HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 81 ''.

   CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
   

          MÙA HÈ ĐỎ LỬA :1972 .
  MẶT TRẬN BÌNH LONG- AN LỘC .
        SUỐI TÀU Ô - TÂN KHAI .
                                                 (Bài 2 ).

          Trời mờ sáng , tất cả đơn vị đã cơm nước xong chờ lệnh mới . Cái gió hanh hanh lạnh của  phi trường làm khó chịu , thỉnh thoảng một vài  chiếc phản lực  cất cánh đi làm nhiệm vụ yểm trợ cho một đơn vị nào đó , tiếng động cơ phản lực gầm rú để  cất cánh bay lên trời cao , đinh tai nhức óc ...
          
      Khoảng hơn 8 giờ , đoàn xe GMC lù lù tiến về hướng đơn vị . Vì đã chuẩn bị sẵn nên chúng tôi chẳng có gì để mà làm nữa . Các Sĩ Quan Trung Đội Trưởng , Đại Đội Trưởng  đến Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn họp vội vã về chi tiết của cuộc hành quân  và nhận lệnh trực tiếp từ Trung Tá Mạnh , Tiểu Đoàn Trưởng ...

       Tất cả lên xe như đã  được sắp xếp theo thứ tự  của buổi họp . Đoàn xe lăn bánh rời sân bay Biên Hòa , đi về Bình Dương và dừng lại ở sân bay dã chiến Lai Khê ... 
      Trực thăng chuyển quân đã nằm chờ sẵn tự bao giờ ...
     Năm ba anh Quân Cảnh đứng ở vòng ngoài sân bay để chận xét , bắt những anh nào muốn bỏ đơn vị ...

            Lệnh cho chúng tôi : tất cả bỏ lại  tiền trạm  những gì không cần thiết , để mang cho được nhiều lương thực và đạn dược , từ Đại Đội Trưởng trở xuống , mỗi người đều phải mang một khẩu M72 ( loại hỏa tiễn bắn xe tăng ) . Như vậy , ngoài bộ đồ chúng tôi đang mặc trên người và tấm Poncho để che mưa che nắng . Trong balo của tôi toàn là đạn dược và thực phẩm ...

          Thời gian trôi qua , 11 giờ , 13 giờ ... vẫn chưa thấy trực thăng nổ máy và Pilot đâu cả ,
 sốt ruột , lo lắng . Tôi hỏi thằng bạn truyền tin : Ê mày , sao chưa đi còn nằm đây chờ gì nữa . Nó trả lời : Chờ '' B52 thả bom  xong mình mới vào ''. Tôi cười chửi thề : Mẹ mày đừng có xạo ...
     
         Ầm...ầm...ầm... B52 thả bom thật ... hàng trăm tiếng ầm như vậy , rền vang cả một góc trời .
     Tiếng gầm rú của động cơ trực thăng đề pa bị tiếng nổ của bom do B52 thả làm át đi chẳng nghe thấy gì nữa . Chúng tôi toán nào vào trực thăng của toán nấy như đã sắp xếp ...
       Máy bay bốc lên trời cao , dưới chân tôi là rừng cao su xanh biếc , xa xa vài ba ngôi nhà tan hoang bởi bom đạn những ngày trước , khói , tro bụi  do B52 thả bom  cuồn cuộn bốc lên trời xanh ... 
  
       Trực thăng từ từ hạ cánh đáp xuống cánh
 rừng thưa với những cây dầu non , khói lửa còn nghi ngút , tro bụi bay rợp trời ,  chúng tôi nhanh chóng lao ra ngoài máy bay chiếm những vị trí phòng thủ tốt nhất  để đề  phòng bị tấn công .
        Đợt 1 đổ quân của Đại Đội  tôi xuống an toàn chúng tôi tổ chức phòng thủ để  bảo vệ an toàn cho đợt đổ quân tiếp theo . Trực thăng 
bay đi để bốc tiếp Đại Đội khác ...

        Trực thăng đến và đang đáp xuống ...
    Cạch...cạch... cạch... Tiếng đề pa quen thuộc của súng cối 82 ly của địch rót vào bãi đáp trực thăng , nhưng rất may không trúng bãi đáp .
      Đồng đội của tôi lao ra ngoài máy bay , trực thăng cất cánh vội vã để tránh pháo kích ...

         Tôi lầm bầm chửi thề : Tổ cha nó , bom thả thế nào , khói còn nghi ngút thế kia mà vẫn bị pháo kích ...

         Cuối cùng thì cuộc đổ bộ của Tiểu Đoàn 2  Nhảy Dù của tôi xuống suối Tàu Ô  cũng hoàn tất , với những phương tiện yểm trợ quen thuộc : 6 khẩu pháo 105 ly cùng với nhiều phương tiện khác ...
    
         Vẫn với chiến thuật cũ : 1 Đại Đội chỉ huy và 1 Đại Đội tác chiến nằm trong căn cứ bảo vệ 6 khẩu pháo , còn lại 3 Đại Đội tác chiến , nhanh chóng tỏa ra   lục soát chiếm các mục tiêu nghi ngờ  đã được chấm tọa độ trên bản đồ hành quân ...

       Ngày thứ 1 của cuộc hành quân xuống Tàu Ô an toàn không có gì để nói . Đất khu vực này mềm và dễ đào hầm hố cá nhân , nên tổ chức phòng thủ qua đêm nhanh gọn ...

         Cơm sấy , thịt hộp nguội lạnh , tất cả ai nấy im lặng  ăn cho qua bữa cơm chiều , sau một ngày vất vả .

        Màn đêm bao phủ khu rừng ...thỉnh thoảng nghe tiếng thì thầm của '' đốc canh '' gọi tên anh lính đổi gác . Tất cả chìm vào bóng đêm ...
                                                 ( Còn tiếp )



                             GIANG.HOA KHÔNG GIAN
''yellow''                                                           
                                        






     




4 nhận xét:

  1. hình như lình nhảy dù không biết đánh phòng ngự anh hả,

    Trả lờiXóa
  2. Đúng vậy em ạ , anh chỉ biết tấn công chứ không hề lo phòng thủ . Dĩ nhiên trong chiến thuật đều có phòng thủ và tấn công . Không bao giờ có lệnh rút khi chiền trường chưa giải quyết xong . Khi co lệnh thì quá muộn .Nhảy dù là vậy đó ...Chúc em có những ngày nghỉ an bình và hạnh phúc ...

    Trả lờiXóa
  3. E hiều thêm một chút về lính nhảy dù, hì. Chúc a luôn bình an.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui khi em ghé chơi . Lính nhảy dù nguy hiểm là vậy đó em , chỉ biết tiến chứ không có lùi ,cho nên cái giá phải trả là quá đăt cho mỗi chiến công . Nhưng phải có những con người như vậy , những đơn vị như vậy ,mới giải quyết được chiến trường , Chiến tranh tàn khốc như thế đó .
      Bình an luôn ở cùng em .

      Xóa