HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT " 53 ''

       CHIỀN TRANH và TÌNH YÊU .
((45 ngày và đêm trên đất Hạ Lào / Lam Sơn 719)).
          Căn cứ hoả lực 30.
  

RÚT QUÂN :Trận đánh cuối ( hết ).
                     Tạm biệt Tỉnh Savanakhet Hạ Lào .


            Khoảng 4 giờ chiều , Tiểu Đoàn đến một ngọn đồi trọc , hơi thấp , được bao bọc xung quanh bởi những ngọn núi cao rậm rạp xanh rì , trên đỉnh đồi có một khoảng trống khá rộng  đủ để cho cỡ 4 chiếc trực thăng đáp xuống cùng một lúc , trên đỉnh đồi có một cây khô khá to ,cao. 

            Khi tôi leo lên được lưng chừng núi , thì bất ngờ súng nổ ở phía sau của đoàn quân , nghĩa là những anh em (thương binh) đang đụng độ với địch , lúc này họ đang ở dưới chân ngọn đồi của tôi , súng của hai bên nổ dòn khá ác liệt.........Thỉnh thoảng lại có tiếng nổ Ầm ...Của lựu đạn vang xa trong rừng núi , tôi không biết tiếng nổ của lựu đạn ấy là để tấn công hay tự sát cùng với địch......


       Tiếng động cơ máy bay trực thăng nổ vang từ xa vọng lại ngày một gần , Đại Uý Giới , Đại Đội Trưởng Đại Đội 22 điều động anh em bố trí phòng thủ , đề phòng địch tràn lên chiếm đỉnh núi này đồng thời Ông lệnh cho tất cả anh em : Ưu tiên những chuyến bốc đầu dành cho anh em thương binh , sau đó mới đến những  anh em khoẻ mạnh , lệnh thì như thế .Anh em thương binh trong đó có tôi, sau khi kiểm tra xem có đúng là bị thương không , được chia thành từng toán để chờ lên trực thăng.....

      Thiếu Tá Mạnh và Đại Uý Hạnh liên lạc với những viên Pilot để trực thăng Cobra  yểm trợ hoả lực cho những anh em thương binh  bị kẹt dưới chân núi vẫn  đang chiến đấu .
Viết và trình bày thì lâu như vậy , thực tế diễn biến sự việc xẩy ra rất lẹ , trực thăng đến , những chiếc võ trang Cobra ngoài nhiệm vụ bay yểm trợ bảo vệ an toàn cho những chiếc chở quân , giờ đây thi nhau bắn xuống mục tiêu mà những anh em thương binh đang chiến đấu ở dưới chân núi . 
           Những trái khói màu xanh , đỏ vàng ,tím được anh em ném ra đánh dấu ta và địch cho trực thăng bắn , chính nhờ sự hy sinh đến những giọt máu cuối cùng của những anh em này mà trên đỉnh núi cánh quân được bốc đi an toàn , họ đã cầm chân địch , ngăn chận không để địch tràn lên đỉnh núi , phòng không 12 ly8 của địch nổ dòn dầy đặc khi thấy trực thăng đáp xuống chở quân , một cơn bão lửa hoả lực của cả lực lượng địch dưới mặt đất bắn lên trực thăng và của Mỹ  từ trên không bắn xuống ........chiếc trực thăng đầu tiên đáp xuống , anh em thương binh ào ra leo lên máy bay thì ít ,anh em khoẻ mạnh ào ra leo lên máy bay thì nhiều , có đến trên 20 người trong chuyến đầu tiên ấy .

      Pilot hoảng quá vì quá tải , cố gắng cất cánh bay lên , nhưng không bay được , lảo đảo ngả nghiêng , máy bay đụng vào cây khô trên đỉnh núi ,rơi xuống đất đè lên người Hạ sĩ Trần Thế , lúc này đang còn đu dưới chân trực thăng , Thế bị thương giờ bị máy bay đè chết ngay tại chỗ , động cơ trực thăng từ từ dừng lại....

