HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 98 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .

KẾ HOẠCH ĐIỀU QUÂN TÁI CHIẾM QUẢNG TRỊ CỦA : TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG , TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1 , VÙNG 1 CHIẾN THUẬT . ( bài 12) .

LẠI ... NHẬP VIỆN .



       Sau chiến thắng bắn cháy 3 chiếc T54 vào đêm vượt sông Mỹ Chánh và chiếm lại căn cứ Barbara thành công . Tuy đơn vị bị thiệt hại khá nặng , nhưng nhiệm vụ đã hoàn thành tốt đẹp như cấp trên mong muốn .

         Chiến tranh mà , chiếm lại thành làm sao mà không tổn thất cho được .
          Cả Tiểu Đoàn được di chuyển ra vùng đóng quân mới khá an toàn để nghỉ dưỡng quân và bổ sung quân số ...

           Thiếu Tá Nguyễn Đình Ngọc , Tiểu Đoàn Trưởng của tôi được thăng cấp Trung Tá đăc cách tại mặt trận này . Đời người chiến binh chỉ mong có vậy thôi ...


         Hôm nay cuối tháng , theo chu kỳ , chúng tôi lãnh lương như thường lệ , nhận thư và gửi thư , tiền về cho gia đình , lãnh lương xong Trung Đội của tôi phải đi tiền đồn .

    
       Lần đi tiền đồn này không như những lần trước , thay vì chỉ có tôi dẫn 5-6 anh em đi đến một điểm nào đó đã được chỉ định và chấm tọa độ trên bản đồ.

       Chiều nay , lãnh lương xong thì trời cũng gần tối , trời lâm râm mưa nhẹ , Chuẩn Úy Tri  Trung Đội Trưởng cùng tôi dẫn 12 anh em rời Đại Đội đi ngược ra hướng Quốc Lộ 1 , cách điểm đóng quân của Đại Đội vài  trăm mét thì dừng lại ...

         Điểm tiền đồn là một ngọn đồi nhỏ như một lòng chảo , được vây quanh bởi những ngọn đồi cao hơn , tôi thấy đóng quân ở đây kỳ cục ( sai chiến thuật ) và nguy hiểm quá , nên hỏi Chuẩn Úy Tri :

_ Sao mình không đóng quân trên những ngọn đồi cao kia , mà lại đóng quân ở ngọn đồi thấp như lòng chảo vậy Chuẩn Úy , nguy hiểm quá .
     Chuẩn Úy Tri trả lời :
_ Biết là như thế , nhưng tọa độ ở trên đã chấm như vậy biết sao bây giờ , nằm sai tọa độ lỡ có chuyện gì thì chết ... 
    
       Tôi đành im lặng hối anh em đào hầm hố phòng thủ qua đêm vì màn đêm đang ập xuống nhanh ... 

        Những chiếc lều được căng vội vã từ những tấm poncho để che mưa nắng .  Mưa vẫn rơi tí tách trên poncho , gió lành lạnh lùa qua võng , tôi co mình ngủ đi lúc nào không biết ...


          Ầm...ầm... ầm... hàng chục tiếng nổ như vậy vang trong tuyến phòng thủ , lửa nhập nhòe , tro bụi bay tứ tung , tôi lăn mình khỏi võng định chạy ra hố cá nhân của mình cách đó vài mét , nhưng không lết đi được , tôi giật mình lo sợ khi thấy chân bị đau đi không được , cùng lúc cảm giác đầu , lưng , đùi và chân ươn ướt ...


       Xuống được hố cá nhân , tôi thì thào hỏi anh em xung quanh  có bị sao không , thì được biết bị thương tất cả là 8 người , không có ai bị thương nặng cả , tôi nhắc nhở anh em cẩn thận không bắn bậy và cũng không được bấm mìn Claymore khi không thấy địch chính xác ...


      Lúc này tôi mới kiểm tra lại mình xem sao , thì trời ơi : đầu tôi , vai tôi , đùi và bàn chân mỗi chỗ bị một mảnh nhỏ và máu đang rỉ ra , mảnh ở chân làm tôi đi không được , tôi lo lắng nếu lúc này mà bị tấn công thì chết chắc , vì quân số có 12 người thì đã bị thương do trúng mảnh bê ta hết 8 , tôi thật sự lo lắng , tình hình vẫn im ắng không có gì là có dấu hiệu cho một cuộc tấn công ...

     Từ máy PRC25 giọng của Đại Đội trưởng tôi nói như hét trong máy :
_ 203 đây 249 gọi trả lời ...
_ 203( toán tiền đồn của tôi ) đây 249 ( Đại Đội trưởng của tôi) gọi trả lời ...
  
