CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC : CAO ĐIỂM 1062 .
TIỂU ĐOÀN 2 NHẢY DÙ VÀO CUỘC .
TRUNG ĐỘI ĐA NĂNG :
CHIẾM LẠI DẪY SƠN GÀ .
( Bài 3 )
... Thông thường một Trung Đội của Nhảy Dù chỉ khoảng 33-35 người mà thôi vì không có quân để bổ sung như mong muốn .
Nhưng riêng các Trung Đội Đa Năng như tôi thì quân số được đầy đủ như khi ở các quân trường trong thời gian huấn luyện . Hay nói một cách khác là '' Tiêu chuẩn của quân đội Mỹ ''.
Trung Đội gồm có 3 Tiểu Đội , mỗi Tiểu Đội 12 người , và Ban Chỉ Huy Trung Đội 5 người , tổng cộng 41 người .
Trung Đội Đa Năng được trang bị rất hùng hậu , tổng cộng có 3 khẩu đại liên M60 , 7 khẩu M79 , 18-20 khẩu M72 còn lại là súng M16 và các trang bị khác ...
Rời tuyến phòng thủ , chúng tôi lui về phía sau và điểm tập trung cách Sơn Gà chừng 500m . Tại đây Trung Đội tôi được tăng cường thêm 20 anh em Lao Công Đào Binh để phục vụ công việc tải thương , tải xác đồng đội . Tôi chia đều cho mỗi tiểu đội 5 người và ban chỉ huy Trung Đội 5 người .
Vì là Trung Đội Phó , nên tôi không đi theo tiền quân , nhiệm vụ của tôi là lo bảo vệ phía sau cho Trung Đội , do đó lệnh của Chuẩn Úy Sơn cho tôi , Ông nói tôi phải chịu trách nhiệm về việc giám sát anh em Lao Công Đào Binh , không để họ lợi dụng lúc giao tranh trốn khỏi Trung Đội của mình .
Tôi cãi lại : Họ là ai , họ cũng là lính như mình , có người cũng là Hạ Sĩ Quan đấy , nhưng vì chịu không nổi gian khổ và nguy hiểm nên đào ngũ bị xử 2 năm 3 năm Lao Công Đào Binh , không lương , không được trang bị gì khi theo mình chiến đấu .
Tôi có đầy đủ quyền lợi và mọi ưu tiên mà còn chịu không nổi huống chi họ . Đụng trận , tôi lo mạng tôi và anh em trong Trung Đội còn chưa xong nói chi kiểm soát họ . Ai trốn được cứ trốn , không trốn được bị bắt lại ráng chịu ...
Chuẩn Úy Sơn nói : Anh cán bộ , Trung Đội Phó mà còn nói vậy à . Tôi trả lời : Chuẩn Úy chưa đụng trận bao giờ nên không biết đấy thôi , đụng đi rồi biết ...
Tôi cứ tưởng có một Trung Đội Đa Năng của tôi vào Sơn Gà , không ngờ khi vào đến điểm tập trung để xuất phát mới biết là có thêm 2 Trung Đội Đa Năng nữa cùng vào , nhiệm vụ của 2 Trung Đội này là đánh chiếm lại những chốt chung quanh Tiểu Đoàn của tôi bị mất hôm trước ...
Trên đường tiến vào đẫy Sơn Gà , một Trung Đội bạn gọi máy cho biết , tôi có thư của vợ gửi cho , bị rơi vất trên đường tiến quân mà bạn tôi lượm được . Tôi không tin vì làm sao có việc đó được , ai mang thư ra cho tôi mà lại vứt đi như vậy , nhưng bạn tôi quả quyết điều đó là thật .
Tôi vội quay trở lại vị trí của Trung Đội bạn đang chờ tôi , và đúng vậy : TÔI NHẬN ĐƯỢC THƯ CỦA VỢ TÔI TRONG TRƯỜNG HỢP ĐẶC BIỆT CÓ MỘT KHÔNG HAI NÀY .
