HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ''82''.

     CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

         MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
 MẶT TRẬN BÌNH LONG - AN LỘC .
       SUỐI TÀU Ô - TÂN KHAI .
                                         ( Bài 3 ).


    Hai ngày nay , trực thăng Chinook liên tục vận chuyển 6 khẩu pháo 105 ly , xe ủi đất , đạn dược cùng những dụng cụ để thiết lập căn cứ hỏa lực . Không khí của chiến tranh hình như nặng nề hơn những chiến trường mà tôi đã 
từng đi qua ...
          
      Đại Đội 23 của tôi là một trong 3 Đại Đội, có nhiệm vụ lùng sục bên ngoài để bảo vệ an ninh cho  căn cứ , mỗi lần trực thăng  trên đường bay vào căn cứ, đều bị phòng không 12ly8 gần đâu đó bắn, khi máy bay hạ dần độ cao để đáp xuống hay bắt đầu cất cánh bay lên . Vì cự ly này rất thích hợp cho 12ly8 bắn hạ dễ dàng ...
        
       Hầu như chuyến nào cũng bị bắn , có chiếc rớt ngay , có chiếc bốc cháy trên trời cao như bó đuốc, lửa khói mịt mù , nhưng vẫn cố gắng bay ra khu vực an toàn  hay cố bay về căn 
cứ ...
      Nhìn những cảnh tượng đó , tôi không khỏi xót xa ,thương thầm cho những anh em Pilot và xạ thủ phi hành , cái chết của họ thật là khủng khiếp .
    Nhìn những  chiếc máy bay bị bốc cháy trên trời cao , nhưng cũng cố bay thoát ra vùng nguy hiểm trước khi rơi xuống đất , chúng tôi hay nói đùa : Đầu tàu bay , đít tàu lửa ...
         
      Điều tôi băn khoăn là : Tại sao B52 thả bom như vậy mà địch vẫn không ảnh hưởng gì , số lượng bom thả đâu có ít ỏi , mỗi lần như vậy  3 chiếc B52 nối đuôi nhau mang theo trên dưới 300 trái , loại 500kg hay 600 trái loại 250kg ,tương đương 150 tấn . Một con số đáng khiếp sợ ...Một sự hủy diệt kinh hồn ...
    Nhưng đối phương vẫn còn lực lượng và hỏa lực để  tấn công chúng tôi được . Tại sao lại như vậy ???

        (( Một câu hỏi mà  cho đến nay vẫn không có câu trả lời , mặc dù chúng tôi có mơ hồ  biết về điều đó , nhưng không có bằng chứng để nói ra )) .
          
       Những phương tiện để thiết lập căn cứ hỏa lực đã được vận chuyển xong . Giờ đây những anh em trong căn cứ có nhiệm vụ làm những hầm hố , công sự để bảo đảm an toàn cho người và những phương tiện yểm trợ khác .

       Ngày đầu , những anh em làm công sự được an toàn , nhưng những ngày sau đó thì bắt đầu nguy hiểm : Địch pháo kích vào căn cứ 
thậm chí bắn tỉa nữa . Điều mà chúng tôi không bao giờ cho là có thật , bởi bắn tỉa : có nghĩa là địch bám khá gần chúng tôi , chỉ trong khoảng cách 100 đến tối đa là 200m , nếu xa hơn nữa  thì bắn không chính xác .

       Địa thế suối Tàu Ô khá trống trải , với những cây dầu còn non , cao khoảng trên dưới 10m , thân cây đường kính chỉ khoảng 15cm , đốn hạ để làm hầm hố cá nhân rất thích hợp .Nhưng khổ nỗi , không ra đốn hạ nhiều  được vì bị pháo kích và bắn tỉa , rất nguy hiểm ...
         Cuối cùng , công việc thiết lập căn cứ hỏa lực không thực hiện được , căn cứ không có được một lớp hàng rào kẽm gai  phòng thủ  , một vài khẩu pháo 105 ly đã bị hư hỏng không sử dụng được  do trúng đạn pháo kích của địch ...
      Tình hình bên trong căn cứ thì như vậy .

    Riêng Đại Đội của tôi , lục soát vòng ngoài  , tôi không biết cách căn cứ bao xa , nhưng tôi nghĩ không xa căn cứ lắm , chỉ vài cây số thôi chứ chưa đi hết tầm bắn của pháo 105 ly ...((hơn 10km)).
    
        Đến ngày thứ 5 thứ 7 gì đó , trên đường lục soát tiến vào căn cứ ,  thì chúng tôi phát hiện có một trực thăng tiếp tế cho đơn vị nào bị bắn rớt , tiếng ồ.ồ phát ra từ máy truyền tin PRC 25 vẫn hoạt động . Chúng tôi tiếp cận mục tiêu  , lục soát máy bay , hàng tiếp tế vẫn còn nguyên , chúng tôi chia nhau cố gắng cùng nhau mang càng nhiều càng tốt , nhưng vẫn không hết , phải hủy bỏ  những thứ không cần thiết ...

          Tình hình lúc này bắt đầu nguy hiểm , địch liên tục pháo kích và bắn tỉa vào căn cứ , dùng súng không giật bắn trực xạ vào căn cứ gây thiệt hại nặng cho những khẩu pháo 105 ly nằm chơ vơ trên mặt đất không có gì che chắn bảo vệ , pháo binh gần như tê liệt , chỉ còn một vài khẩu bắn trực xạ chứ không bắn vòng cầu được ...