      Tôi nghe thấy máy gọi , nhưng lính mang máy của tôi không trả lời . Tôi thì thào nói : 
 _ Sao không nghe máy . Anh ta nói : 
 _ Trời mưa em  sợ ướt ống liên hợp không liên lạc được nên em móc ống liên hợp vào poncho bây  giờ máy kéo xuống đây rồi nhưng ống liên hợp còn trên lều .
   Tôi nói :
  _ Bò lên lấy xuống , không có làm sao liên lạc được , Chuẩn Úy Tri đâu . Ông nói :
 _ Tôi đây ...
_ Sao Chuẩn Úy không nghe máy ...
_ ...
     Lúc này , ống liên hợp đã được mang xuống hố cá nhân . Tiếng của Đại Đội Trưởng tôi vẫn réo gọi trong máy :
_ 203 đây 249 gọi trả lời ...
    Chuẩn Úy Tri nghe máy :
_ 203 tôi nghe 249 ...Giọng Đại Đội  Trưởng hét trong máy :
_ Anh làm gì mà tôi gọi nãy giờ không nghe máy , đưa máy cho Trung Sĩ Giang gặp tôi ...
_ Giang tôi nghe đây 249 ...
_ Làm gì mà nãy giờ gọi không trả lời , lãnh lương lo đánh bài , không lo canh gác để nó bò vào ném bê ta phải không .
_ Đâu có 249 , anh em canh gác cẩn thận đấy chứ ..

_ Sao không nghe máy ...
_ Tại mưa 249 , lính mang máy sợ ướt ống liên hợp , móc vào poncho , xuống hố cá nhân không mang theo kịp bây giờ mới lấy xuống được ...

_ Anh báo cáo tình hình tôi xem ...
_ Dạ ...dạ ... 8 Đỗ Vinh 249 ( 8 bị thương )...
_ Trời ... tại sao lại  như vậy được . Thế mà bảo là không đánh bài , canh gác cẩn thận à . Mai Ông Tri và anh dẫn lính về đây gặp tôi ... nhắc con cái canh  gác cẩn thận , coi chừng bị tấn công đấy...

    Tôi thở phào nhẹ nhõm , cúp máy ...

     Đêm qua mau , trời sáng . Chúng tôi cẩn thận quan sát kỹ lưỡng trên đường rút về Đại Đội...

     Sau vụ này , Chuẩn Úy Tri bị thuyên chuyển đi đơn vị khác , vì Ông là người trực tiếp chịu trách nhiệm chứ không phải tôi ...

        Và tôi cũng được biết , sở dĩ vị trí  toán tiền đồn nằm sai chiến thuật như vậy và do 1 Chuẩn Úy dẫn đi chứ không phải là tôi , vì tin tức cung cấp cho biết đây là con đường giao liên thường đi lại để liên lạc từ trong Trường Sơn với đồng bằng , do đó khả năng đụng độ là có thật , vì vậy cần cấp chỉ huy cao hơn ...
     
     Tiếc rằng tin tức chính xác ,  nhưng chúng tôi đã không thành công trong việc ngăn chận , còn bị thiệt hại nhẹ ...
         Cũng may ,  đây có thể là toán nhỏ giao liên , biết mình bị phục kích nhưng không đủ khả năng để tấn công tiêu diệt , nên chỉ ném vài trái bê ta rồi bỏ đi . 
       Tôi bị thương tuy có đau , nhưng  không đau bằng cái Radio bỏ túi mà hằng đêm vẫn nghe chương trình Dạ Lan cũng bị trúng mảnh tan nát ...

       Tôi và những anh em bị thương được đưa về trạm cứu thương Tiểu Đoàn , sau đó làm thủ tục chuyển qua bệnh viện dã chiến ở Phú Bài , Huế ...


      Lại ăn cơm bệnh viện ...

                          
                                         ( Còn tiếp ).




                               GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow ''






Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 97 ''..

CHIỀN TRANH và TÌNH YÊU .
MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .
KẾ HOẠCH ĐIỀU QUÂN TÁI CHIẾM QUẢNG TRỊ CỦA : TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG , TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1 , VÙNG 1 CHIẾN THUẬT . (bài 11 )

ĐẠI BÀNG GẪY CÁNH : ANH HÙNG KHÔNG QUÂN CỐ  ĐẠI ÚY TRẦN THẾ VINH .