" Xem thư , tôi được biết người mang thư ra cho tôi là Thiếu Úy Bình , Ông đã tử trận tại đây và có lẽ vì thế mà balo của Ông bị lục lọi và thư của tôi bị vương vãi trong rừng ".
Trung Đội Đa Năng của tôi tiến thẳng vào dẫy Sơn Gà , còn hai Trung Đội Đa Năng bạn tách ra tiến vào khu vực đóng quân của Tiểu Đoàn tôi ...
Mục tiêu mỗi lúc khoảng cách được rút ngắn lại dần , khi toán quân đầu tiên đặt chân lên dẫy Sơn Gà , trái khói chỉ điểm mục tiêu nghi ngờ cho máy bay ném bom được bắn đi , cũng là lúc chúng tôi được chào đón bằng những loạt đại bác 130ly ...
Tọa độ này đã xẩy ra giao tranh hôm trước , do đó đối phương bắn rất chính xác . Đạn pháo nổ gần đến nỗi tôi có cảm giác nóng ran cả mặt , răng như bị rơi ra khỏi miệng vì sức ép , một vật gì đó như đầu người hay mũ sắt của ai bay ngang mặt tôi ...
Tôi chạy dạt qua cánh trái cho xa vị trí đạn pháo mới nổ , nhưng phải dừng lại tìm chỗ ấn nấp ngay vì dưới chân là vực sâu của con suối Ba Khê , đối phương không tấn công bằng quân Bộ Binh , chỉ dùng pháo 130ly để pháo kích tiêu diệt chúng tôi , thật đáng sợ ...
Sự việc diễn ra rất nhanh , lúc này khói của trái khói chỉ điểm cho máy bay ném bom bị gió thổi dạt về hướng chúng tôi , khoảng cách khá gần , chiếc A 37 đầu tiên cắm đầu xuống cắt bom . Tôi không còn tí máu mặt náo nữa khi thấy trái bom to đùng xà xuống ...
Tôi vội nằm úp mình xuống mặc cho số phận may rủi ...
Đất đá miểng bom bay vùn vụt qua đầu , lần này còn kinh hoàng hơn ăn 130 ly mấy phút trước ... Trời ơi , nó mà ném trúng Trung Đội của tôi 1 trái thôi , chắc không còn ai sống sót .
Tôi la làng : Chuẩn Úy , Ông không liên lạc với nó để điều chỉnh lại , chiếc thứ hai nó ném nhầm mình chết hết bây giờ .
Cả Trung Đội bàng hoàng , không nhìn mục tiêu nữa mà lo nhìn chiếc thứ hai đang từ từ lao xuống , độ cao giảm đi thật nhanh ...
Chuẩn Úy Sơn liên lạc với máy bay ném bom A 37 không được , Ông gọi về Tiểu Đoàn .
Giọng của Thiếu Tá Hạnh Tiểu Đoàn Trưởng : Ha..ha.. sợ hả , có trúng đâu mà lo vậy , nó ném như vậy an toàn cho anh chứ có gì đâu ...
Trời ơi là trời , nó mà ném trúng thì còn gì nữa mà sợ ...
Chiếc thứ hai lao xuống mỗi lúc mỗi thấp hơn , tôi chưa biết phải tính như thế nào thì may quá : Nó không cắt bom mà ngóc đầu cất cánh bay lên ...
Đạn cao xạ nổ đen cả bầu trời Thường Đức , chiếc đầu lại cắm đầu xuống cắt bom và cất cánh bay lên , bom nổ ầm vang núi rừng , đạn cao xạ gí đuổi theo trước sau máy bay vây bủa tứ phía , nhìn đạn phòng không nổ , tôi biết là chiếc A 37 đó dã bị trúng đạn ...
