỷ Trị Thiên và có cả chữ Trung Cộng nữa . Quần áo, mùng , hình ảnh Hồ Chí Minh, lương khô 702 và nhiều thứ khác....... Sự vô tình phát hiện kho hàng này khiến tôi càng lo lắng hơn nữa , vì kinh nghiệm cho tôi biết : Địch đang ở rất gần đây và đang theo dõi mọi hành động của đơn vị tôi .

    Vì hôm nay tôi mang súng lớn nên ( thoát )không phải đi tiền đồn , anh em phá những bao nylon lấy quần áo mùng vải ra trải đầy dưới đất để nằm ngủ , thay vì trải poncho như mọi lần , mùi vải mới , mùi đất mới đào lên , mùi lá cây rừng mới bị đốn ngã , tất cả quyện vào nhau một mùi thơm 

dễ chịu khó tả được........
       Đêm xuống nhanh, gió lạnh , mọi sự yên tĩnh khác thường. 

     Trời sáng , một đêm yên bình đi qua, cơm sấy thịt hộp lót lòng chờ lệnh mới . 

    Ba lô lên vai ,  mục tiêu là hướng Tây , nghĩa là đi ra hướng con  đường đất đỏ  mà tôi nhìn thấy , chẳng lẽ ra đường đi cho dễ ....... Nhưng không phải như tôi nghĩ , đi được chừng 500m thì dừng lại và đóng quân ở đó luôn .Tôi thấy kỳ quá , nhưng không có quyền hỏi . Thôi cứ lo đào hầm hố phòng thủ qua đêm , mọi việc rồi hậu xét.
      Một đêm nữa bình yên qua đi , khoảng 9 giờ sáng , đơn vị di chuyển , hướng đi là ....về lại điểm đóng quân đêm trước . Tôi thật sự lo lắng cho kiểu hành quân này , vì quay trở lại rất là nguy hiểm , vì có thể địch đã chiếm tuyến phòng thủ của mình với những hầm hố do mình để lại  và mình thì đang ở trên mặt đất.......nếu đụng trận mình sẽ bất lợi .
Và sự lo lắng của tôi đã xẩy ra :Hàng loạt AK bắn xối xả về hướng của tôi , đạn bay xé gió ghim vào lòng đất , vào những thân cây rừng  nghe phụp ... phụp ....chíu...chíu... tiếng ụp...oành của B40 nghe đến rợn người .Ngay tức thì , tiền quân đáp trả lại bằng  những loạt đạn M16  rẹt...rẹt....tiếng súng phóng lựu M79 cóc....oành , cóc...oành, tiếng đại liên M60 đùng...đùng...đùng , thỉnh thoảng tiếng M72 đùng...oành bắn phá những hầm hố trước mặt ,  tất cả các loại súng thi nhau nổ làm náo loạn một buổi sáng của núi rừng yên tĩnh , đội hình triển khai nhanh, tôi cũng nhào lên cùng đồng đội , tiến bên cánh trái , khẩu đại liên M60 của tôi , liên tục nhả đạn , vừa đi vừa bắn ,  những viên đạn lửa rực đỏ vun vút  lao về phía trước , lúc thì quét về cánh rừng bên trái để đề phòng địch từ bên trái tràn lên , lúc thì nhắm vào những hầm hố trước mặt  mà bắn ,thỉnh thoảng có một vài viên đạn lửa va vào tảng đá bay vút lên trời véo.... vừa bắn vừa tràn lên chiếm lại những hầm hố do địch đang chiếm giữ......
       
     Cuộc đụng độ kéo dài khoảng 30 phút , đơn vị tôi đã kiểm soát hoàn toàn mục tiêu .Trong khi
lục soát trận địa , chúng tôi bắt gặp một người bị thương khá nặng , mặc quân phục rằn ri da beo , chúng tôi nghi ngờ người này là cố vấn chăng , nhưng lấy lời khai của y không được , vì y không chịu nói , băng bó vết thương y dựt ra không cho băng , cuối cùng y chết tại chỗ , Thiếu Tá Mạnh cho lính chôn cất y đàng hoàng với lòng khâm phục sự dũng cảm của một người lính .
  
       Lại có thêm tổn thất về nhân mạng của cả ta và địch , dĩ nhiên chiến lợi phẩm là súng đạn của địch bỏ lại chiến trường , chẳng ai quan tâm đến nữa..........

    Đêm nay đơn vị đóng quân tại đây.......

   Tôi ngủ chung cùng những người nằm xuống cả bạn lẫn thù ,  những đồng đội thân yêu của tôi , những người anh em mà xa lạ , máu đỏ da vàng , tất cả đều nằm xuống chung một chỗ  trên một mảnh đất xa lạ của tỉnh SAVANAKHET, NAM LÀO ............Tại sao???



                            GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''


   



        





4 nhận xét:

  1. Mot thoi oanh liet, nhin thay anh oai phong lam anh....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em đã có lời khen , chiến tranh đã đi qua , nhưng những kinh hoàng , những đau thương mất mát , những gian lao hiểm nguy mà người trong cuộc của cả hai phía , có lẽ không bao giờ phai nhoà trong tâm hồn họ....
      Chúc em ngày mới vui vẻ , tràn đầy hạnh phúc nhé .

      Xóa
  2. Trận đó cũng có tôi và sau đó là Lam sơn 810 .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ồ,xin chào anh Tiến Lê , may mắn quá chúng ta gặp nhau nơi đây , vậy lúc đó anh ở đơn vị nào ? Hiện anh đang ở đâu , tôi ở TPHCM .
      Chúc anh luôn mạnh khoẻ .

      Xóa