Mấy ngày nay , đơn vị tổ chức tấn công lên căn cứ Barbara nhiều đợt , nhưng vẫn không chiếm lại được .
      Địa thế hiểm trở , dốc đứng công sự phòng thủ do đơn vị bạn để lại khá kiên cố vì lúc rút đi đã không phá hủy , cộng thêm vũ khí đạn dược bỏ lại nên đối phương có điều kiện để cố thủ và chống lại những cuộc tấn công của chúng tôi , từ chân núi đánh lên ,  mặc dù những cuộc tấn công lên căn cứ rất quyết liệt ...
      Bằng mọi giá phải lấy lại cho bằng được Barbara , vì đây là cao điểm quan trọng , từ trên đỉnh căn cứ nhìn về hướng Đông , mọi di chuyển trên Quốc Lộ 1 và những sinh hoạt ven biển , đều nằm trong tầm nhìn của căn cứ ...
      Hai bên dằng co nhau ... hết những đợt tấn công này lại có những đợt tấn công khác , xác chết , thương binh của đồng đội liên tục được đưa về phía sau tải thương về nơi an toàn ...
Tôi không nhớ đến ngày thứ mấy thì chúng tôi chiếm lại được căn cứ Barbara , tôi chỉ  nhớ  không lâu lắm vài ba ngày mà thôi và sự tổn thất là khá nặng cho đơn vị ...
  Lực lượng tấn công tuy lớn ,nhưng khi tấn công thì chỉ là cấp Trung Đội hay Tiểu Đội thậm chí khi chiếm được mục tiêu chỉ là 1 Tổ Khinh Binh 5, 6 anh em mà thôi .
Lý do : Mục tiêu là một đỉnh núi , vì thế càng lên cao , diện tích trận địa càng bị thu hẹp , không thể dàn quân năm bẩy chục hay hàng trăm quân để cùng tấn công một lúc được , mà chủ yếu là bảo vệ 2 sườn trái , phải và phía sau cho thật an toàn để mũi nhọn tấn công chỉ có nhiệm vụ lao vào mục tiêu mà tôi , lực lượng dự bị sẵn sàng thay thế ngay cho mũi nhọn tấn công này khi bị thiệt hại ...

          "Đây được gọi là chiến thuật XA LUÂN CHIẾN ".
   Một chiến thuật không khác mấy so với CHIẾN THUẬT BIỂN NGƯỜI ...
Không Quân yểm trợ rất hiệu quả , ném bom ngăn chận những khẩu pháo 130ly , cối 82ly của đối phương  bắn yểm trợ cho căn cứ và cả những loại Bom Bi cũng được ném xuống quanh mục tiêu để tiêu diệt sức đối kháng  của đối phương với lực lượng tấn công ...
 Ngoài nhiệm vụ trên , Không Quân còn ném bom  tiêu diệt cả xe tăng nếu phát hiện được Người hùng Không Quân ở mặt trận Huế - Quảng Trị là Cố Đại Úy Trần Thế Vinh (28 tuổi ? ) một mình đã ném bom  tiêu diệt đến 24 chiếc T54 .
      
          Lúc bấy giờ , để khích lệ tinh thần chiến đấu của anh em binh  sĩ ,  Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã treo giải thưởng : bất  cứ cá nhân nào bắn cháy 1 chiếc T54 được thưởng 50.000 đồng , đơn vị nào chiếm lại một căn cứ bị mất , cũng được  thưởng 50.000 đồng...
         
              Trần Thế Vinh khi ném bom tiêu diệt đến chiếc xe tăng T54 thứ 24 thì máy bay của Ông bị bắn hạ và Ông tử trận . Tên của Ông cũng được đặt tên cho một bài hát để ca ngợi lòng dũng cảm của Ông cùng  thời điểm với NGƯỜI Ở LẠI CHARLIE ...
Sau khi chúng tôi chiếm lại được Barbara , đối phương bắt đầu tìm cách  chiếm lại , chủ yếu là Đặc Công , luôn tìm cách xâm nhập vào căn cứ , nhưng không thành công và bị tiêu diệt , ban ngày , chúng tôi không biết vì sao những trái lựu đạn được ném vào căn cứ với khoảng cách rất xa , nếu là ném bình thường thì  không thể nào ném vào tới căn cứ được ...

       Ổn định phòng thủ xong , đơn vị tổ chức những cuộc lục soát quanh căn cứ , lúc này chúng tôi mới biết đối phương dùng ruột xe đạp cột 2 đầu vào thân cây cho lựu đạn vào kéo căng ra như dàn thung ( ná ) và bắn vào căn cứ ...

       Chiến sự có vẻ đã lắng dịu , một bộ phận trấn áp phía Đông Trường Sơn , trong đó có Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù của tôi , một bộ phận khác bắt  tay với Thủy Quân Lục Chiến chiếm lại Cổ thành Đinh Công Tráng ở Quảng Trị , số còn lại dự bị sẵn sàng tăng cường , chi viện ngay cho bất cứ chỗ nào có nhu cầu ...

    Nhiệm vụ của chúng tôi , đến đây gần như đã hoàn tất , chúng tôi nghỉ ngơi tại chỗ chờ lệnh mới ...