Quả đúng như vậy , chiếc máy bay đó có lẽ bị trúng đạn hư hệ thống lái , hay Pilot bị thương nên không điều khiển được , bay thẳng về hướng Nam hay Tây Nam gì đó . Chiếc thứ hai vòng lại , còn bao nhiêu bom ném hết xuống mục tiêu và vội bay theo đồng đội ...
Chúng tôi chiếm dẫy Sơn Gà dễ dàng không có đụng độ với Bộ Binh đối phương , nhưng ăn pháo 130ly và vướng mìn bẫy của đối phương cài đặt lại trước khi rút lui .
Lệnh cho chúng tôi lục soát cố tìm cánh tay của Thiếu Úy Bằng , vì tay Ông có đeo chiếc nhẫn của khóa học Dalat khi ra trường ...
Chúng tôi thu gom những gì của đồng đội để lại và nhanh chóng rút khỏi mục tiêu để tránh thiệt hại do trúng đạn pháo kích .
Trên đường rút khỏi Sơn Gà , tôi được Chuẩn Úy Sơn cho biết tôi phải về trình diện Đại Đội ngay , tôi hỏi ông có biết tôi về trình diện Đại Đội vì lý do gì không .
Ông nói : CÓ THỂ ANH VỀ LÀM THƯỜNG VỤ ĐẠI ĐỘI , THAY CHO THƯỢNG SỸ TRẦN HUỲNH LIÊM MỚI TỬ TRẬN .
GIANG.HOA KHÔNG GIAN " yellow ''
MẶT TRẬN THƯỜNG ĐỨC : CAO ĐIỂM 1062 .
TIỂU ĐOÀN 2 NHẢY DÙ VÀO CUỘC .
TRUNG ĐỘI ĐA NĂNG :
CHIẾM LẠI DẪY SƠN GÀ .
( Bài 3 )
... Thông thường một Trung Đội của Nhảy Dù chỉ khoảng 33-35 người mà thôi vì không có quân để bổ sung như mong muốn .
Nhưng riêng các Trung Đội Đa Năng như tôi thì quân số được đầy đủ như khi ở các quân trường trong thời gian huấn luyện . Hay nói một cách khác là '' Tiêu chuẩn của quân đội Mỹ ''.
Trung Đội gồm có 3 Tiểu Đội , mỗi Tiểu Đội 12 người , và Ban Chỉ Huy Trung Đội 5 người , tổng cộng 41 người .
Trung Đội Đa Năng được trang bị rất hùng hậu , tổng cộng có 3 khẩu đại liên M60 , 7 khẩu M79 , 18-20 khẩu M72 còn lại là súng M16 và các trang bị khác ...
Rời tuyến phòng thủ , chúng tôi lui về phía sau và điểm tập trung cách Sơn Gà chừng 500m . Tại đây Trung Đội tôi được tăng cường thêm 20 anh em Lao Công Đào Binh để phục vụ công việc tải thương , tải xác đồng đội . Tôi chia đều cho mỗi tiểu đội 5 người và ban chỉ huy Trung Đội 5 người .
Vì là Trung Đội Phó , nên tôi không đi theo tiền quân , nhiệm vụ của tôi là lo bảo vệ phía sau cho Trung Đội , do đó lệnh của Chuẩn Úy Sơn cho tôi , Ông nói tôi phải chịu trách nhiệm về việc giám sát anh em Lao Công Đào Binh , không để họ lợi dụng lúc giao tranh trốn khỏi Trung Đội của mình .
Tôi cãi lại : Họ là ai , họ cũng là lính như mình , có người cũng là Hạ Sĩ Quan đấy , nhưng vì chịu không nổi gian khổ và nguy hiểm nên đào ngũ bị xử 2 năm 3 năm Lao Công Đào Binh , không lương , không được trang bị gì khi theo mình chiến đấu .