       Điểm lấy nước sinh hoạt của căn cứ là suối Tàu Ô chỉ cách căn cứ dăm bảy chục mét , nhưng giờ đây , không ra lấy nước được , phải đào giếng trong căn cứ để lấy nước sinh hoạt nấu ăn uống , cũng may vì gần suối đất mềm , nên chỉ đào hơn mét rưỡi hai mét  là đã có nước dùng ...

      Chúng tôi được lệnh tiến vào gần căn cứ hơn để lục soát tiêu diệt những tay súng bắn tỉa ...
     Khi khoảng cách chỉ còn khoảng 200m thì Trung Đội 1 của tôi đụng độ với địch , 1 tay súng bắn tỉa phát hiện ra chúng tôi đang từ phía ngoài  tiến vào căn cứ  ( Nghĩa là tay súng này nằm ở giữa khoảng cách của  căn cứ và 
chúng tôi ) sợ bị bắn hạ từ trên cao , vội tuột xuống khỏi thân cây mà đương sự đang dùng làm điểm trú ẩn để bắn tỉa vào căn cứ . Việc này bị chúng tôi phát hiện , ngay lập tức , Tiểu Đội của tôi , vừa bắn vừa cẩn thận tiến chiếm đến vị trí mà đối phương vừa xuống bị chúng tôi phát hiện ...
    
       Tôi và thằng em của mình , cùng tiến lên...
khi bò , khi cúi thấp người xuống ... chạy , để băng qua khoảng trống nguy hiểm nào đó . Trước mặt tôi là một hố cá nhân ẩn náu của địch , được ngụy trang khá kín đáo , nên tôi không thấy được cửa của cái hố cá nhân đó , tôi ra dấu cho thằng em của mình cẩn  thận và cả 2 cùng bò lên chiếm cái hố đó , 2 anh em chỉ cách nhau chưa được 2m ...
         Cóc , bộp ... tiếng AK chát chúa nổ vang bên tai ,  tôi nghe tiếng kêu ọc ...ọc...ọc.. như của  ai đó đang rót nước từ bi đông ra ca . Quay sang nhìn thằng em bên trái tôi , 1 viên đạn bắn ngay trán nó , vỡ toác đầu , tiếng kêu ọc...ọc...là do máu đang từ trong đầu chảy ra như suối . Tôi rùng mình ...
     Tiếng súng  Ak nổ cướp đi sinh mạng của 
thằng em , đã  cho tôi biết vị trí  cửa , của cái hố đó , 3 trái lựu đạn M67 được ném xuống , ầm..ầm..ầm , xương thịt , đất cát , cỏ cây , khói của thuốc nổ TNT cùng lúc bay lên cao ...
    Mục tiêu đã giải quyết xong , tôi lôi thằng em xuống : nó bò lên ngay chính hướng  miệng hố cá nhân của địch ...

        Cùng lúc , tay bắn tỉa tuột xuống khỏi thân cây để xuống đất , chúng tôi phát hiện ra điểm mà đương  sự nhảy  xuống là một hố bom to do B52 thả những ngày trước , lố nhố bóng người , đạn súng phóng lựu M79 được rót xuống hố bom ... vì quá gần căn cứ , chỉ khoảng dăm chục mét , khoảng trống khá rộng , Tiểu Đoàn ra lệnh cho chúng tôi tránh xa hố bom đó cho an toàn ,  để pháo 105 ly bắn trực xạ vào hố bom đó ...
    
      Vài chục trái 105 rớt xuống hố bom nổ vang trời ... Khi chiếm mục tiêu , tôi không dám dòm cảnh tượng đó , những xác người nằm ngổn 
ngang quanh miệng hố bom mà họ đã đào 
những hố cá nhân để trú ẩn , bắn tỉa vào căn cứ và chờ  thời cơ để tấn công chúng tôi ...
     

      MỘT ĐIỂM BẮN TỈA BỊ XÓA SỔ . ÔI !!! KINH HOÀNG QUÁ CHIẾN TRANH ƠI ...
                                                   
                                                    ( Còn tiếp )



                              GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow''.
                                            




6 nhận xét:

  1. Chúc anh một ngày vui và công việc thuận lợi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn đã sang chơi . Chúc bạn luôn bình an và hạnh phúc .

      Xóa
  2. Cái sống và cái chết chỉ cách nhau chưa đầy 2m, ghê hồn anh nhỉ. chúc anh mãi an vui nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ trong vòng vài tháng , anh may mắn 2 lần thoát chết với khoảng cách chỉ 2, 3m . Thất đáng sợ cho cuộc sống của anh . Anh điếng người khi nhìn lính của anh bị bắn vỡ đầu , khủng khiếp quá em ạ ...

      Xóa
  3. Cận kề cái chết sát gần bên
    Bom đạn ngày đêm súng nổ rền
    Ác liệt chiến tranh thời mãi nhớ
    Nghĩ mình mạng lớn vẫn còn hên.

    Cứ mỗi lần sang đọc hồi ký nhà là em lại thấy sợ, nhưng có lẽ tình cảnh lúc đó bắt buộc phải vậy nên chắc với anh và mọi người cũng thấy bình thường anh ha.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui khi em ghé thăm . CHẾT ai chẳng sợ , tất cả vì nhiệm vụ thôi em à . chúc em luôn gặp nhiều may mắn .

      Xóa