                                           (Còn tiếp )




                                GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow "




Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 96 ''.

CHIẾN  TRANH và TÌNH YÊU .
MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .
KẾ HOẠCH ĐIỀU QUÂN VÀ TÁI CHIẾM QUẢNG TRỊ  CỦA : TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1, VÙNG 1 CHIẾN THUẬT . ( Bài 10).

ĐÁNH CHIẾM LẠI CĂN CỨ BARBARA ...

         Theo như lời bạn bè tôi kể lại , thì khi tôi về nhà thương được vài ngày , thì mấy ngày sau Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù của tôi đụng độ  nặng với địch ...
       
           Sau chiến  thắng 3 xe tăng T54 bị bắn cháy , hướng tiến quân  của Tiểu Đoàn đã được anh em thấy rõ : Mục tiêu là căn cứ Barbara nằm trên đỉnh  cao của một ngọn núi nằm  sâu trong dẫy Trường 
Sơn , trên con đường đất  đỏ mà Tiểu Đoàn đang  tiến vào trong những ngày qua ...

         Căn cứ bị bom đạn cầy xới loang lổ màu đất đỏ ,  in hằn trên màu xanh thẫm của núi rừng . Cách Quốc Lộ 1 khoảng mười mấy cây số . Đây là một căn cứ khá lớn do một đơn vị của Sư Đoàn 1 Bộ Binh trú đóng , nhằm kiểm soát những hoạt động của địch trong dẫy Trường Sơn giáp với Nam Lào .


         Đơn vị này đã bỏ căn cứ rút đi  trước sức tấn công mạnh mẽ của đối phương ,  khi bất ngờ  vượt Sông Bến Hải với số lượng lớn quân  bộ binh và chiến xa  tràn qua cầu Hiền Lương  tiến đánh chiếm  Quảng Trị và Huế vào Mùa Hè 1972 .
      
          Những  trận đánh khốc liệt , giữa quân phòng thủ và lực lượng xâm chiếm đã xẩy ra , gây nên  những thiệt  hại quá to lớn về người và của , mồ hôi , máu và nước mắt , của người dân , của  người lính , sự kinh hoàng của cuộc chiến ,  đã được nhà văn và là phóng viên chiến trường :  Đại Úy Nhảy Dù  Phan Nhật Nam đặt tên là MÙA HÈ ĐỎ LỬA  để nói lên sự thảm khốc của chiến trường này ...

        Ngoài những cấp số đạn dược  và các loại mìn bẫy mà chúng tôi vẫn thường phải mang theo khi hành quân , giờ đây chúng tôi lại phải chia nhau mang thêm những quả mìn chống tăng nặng mấy chục kg để khi đi qua khỏi khu vực nào rồi , chúng tôi cài đặt mìn chống tăng trên đường , đề phòng địch dùng xe tăng để tấn công chúng tôi ... nặng nhọc lại chồng chất thêm trên những đôi vai người lính ...


         Một vài bộ phận của Tiểu Đoàn được di chuyển bằng xe tăng M48 , một loại xe tăng khá hiện đại của Quân  Đội Mỹ bàn giao cho Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa .
     Tôi  cứ tưởng đi bằng xe tăng như vậy sẽ an toàn hơn , nhưng thật ra lại cũng khá nguy hiểm , bởi  đối phương có Hỏa Tiễn Tầm Nhiệt , một loại súng chống tăng rất hiệu quả , chỉ trúng 1 trái Hỏa Tiễn Tầm Nhiệt thôi , chiếc xe tăng M48 nặng 52 tấn , trang bị đại bác 90ly ,  sẽ thành  phế liệu ngay , mọi người trên xe sẽ bị chết cháy ...

      Chúng tôi tiến vào  cứ Barbara ngày một gần hơn , một vài toán tiền quân đã đụng độ nhỏ , càng tiến đến gần căn cứ thì đụng độ càng nặng hơn . 
      Từ sâu trong dẫy Trường  Sơn pháo 130ly , hỏa tiễn 122ly thi nhau  nã vào đơn vị , đoàn quân khi thì lên đỉnh núi , lúc tuột xuống chân đèo , cứ thế tiến lên ...