Tôi có đầy đủ quyền lợi và mọi ưu tiên mà còn chịu không nổi huống chi họ . Đụng trận , tôi lo mạng tôi và anh em trong Trung Đội còn chưa xong nói chi kiểm soát họ . Ai trốn được cứ trốn , không trốn được bị bắt lại ráng chịu ...
Chuẩn Úy Sơn nói : Anh cán bộ , Trung Đội Phó mà còn nói vậy à . Tôi trả lời : Chuẩn Úy chưa đụng trận bao giờ nên không biết đấy thôi , đụng đi rồi biết ...
Tôi cứ tưởng có một Trung Đội Đa Năng của tôi vào Sơn Gà , không ngờ khi vào đến điểm tập trung để xuất phát mới biết là có thêm 2 Trung Đội Đa Năng nữa cùng vào , nhiệm vụ của 2 Trung Đội này là đánh chiếm lại những chốt chung quanh Tiểu Đoàn của tôi bị mất hôm trước ...
Trên đường tiến vào đẫy Sơn Gà , một Trung Đội bạn gọi máy cho biết , tôi có thư của vợ gửi cho , bị rơi vất trên đường tiến quân mà bạn tôi lượm được . Tôi không tin vì làm sao có việc đó được , ai mang thư ra cho tôi mà lại vứt đi như vậy , nhưng bạn tôi quả quyết điều đó là thật .
Tôi vội quay trở lại vị trí của Trung Đội bạn đang chờ tôi , và đúng vậy : TÔI NHẬN ĐƯỢC THƯ CỦA VỢ TÔI TRONG TRƯỜNG HỢP ĐẶC BIỆT CÓ MỘT KHÔNG HAI NÀY .
" Xem thư , tôi được biết người mang thư ra cho tôi là Thiếu Úy Bình , Ông đã tử trận tại đây và có lẽ vì thế mà balo của Ông bị lục lọi và thư của tôi bị vương vãi trong rừng ".
Trung Đội Đa Năng của tôi tiến thẳng vào dẫy Sơn Gà , còn hai Trung Đội Đa Năng bạn tách ra tiến vào khu vực đóng quân của Tiểu Đoàn tôi ...
Mục tiêu mỗi lúc khoảng cách được rút ngắn lại dần , khi toán quân đầu tiên đặt chân lên dẫy Sơn Gà , trái khói chỉ điểm mục tiêu nghi ngờ cho máy bay ném bom được bắn đi , cũng là lúc chúng tôi được chào đón bằng những loạt đại bác 130ly ...
Tọa độ này đã xẩy ra giao tranh hôm trước , do đó đối phương bắn rất chính xác . Đạn pháo nổ gần đến nỗi tôi có cảm giác nóng ran cả mặt , răng như bị rơi ra khỏi miệng vì sức ép , một vật gì đó như đầu người hay mũ sắt của ai bay ngang mặt tôi ...
Tôi chạy dạt qua cánh trái cho xa vị trí đạn pháo mới nổ , nhưng phải dừng lại tìm chỗ ấn nấp ngay vì dưới chân là vực sâu của con suối Ba Khê , đối phương không tấn công bằng quân Bộ Binh , chỉ dùng pháo 130ly để pháo kích tiêu diệt chúng tôi , thật đáng sợ ...
Sự việc diễn ra rất nhanh , lúc này khói của trái khói chỉ điểm cho máy bay ném bom bị gió thổi dạt về hướng chúng tôi , khoảng cách khá gần , chiếc A 37 đầu tiên cắm đầu xuống cắt bom . Tôi không còn tí máu mặt náo nữa khi thấy trái bom to đùng xà xuống ...
Tôi vội nằm úp mình xuống mặc cho số phận may rủi ...
Đất đá miểng bom bay vùn vụt qua đầu , lần này còn kinh hoàng hơn ăn 130 ly mấy phút trước ... Trời ơi , nó mà ném trúng Trung Đội của tôi 1 trái thôi , chắc không còn ai sống sót .