       Thấy máy bay hư, anh em trong máy bay lại lao ra ngoài nhảy xuống đất tránh xa máy bay vì sợ cháy nổ .Đại Uý Giới móc khẩu Col 45 ra cầm nơi tay , Ông yêu cầu các Đại Đội Trưởng kiểm soát binh sĩ của mình và bảo vệ bãi đáp cho an toàn , những anh em nào vô kỷ luật , không bị thương nhưng dành với thương binh để leo vào máy bay trước , nếu bắt được ,Ông sẽ bắn tại chỗ để duy trì trật tự cho việc bốc quân này.

    Thấy chiếc đầu bị rớt trong tình trạng như vậy , những chiếc sau sợ không dám đáp hẳn xuống nữa mà chỉ (đậu ) lơ lửng cách mặt đất trên dưới 2m ,những anh em thương binh ai khoẻ lắm mới tự mình phóng lên bám vào chân trực thăng để từ đó leo vào bên trong , với sự giúp đỡ của người lính xạ thủ phi hành , Pilot lấy bút chì mỡ ra ghi trên kiếng máy bay trước mặt , số lượng những người lính mà trực thăng đã chở được  bay đi , xạ thủ phi hành lúc này ngắm bắn những mục tiêu nghi ngờ là có thể gây nguy hiểm cho mình .......Tôi hơi ngạc nhiên khi thấy phòng không bắn lên nhiều như vậy , nhưng những chiếc trực thăng có nhiệm vụ chở quân vẫn kiên nhẫn từ từ chờ đến lượt mình để đáp xuống ......


        Mọi lần mà phòng không bắn lên mạnh như vậy , Pilot đã bay đi chứ không liều ở lại bốc quân như hôm nay , tôi thầm khen sự hy sinh và lòng dũng cảm của những viên phi công người Mỹ đó  ((Nhưng về sau tôi được biết , tại Khe Sanh ,Tướng Đống đã đánh và xin đổi đến 5 vị Đại Tá cố vấn Mỹ của Sư Đoàn chỉ trong có 45 ngày của cuộc hành quân Lam Sơn 719. Lịch sử có 1 không 2 của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà )).


     Có 1 vị Đại Tá cố vấn Mỹ bị Tướng Đống đánh đã cự lại :

__Ông nên biết , tôi là Đại Tá cố vấn đấy nhé .
    Tướng Đống lấy tay nâng cổ áo mình cho vị Đại Tá xem 3 SAO mà mình đang mang và nói :
__Ông cũng nên biết , tôi là Trung Tướng Tư Lệnh Sư Đoàn , nghĩa là tôi lớn hơn Ông rất nhiều , Ông bảo lính của Ông (ám chỉ Pilot) nếu bay về Khe Sanh mà không chở lính của tôi về ,ít nhiều cũng được , trực thăng bay về không , chính tôi bắn viên Pilot đó chứ không cần Việt Cộng bắn đâu......
       Hèn chi , Pilot lấy bút chì mỡ ghi số lượng mà họ chở quân bay về Khe Sanh ......

            Cuộc chiến đấu của những anh em thương binh vẫn đang tiếp diễn , tôi chỉ tay cho Thắng xem  hướng phòng không 12ly8 bắn lên trực thăng , và ngược lại Rocket  từ trực thăng  bắn xuống , tôi Thắng hình dung ra được rằng chỗ mà tôi và Thắng trước đó thấy người ta nam có , nữ có đang  giặt dũ  áo quần , chính là nơi mà những khẩu phòng không kia đang bắn lên  máy bay bốc quân .......Hú hồn .

Tôi không nhớ đến chiếc  thứ mấy thì đến lượt tôi leo vào được máy bay ,từ trên cao tôi nhìn xuống , núi rừng tan hoang nham nhở những hố bom B52 , bạn bè đồng đội tôi vẫn đang cầm cự cho chúng tôi rút đi , họ hy sinh tại một vùng quá xa xôi , quá xa lạ của Tổ Quốc..........
          Ôi , còn cảnh nào đau xót cho bằng , nhìn đồng đội chờ chết , thấy bạn bè chờ chết để bảo vệ cho mình được bình an rút đi ???
       Ngồi trong trực thăng , với vết thương rỉ máu , lẻ loi bay về Việt Nam , tôi chợt nhớ đến một bài hát có lời : 
              Anh trở về bằng chiếc băng ca 
             Trên trực thăng vang trời thanh vắng...... 
   