       Các loại máy bay chiến đấu  của Không Quân Mỹ , F4 , Skyhacwh (?) từ Đệ Thất Hạm Đội ngoài khơi Thái  Bình Dương bay vào ném bom yểm trợ

máy bay ném bom A 37 của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa , cũng thay nhau quần đảo trên bầu trời căn cứ để yểm trợ cho đồng đội ... Bom đạn trên trời thả xuống , cao xạ 37ly , 57ly từ dưới đất bắn lên ...
      B52 vẫn ngày đêm thả bom chạy dọc theo hướng Nam Bắc của dẫy Trường Sơn để  hủy diệt những khẩu pháo hạng nặng và ngăn chận những đoàn quân của địch muốn tiếp ứng cho căn cứ đang bị bao vây ...
 Đêm nay , tất cả đóng quân bên ngọn núi đối diện với Barbara , một số đã nằm ngay dưới chân của căn cứ và chờ lệnh , đội hình chữ " C " sẵn sàng tiến lên chiếm căn cứ , lùa địch về Tây Trường Sơn , LỐI THOÁT DUY NHÂT ĐỂ BẢO TOÀN TÍNH MẠNG ...
                                                 ( Còn tiêp )
GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''
* Do sự việc diễn biến xẩy ra đã lâu , có thể có những sai sót . Rất mong nhận được ý kiến  đóng góp của các bạn để bài viết chuẩn xác hơn . Thành thật cám ơn .



      

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 95 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .
KẾ HOẠCH ĐIỀU QUÂN TÁI CHIẾM QUẢNG TRỊ CỦA : TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG , TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1 , VÙNG 1 CHIẾN THUẬT  . (Bài 9 ).
    NHẬP VIỆN ...
.. Vết thương tuy không nặng lắm , nhưng vì sợ bị nhiễm trùng , hơn nữa chiến thắng là khá '' to '' đến 3 xe tăng T54 bị bắn cháy và bắt sống , nên tôi được cho di tản về bệnh viện ...

     (( Ở mặt trận Hạ Lào Lam Sơn 719 . Vì lần đầu tiên đụng độ với xe tăng T54 , do chưa có kinh nghiệm nên đã bị loại xe này gây  thiệt hại nặng cho Sư Đoàn Nhảy Dù , và đã có những tin đồn là xe tăng T54 của Liên Xô , súng chống tăng hỏa tiễn M72 của Mỹ không thể bắn cháy được . Nhưng nay thì đã khác , không đúng như vậy , và thậm chí không cần đến M72 , chỉ Đại Liên M60 cũng có thể bắn cháy được xe này , nếu biết cách bắn .))


        Đời lính không gì hạnh phúc cho bằng khi bị thương trong một trận đánh lớn và được cho về nằm bệnh viện điều trị . Ngoài việc tạm xa chiến trường gian khổ và nguy hiểm , quyền lợi trong lúc nằm bệnh viện rất nhiều . (( Nhưng chỉ bị thương nhẹ thôi nhé , để còn đi chơi được  với em ở Sài Gòn trong những ngày điều trị , còn bị thương nặng đến mức độ tàn phế thì không ham )) .

Bệnh viện lớn nhất của QLVNCH ở Sài Gòn , nay là 175 , đường Nguyễn Kiệm , Gò Vấp...

       Ở Thủ Đô Sài Gòn lúc bấy giờ , thương binh đi lại đầy trên đường phố , tất cả những người lính Nhảy Dù băng bó đủ kiểu , cụt tay , cụt chân và nhiều kiểu bị thương khác ...

       Không nói ra , nhưng người dân Sài Gòn đều biết rằng những người thương binh ấy đều mới từ Huế - Quảng Trị về . Họ khâm phục cho lòng dũng cảm hy sinh của những người lính và cũng không khỏi khiếp sợ cho sự tàn bạo của chiến tranh ... Bởi những người thương binh ấy tuổi đời còn quá trẻ .
     Riêng những người lính thương binh như tôi , có lẽ ai cũng mang trong lòng một sự kiêu hãnh khi ra đường , với thương tích trên người : Ta mới từ mặt trận về đây...

     Vì vết thương không nặng lắm , nên khi Bác Sĩ khám xem vết  thương  và y tá thay băng cho uống thuốc xong , tôi thay đồ bệnh viện ra mặc lại quân phục để vế nhà với gia đình , với vợ ở Hóc Môn ...

    Bây giờ là tháng 9/ 1972 ...
Tôi nằm bệnh viện được ít ngày thì anh em trong đơn vị ùn ùn kéo về nhà thương , tôi hỏi thăm  sao mà dữ vậy , thì anh em cho biết , tôi mới về được vài ngày  thì ngoài đó đánh lớn ...
           Trong trận đánh quyết định của Trung Tướng Ngô Quang Trưởng : Chiếm lại Cổ Thành Đinh  Công Tráng ở Quảng Trị ngày 15 tháng 9 năm 1972 . Sự kết hợp giữa Thủy Quân Lục Chiến ở bờ biển đánh vào và Nhảy Dù từ núi đánh ra với sự yểm trợ của Không Quân Mỹ (USAF) B52 thả bom ngày đêm , bầu trời phía bắc Quảng Trị lúc nào cũng dầy đặc một màn khói đen do B52 thả bom ...
Trận đánh này quá khốc liệt , một bên cố giữ cổ thành , và một bên cố chiếm lại . Khi toán Nhảy Dù xâm nhập vào được  cổ thành , cắm cờ Việt Nam Cộng Hòa trên cổ thành ,  vui mừng reo hò làm lộ mục tiêu nên đã bị địch bắn chết ngay sau khi cắm cờ xong .
            Một cái chết oai hùng của người chiến sĩ , nhưng  cũng không khỏi xót xa cho một chiến thắng , mà đáng lẽ không phải hy sinh như vậy . Nếu những anh em ấy cắm cờ xong âm thầm rút lui ...
        