Tôi la làng : Chuẩn Úy , Ông không liên lạc với nó để điều chỉnh lại , chiếc thứ hai nó ném nhầm mình chết hết bây giờ .
Cả Trung Đội bàng hoàng , không nhìn mục tiêu nữa mà lo nhìn chiếc thứ hai đang từ từ lao xuống , độ cao giảm đi thật nhanh ...
Chuẩn Úy Sơn liên lạc với máy bay ném bom A 37 không được , Ông gọi về Tiểu Đoàn .
Giọng của Thiếu Tá Hạnh Tiểu Đoàn Trưởng : Ha..ha.. sợ hả , có trúng đâu mà lo vậy , nó ném như vậy an toàn cho anh chứ có gì đâu ...
Trời ơi là trời , nó mà ném trúng thì còn gì nữa mà sợ ...
Chiếc thứ hai lao xuống mỗi lúc mỗi thấp hơn , tôi chưa biết phải tính như thế nào thì may quá : Nó không cắt bom mà ngóc đầu cất cánh bay lên ...
Đạn cao xạ nổ đen cả bầu trời Thường Đức , chiếc đầu lại cắm đầu xuống cắt bom và cất cánh bay lên , bom nổ ầm vang núi rừng , đạn cao xạ gí đuổi theo trước sau máy bay vây bủa tứ phía , nhìn đạn phòng không nổ , tôi biết là chiếc A 37 đó dã bị trúng đạn ...
Quả đúng như vậy , chiếc máy bay đó có lẽ bị trúng đạn hư hệ thống lái , hay Pilot bị thương nên không điều khiển được , bay thẳng về hướng Nam hay Tây Nam gì đó . Chiếc thứ hai vòng lại , còn bao nhiêu bom ném hết xuống mục tiêu và vội bay theo đồng đội ...
Chúng tôi chiếm dẫy Sơn Gà dễ dàng không có đụng độ với Bộ Binh đối phương , nhưng ăn pháo 130ly và vướng mìn bẫy của đối phương cài đặt lại trước khi rút lui .
Lệnh cho chúng tôi lục soát cố tìm cánh tay của Thiếu Úy Bằng , vì tay Ông có đeo chiếc nhẫn của khóa học Dalat khi ra trường ...
Chúng tôi thu gom những gì của đồng đội để lại và nhanh chóng rút khỏi mục tiêu để tránh thiệt hại do trúng đạn pháo kích .
Trên đường rút khỏi Sơn Gà , tôi được Chuẩn Úy Sơn cho biết tôi phải về trình diện Đại Đội ngay , tôi hỏi ông có biết tôi về trình diện Đại Đội vì lý do gì không .
Ông nói : CÓ THỂ ANH VỀ LÀM THƯỜNG VỤ ĐẠI ĐỘI , THAY CHO THƯỢNG SỸ TRẦN HUỲNH LIÊM MỚI TỬ TRẬN .
GIANG.HOA KHÔNG GIAN " yellow ''
tới đây anh mới làm thường vụ đại đội. gần hết quãng đời chinh chiến mới được nhẹ nhàng một chút. sang thăm anh và chúc anh nhiều sức khoẻ nhé.
Trả lờiXóaNhiệm vụ bảo vệ phía sau là bao nhiêu người vậy anh, nếu ít quá thì khó mà an toàn còn nhiều thì mất sức mạnh tấn công.
XóaNói là bảo vệ phía sau , không có nghĩa là có quân số để bảo vệ phía sau đâu em . Vẫn quân số của đội hình đang tân công chính diện do Trung Đội Trưởng chỉ huy , khi phía sau bị tấn công thì ngay lập tức một phần quan số phía sau đổi hướng và do anh Trung Đội Phó chỉ huy . Ít khi gặp trường này , thường phía sau rất an toàn .
XóaPhần lớn trong chiến đấu thực tế thì tầm bắn giửa hai bên có khoãng cách là bao nhiêu mét vậy anh?