      15 -20 phút sau , trực thăng đáp xuống Khe Sanh ,  tôi lững thững đi tìm Bệnh Viện dã chiến của đơn vị  , giọng của ai đó từ trong công sự hét lên:
 __ Đm , muốn chết hả , không chạy lẹ xuống giao thông hào  nó pháo kích chết bây giờ .

      Tôi làm thủ tục nhập viện và chờ phương tiện về Sài Gòn . Giã từ chiến trường , giã từ Hạ Lào nghiệt ngã với bao đồng đội bạn bè của tôi đã hy sinh một cách oan uổng .....CHO AI , VÌ AI ???


     Lúc này cánh quân của Đại Tá Luật và Đại Tá Lưỡng đang rút trên đường 9 cũng đã rút 
về gần biên giới VIỆT-LÀO và đang bị chận đánh không cho rút  về Việt Nam...........




              GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow "


11 nhận xét:

  1. Cháu sang thăm chú xem chú bị thương chổ nào hihihihi....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trời ơi , trong bài viết nói rồi đó .Hết mấy cái băng...cá nhân đó .
      Bình an luôn ở cúng ...cháu nhé .

      Xóa
  2. Một thời binh lửa hào hùng !
    TT mến chúc một mùa chay Thánh nhiều hồng ân .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một thời binh lửa hào hùng , nhưng nguy hiểm và gian khổ quá em ạ ,những cái chết xẩy ra không biết sao mà lường trước được .8 năm chiến đấu, những bạn bè của anh cùng khoá chẳng còn một ai . Lính Nhảy Dù tác chiến như anh , với 6 lần bị thương mà còn lành lặn mạnh khoẻ như ngày nay , là 1 sự hi hữu đó em .
      Bình an luôn ở cùng em .

      Xóa
  3. Xem mà rơi nước mắt anh Giang ạ. Thương cho người đã nằm xuống và thương cho cả người còn sống. Sống với bao kỷ niệm đau thương về đồng đội và cuộc chiến tranh ngày nào

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em đã đồng cảm và chia sẻ cùng anh , những đau thương mất mát trong cuộc chiến Huynh Đệ Tương Tàn này , mà anh là người may mắn bình an để viết lại cuộc chiến đó . Những gì anh viết ra đây là sự thật đến 95% đó em .Chúc em vui vẻ yêu đời nhé , có dịp anh sẽ ghé thăm em .

      Xóa
  4. Thời chiến tranh...một thời để ju & một thời để chết....nghe sao thấy sợ wá anh nhỉ
    Tối vui ấm áp bên gia đình anh nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em đã ghé thăm .Chiến tranh mà em , tàn nhẫn lắm em ạ .Có những người lấy nhau chỉ mới chung sống với nhau 15 ngày phép làm đám cưới,sau đó chồng ra hành quân đã tử trận .....
      Chúc em vui nhiều và bình an .

      Xóa
  5. bị thương ấm chén có sứt vòi không anh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quá lắm cho Lão Cóc rội , làm gì thì làm , xưa nay ta ít nghe ai bị thương mà bể ấm sứt vòi lắm .Ông trời sinh ra bản thân nó luôn được bảo vệ kỹ để duy trì nòi giống mà ha...ha..a.a.a.a.
      Hết thắc mắc chưa .Vui say nhé ..

      Xóa
  6. Em vào nhà anh để xin lỗi anh về sự cố , cái điện thoại của em hôm qua hết bin bị tắt ngang .... Đọc bài của anh viết ngày xưa , sao cảm thấy buồn buồn . Chuyện anh kể em cũng có nghe người khác nói nên cũng không mấy gì tin , hôm nay em nghe chính anh người lính của ngày xưa kể lại ...
    Anh à.! Em xin lỗi anh .... Vì cái điện thoại của em hôm qua bị hết bin anh nhé....! Em đến thăm anh và em chúc anh được mọi sự tốt lành và vui vẻ

    Trả lờiXóa