       Nhưng nếu như vậy , thì không oai hùng tí nào cả , một cái giá  phải trả cho Danh Dự Người Lính  ...

     Thời gian điều trị vết thương của tôi đã qua , vết thương đã lành , tôi chờ phương tiện để ra vùng hành quân lại ...


                                                 (Còn tiếp)





             GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow"



Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 94 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .
KẾ HOẠCH ĐIỀU QUÂN TÁI CHIẾM QUẢNG TRỊ CỦA : TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG , TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1 , VÙNG 1 CHIẾN THUẬT . ( BÀI 8 ).

VƯỢT SÔNG MỸ CHÁNH '' LẦN 2 ''.
THẮNG LỚN : 3T54 BỊ BẮN HẠ .

            ... Gió khuya lành lạnh , hành trang mang theo là balo đầy lương thực súng  và đạn dược , khá nặng so với sức chịu đựng của một con người , có lẽ phải đến trên 30 kg ...

        Bây giờ là gần nửa đêm , đoàn quân lầm lũi đi trong đêm tối cứ bám sát nhau mà đi cho khỏi bị lạc  thỉnh thoảng một cơn gió khuya ào qua làm cho tôi rùng mình vì giá lạnh .

        Tiếng của thằng em khinh binh làm tôi giật mình : anh  Giang ơi , có xe tăng phía trước , không biết là của ta hay địch , tối quá không nhìn rõ . Tôi nói cẩn thận , dừng lại chờ  tôi báo lên trên xem là của ai ...
     May quá , thì ra là của một đơn vị bạn , đã vượt qua sông Mỹ Chánh trước Tiểu Đoàn của tôi và có nhiệm vụ bảo vệ an ninh đầu cầu cho các đơn vị khác qua sau  được an toàn . Tôi mừng thầm vì cứ nghĩ rằng mình sẽ là đơn vị đầu tiên vượt sông Mỹ Chánh ...
     Sau khi gặp đơn vị bảo vệ đầu cầu , vài câu thăm hỏi tình hình ta và địch , chúng tôi chia tay rẽ trái  tiến trên một con đường đất đỏ khá lớn chạy sâu vào hướng Tây của dẫy Trường Sơn , đường lớn có thể  2 xe GMC chạy được ...
    Đường rộng , đêm khuya trời mát  nên chúng tôi di chuyển khá nhanh , tôi không biết đã đi  cách Quốc Lộ 1, cách sông Mỹ Chánh  được  bao xa , thì khoảng  hơn 1giờ  khuya chúng tôi được lệnh  dừng lại đóng quân nghỉ qua đêm .
    Cả Tiểu Đoàn  dạt sang bên trái con đường đất đỏ .  Vì đêm tối và giữ bí mật , nên tất cả im lặng bắt tay nhau tạo thành 1 vòng tròn để phòng  thủ tạm qua đêm , không  đào hầm hố cá nhân hay căng mìn bẫy chi cả , chia nhau canh gác ngay tại chỗ .
Toán quân nằm gần đường nhất chỉ cách con đường khoảng hơn 10m .
       Tất cả balo súng đạn còn y nguyên trên người ,  tay ôm súng dựa lưng vào balo để mà  ngủ ...

       Khoảng 3 giờ sáng , khi mọi người đang ngon giấc sau những giờ di chuyển mệt mỏi .

   
     Bỗng : tăng...tăng...tăng...Ba chiếc T54 đang  từ trong núi tiến ra hướng Quốc Lộ 1, tiếng xích sắt của xe tăng T54 nghiến trên mặt đường nghe rợn người  vang lên giữa đêm khuya làm mọi người tỉnh giấc , ai nấy hốt hoảng lo lấy súng chống tăng M72 để chờ bắn ...

               Lệnh của Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng  Nguyễn Đình Ngọc  : Không ai được bắn bậy , nếu đã bắn là phải bắn cháy xe tăng , còn  thấy bắn không được thì để cho đi  qua , sẽ có ngưới khác bắn .

      Ai nấy hồi hộp lẫn lo lắng vì hầm hố phòng thủ không có . 3 chiếc xe tăng xuất hiện mỗi lúc mỗi gần hơn như những  bóng ma trong đêm tối , tiếng xích sắt nghiến trên mặt đường nghe rợn cả người ...