XóaAnh ơi, chuẩn bị tòng quân anh nhé
Trả lờiXóaTuy anh đã già rồi , 65 đấy , nhưng nếu Nhà Nước có yêu cầu anh sẽ đăng ký ngay . Nhất là lại sử dụng anh vào lực lượng Nhảy Dù để nhảy thẳng xuống Bắc Kinh đánh chiếm Tử Cấm Thành của họ . Ha. ha..Cơ hội trả đũa năm 1974 .
XóaChúc em luôn bình an trong tháng hoa của Mẹ .
Em cảm phục ở anh lòng yêu nước và chí khí của một ng lính. Chúc anh luôn bình an, may mắn và mạnh khỏe anh nha
XóaAnh nghe tin tức thấy họ mang tàu chiến ra uy hiếp ngư dân , đụng tàu của cảnh sát biển mà không chịu được . Mình phải làm gì chứ ...
XóaCám on những lời chúc tốt đẹp của em . Bình an hạnh phúc luôn bên hai mẹ con em nhé .
Suốt chặng đường chiến đấu gian khổ , anh không nghĩ mình còn sống để có thể " leo " lên đến chức thường vụ đại đội . Tuy không sung sướng gì , nhưng cũng đỡ hơn ...
Trả lờiXóaNhư em nói đến khi được nhẹ nhàng một chút thì mất hết ...
Bình an hạnh phúc luôn bên em .
Ghé thăm anh để nhớ" Một thời đã yêu và một thời đã mất".Tôi có người thương ở lữ đoàn 2,tiểu đoàn 7,đại đội 72 mất tích tọa độ...(không còn nhớ) trong cuộc hành quân Lam Sơn 719.Chúc anh luôn tìm thấy nguồn vui và hạnh phúc
Trả lờiXóaTrong cuộc hành quân Lam Sơn 719 , có 3 tọa độ kinh hoàng là : căn cứ 31 của Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù , căn cứ 30 của Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù ( Tiểu Đoàn của tôi ) và Chê Pôn trên đường 9 hay còn gọi là đường mòn Hồ Chí Minh . Có thể người thương của bạn " mất tích " trên cung đường này . Vì khi trên đường rút quân về Việt Nam , lực lượng Nhảy Dù và Thiết Giáp đã bị đối phương truy đuổi vế đến tận biên giới Việt Lào gây thiệt hại rất nặng . Đại Đội 72 mang cầu vai màu đỏ...
XóaXin chia buồn với bạn dù có quá muộn màng ..
Xin cám ơn anh và đón nhận lời chia sẻ.Khi tạo Blog người bạn làm cho tôi hai trang hai chủ đề ,nhưng tôi thường sinh hoạt bên blog có chủ đề Đơn Côi.Vậy mời anh nhớ sang bên ấy mình giao lưu.Thân mến
XóaTrong chiến đấu tầm bắn không giới hạn , có khi chỉ 5-10m xa lắm là vài ba chuc mét . Bởi xa hơn nữa cây cối che khuất tầm nhìn đạn đạo vướng cây rừng không hiệu quả .Thường khi phát hiện mục tiêu luôn ở rất gần , cho nên tấn công chủ yếu bằng lựu đạn . Súng chỉ bắn càn quét để tạo an toàn mà thôi ...
Trả lờiXóaSANG THĂM ANH .... Ko biết nếu đánh nhau với Trung quốc anh có tham gia phổ biến kinh nghiệm chiến đấu ko nhỉ....
Trả lờiXóaCHÚC ANH & GIA ĐÌNH AN VUI NHÉ!...
Sãn sàng tham gia ngay khi có yêu cầu , chỉ sợ kinh nghiệm năm xưa không phù hợp nữa mà thôi bạn ạ . Cám ơn bạn đã ghé thăm , chúc bạn luôn bình an và hạnh phúc .
Xóa