        Mục tiêu mỗi lúc mỗi tiến lại gần hơn 500m , rồi 300m , ánh đèn từ mũi xe soi đường  không sáng lắm nhưng cũng đủ cho chúng tôi thấy rõ  bởi xe sau rọi đèn vào xe trước ...


      Những anh em đầu tiên tiếp cận mục tiêu khi khoảng cách gần 200m không dám bắn , vì góc độ quá dãn , khả năng bắn cháy là khó nên đã để đi qua nhưng vẫn căng mắt dương súng M72 sẵn sàng bắn đề phòng trường hợp bất thần T54 đổi hướng xông vào vị trí đóng quân tấn công mình ...


     Khi xe lọt vào vòng đóng quân  của những anh em phòng thủ ,  cách mặt đường khoảng 10m đến 20m , thì mục tiêu lúc này quá thích hợp để bắn ,  góc bắn lúc này là +- 90 độ cự ly quá gần , mục tiêu không thể không bị tiêu diệt , thậm chí nguy hiểm cho người bắn khi xe bị cháy ...


      Ục ...oành ...Ục ...oành ... Hàng chục trái M72  nhắm vào 3 chiếc T54 như 3 cái lô cốt di động để bắn , chiếc dẫn đầu cháy ngay từ trái đạn đầu tiên khai hỏa , lửa bốc cao ngụt trời soi sáng cả một vùng rộng lớn của núi  rừng , chiếc thứ 2 bị đứt xích đâm vào đuôi của xe trước và dừng  lại , anh em vui mừng quên cả nguy hiểm reo hò rần trời : Cháy rồi , cháy rồi khiến  chiếc thứ 3  địch hoảng quá bỏ xe chạy thoát thân , xe không người lái lủi xuống chân đồi và dừng lại ...


      Lúc này khoảng hơn 4 giờ sáng , mọi người tỉnh hẳn và thức cho đến sáng ...


         Chiến thuật '' đi đêm và cài răng lược '' của Tướng Trưởng thật hiệu quả , vì đối phương không ngờ là vùng kiểm soát của họ đã bị địch nằm chờ sẵn tự bao giờ mà không biết , nên vô tư chạy xe trên đường  như chỗ không người để rồi bị tiêu diệt ...


     Trời sáng , anh em ào  ra xem xác 3 xe tăng T54 bị bắn cháy , 1 chiếc hoàn toàn tốt không bị hư hỏng  gì cả , ai nấy đầy thích thú vui vẻ với chiến thắng này ...



        Đùng...ầm ...đùng ... ầm... Hàng loạt pháo 130 ly từ núi bắn đi rơi gần vị trí 3 chiếc T54 bị bắn cháy , miểng pháo rơi phụp xèo phụp xèo  cắm xuống đất , mọi người vội dãn ta để tránh  pháo kích , pháo 130 ly nổ càng  lúc càng chính xác hơn , lệnh của Tiểu Đoàn :cứ theo đường đất đỏ di chuyển nhanh vào hướng tây , cách xa chỗ T54 bị cháy càng nhiều càng tốt , để tránh pháo kích của địch ...Trong lúc vội vàng  di chuyển , tôi có cảm giác sao hôm nay mình nhẹ nhàng thế , thì ra  tôi đã bỏ quên balo lại ở chỗ xe bị cháy .

       
            Hành quân mà không có balo thì cũng chẳng khác nào có súng mà không có đạn , tôi vội cắm đầu quay lại để lấy balo của mình mà không khỏi lo sợ ...
       Ầm .... một miểng pháo 130 ly  bay vào cánh tay phải của tôi , cũng may miểng nhỏ và trúng phần mềm nên không sao , tôi cố chạy theo đơn  vị của mình , lúc này đã cách xa vái chục mét ...


                                                        ( còn tiếp )





                               GIANG.HOA KHÔNG GIAN '' yellow "

    









Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THÙY MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 93 ''.

CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .

MÙA HÈ ĐỎ LỬA 1972 .
MẶT TRẬN HUẾ - QUẢNG TRỊ .

KẾ HOẠCH ĐIỀU QUÂN TÁI CHIẾM QUẢNG TRỊ CỦA : TRUNG TƯỚNG NGÔ QUANG TRƯỞNG , TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 1 , VÙNG 1 CHIẾN THUẬT ( BÀI 7 ) .

VƯỢT SÔNG MỸ CHÁNH .


        Khoảng N+45...Trưa nay cả Tiểu Đoàn kéo ra gần Quốc lộ 1 cách Căn Cứ Hòa Mỹ vài trăm mét , đâu đó  ở Phong Điền đã có dân chúng kéo nhau về ở sau thời gian bỏ nhà cửa tháo chạy để tránh bom đạn ...
    Lương thực được tiếp tế gấp 2  lần bình thường đặc  biệt đồ khô thịt  hộp khá nhiều , Tiểu Đội của tôi xui xẻo nhận phải lô hàng thịt hộp toàn là '' gà '' , một trong những loại thịt hộp mà chúng tôi không thích lắm , không phải vì dở , mà vì không ngon bằng những loại khác như '' beep teak '' hay '' ham'' .
     Vì số lượng thực phẩm khá nhiều , nên số '' gà hộp '' ấy tôi khui ra đổ hết nước mỡ đi và làm '' chà bông '' để mang  đi cho nhẹ ... 
         Theo kinh nghiệm , số lượng thực phẩm được phát nhiều , bất ngờ như vậy thì chắc chắn là chuẩn bị cho một trận đánh lớn  đầy nguy hiểm rủi ro , mà trong anh em chúng tôi , chưa biết ai là người sẽ một đi không trở lại ...
      Biết là như vậy , nhưng làm sao mà tránh được khi đây là nhiệm vụ của những người lính mang danh THIÊN THẦN MŨ ĐỎ ... tất cả Hy Sinh vì Tổ Quốc vì  màu Mũ Đỏ mà  mình đang đội trên đầu , với những sự kính phục của các đơn vị bạn ...

        Một cái giá phải trả khá đắt cho niềm kiêu hãnh đó ...
Sau khi lãnh tiếp tế xong  anh em đang  chuẩn bị bữa cơm chiều  , thì khoảng 4 giờ , một chiếc máy bay lạ bay rất thấp dọc theo Quốc Lộ 1 bay từ  hướng Bắc bay vào Nam , mọi người ai nấy ngạc nhiên cho chiếc Máy Bay Lạ ... nhưng ngay sau đó hiểu ra và nghi ngờ  là Mig 17 của Miền Bắc bay vào , mọi người nhanh chóng trong tư thế chờ để bắn chiếc máy bay đó nếu nó quay trở lại , nhưng không biết nó bay đi đâu hay đã  bị đơn vị nào bắn , vì không thấy quay trở lại ...

       ((Sự việc máy bay Miền Bắc , bay vào không phận của Miền Nam , khiến Tướng Trưởng lo lắng và yêu cầu Quân Đội Mỹ trang bị súng phòng không cho Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa . Nhưng Quân Đội Mỹ họ trả lời là : Lính Mỹ không có súng phòng không , nếu máy bay xâm nhập bầu  trời của họ , thì họ cho máy bay chiến đấu bay lên để bắt máy bay địch . '' Báo chí Sài Gòn đưa tin vụ  việc này'' )) ...

       Cơm nước xong , chúng tôi bồn chồn lo lắng chờ đợi cho giờ phút quan trọng này , vì không biết bên kia sông là những gì đang chờ đón chúng tôi ...
    Balo trên vai , súng đạn đầy người , mệt mỏi vì chờ đợi ,  mọi người  ngủ quên đi lúc nào không biết đến khi gọi nhau dậy thì đã quá nửa đêm ...
      Trong bóng đêm , gió lạnh run lên từng chập chúng  tôi nối đuôi nhau đi trên Quốc Lộ 1 tiến về hướng Bắc . Tôi không hình dung ra được con sông Mỹ Chánh nó như thế nào to nhỏ , nông sâu ra sao , cứ thế lầm lũi bám nhau mà đi trong đêm tối ...

        Cũng may , vì bên này đầu cầu đã có đơn vị bạn chiếm giữ  an toàn ,  nên chúng tôi cứ yên tâm mà đi ...

         Không biết vì lý do gì , khi gần đến đầu cầu , chuẩn bị vượt sông Mỹ Chánh ,  thì Tiểu Đoàn của tôi được lệnh dừng lại và sau đó rút về lại vị trí cũ , lúc này khoảng 3 giờ sáng ...

        Không hiểu đây là '' nghi binh '' động tác giả , hay là kế hoạch bị lộ , mà Tiểu Đoàn của tôi được lệnh rút về vị trí ban đầu sau khi đã di chuyển gần đến điểm vượt sông .
        Cũng có thể tin tức cho biết , chúng tôi sẽ bị tiêu diệt khi vượt qua sông  để chiếm đầu cầu bên kia vì địch đã chờ sẵn để tiếp đón chúng tôi ...

        Cho dù thế nào đi nữa , thì đêm nay rút về cũng là một đêm an bình cho những người lính tác chiến  như chúng tôi khi mà cuộc sống được đếm từng ngày ...
                                                       ( còn tiếp ).




                      GIANG.HOA KHÔNG GIANG . 
                                                             '' yellow ''.