HÀNH QUÂN TRỰC THĂNG VẬN ...

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 56 ''.

       CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
       XUẤT  VIỆN .

    Vết thương nằm ở phần mông bên trái , dài có đến gần 15cm , phải khâu 2 lần mới chịu lành . Lần thứ nhất khâu bằng chỉ thông thường , được  mấy ngày thì bung ra , do tôi vô ý mỗi lần tắm để nước chảy vào vết thương , vết thương làm độc thịt bị mưng mủ và chỉ bung ra . Bác sĩ cắt bỏ phần thịt nhiễm trùng đi và may lại lần thứ hai bằng kẽm , lúc này mới chịu êm , lý  do : đau quá tôi ít tắm hơn lần trước , nếu có tắm cũng tắm sơ thôi , vì vậy vết thương không bị nhiễm trùng và mau lành.....


 Hôm nay , vào khoảng giữa tháng 5 năm 1971 , vết thương đã lành hẳn , trông như một con rết đen thui bò trên mông tôi , Bác sĩ cho tôi xuất viện , cầm  tờ giấy xuất viện trên tay với nội dung : Nghỉ 7 ngày , làm việc như thường lệ .

       Tôi trình diện Đại Đội và đổi tờ giấy xuất viện lấy tờ giấy phép nghỉ 7 ngày....
      Hết phép tôi trở lại đơn vị , sinh hoạt bình thường như bao anh em khác...
   Lúc này vì thiệt hại nặng ,trong cuộc hành quân Lam Sơn 719 , quân số còn ít , chưa bổ sung kịp nên những công việc hàng ngày là làm vệ sinh doanh trại , làm cỏ , lau chùi súng đạn , sau đó là ăn cơm , sáng chiều ,xong một ngày và cứ như thế : một ngày như mọi ngày .
       Trong hậu cứ Tiểu Đoàn có 1 câu lạc bộ khá lớn , bán những thứ thông thường như cafe , bánh kẹo thuốc lá mì gói v.v ...câu lạc bộ có cái ưu điểm là cuối tháng hết tiền mua thiếu được , và sau đó khi lãnh lương thì trừ đi . Ngoài chức năng mua bán phục vụ cho anh em trong Tiểu Đoàn , câu lạc bộ còn dùng để tổ  chức những buổi học tập Chiến Tranh Chính Trị nữa .
   Gọi là câu lạc bộ cho oai , chứ nó chỉ là một căn nhà lớn bằng khung sắt , toàn bộ mái và chung quanh lợp bằng tol ,  sức chứa được khoảng năm sáu trăm người , do đó mỗi lần tổ chức học tâp anh nào anh nấy mồ hôi như tắm .

      Một kỷ niệm không bao giờ quên đối với tôi : Đó là một lần sinh hoạt của Tiểu Đoàn 50 Chiến Tranh Chính Trị , hay Biệt Đoàn  Văn Nghệ Trung Ương gì đó . Các đơn vị này , thường là những chị em Nữ Quân Nhân , khá xinh đẹp , hát hay , họ đến các đơn vị để phổ biến một thông tin nào đó trong Quân Đội mà những người lính cần biết hay quan tâm , xen vào chương  trình  đấy là những bài  hùng ca, chiến dấu ca ,những bài hát nội dung ca ngợi lòng dũng cảm và sự hy sinh của những người lính.....

          Những Nữ Quân Nhân ấy , họ được gọi chung một cái tên là : Cán Bộ Chính Huấn .
Hôm ấy , trong Câu Lạc Bộ nóng như lò nướng bánh mì , Hồng Vân xinh đẹp đang hát một bài gì đó tôi không nhớ tên , ngồi dưới cùng với bạn bè  nghe hát , tôi thấy mồ hôi nhễ nhãi chảy ướt  cả mặt , tôi nghĩ bằng cách nào đó phải chọc gheo Hồng Vân mới được ,và tôi thực hiện ý đồ ngay . Khi Hồng Vân vừa hát xong , những tràng pháo tay chưa dứt thì tôi dơ tay có ý kiến .
       Thiếu uý Long , trưởng toán Cán Bộ Chính Huấn mời tôi đứng lên và hỏi :
__ Anh Giang có ý kiến gì ( nhìn bảng tên của tôi may trên ngực áo ) .
   Tôi nói :
__ Nãy giờ tôi thấy Hồng Vân hát hay quá , nhưng tội nghiệp mồ hôi nhễ nhãi thế kia .... làm sao hát được nữa .
       Thiếu uý Long cười to và nói : 
__ Hay đấy , mời anh Giang lên đây . Muốn làm một cử chỉ đẹp gì đây cho Hồng Vân phải không .
        Tôi hăng hái  len lỏi qua các bạn bè để đi lên trong tiếng vỗ tay tán dương không ngớt .
    Thiếu uý Long bảo tôi giới thiệu về mình , đại khái tên ,tuổi cấp bậc , đơn vị , lính mà :chỉ có vậy thôi .
     Thiếu uý Long hỏi tôi :
__ Hồng Vân đang chờ nghe  anh nói đó ,bây giờ anh muốn gì nói đi .
      Tôi cười , im lặng vì ...mắc cỡ khi đối diện với Hồng Vân .Ở phía  dưới , bạn bè nhao nhao hò hét cổ vũ , thỉnh thoảng ai đó huýt gió vang cả hội trường . Thấy tôi im lặng , Thiếu uý Long đưa mic cho tôi và mách nước :
__ Nhảy Dù  sao mà nhát vậy , nói rồi Ông lôi Hồng Vân lại kế bên tôi , tôi như muốn run lên ..Ông nói : bây giờ anh làm một cuộc phỏng vấn cấp tốc  Hồng Vân nhé , đại khái là anh hỏi xem Hồng Vân bao nhiêu tuổi , có chồng con gì chưa , xin địa chỉ KBC....
       Tôi lí nhí làm theo chỉ dẫn của Ông xong , trả mic lại lật đật đi xuống , Ông không tha , lôi tôi lại đứng gần Hồng Vân và nói :
__ Chưa xong mà , ý kiến của anh chưa được thực hiện , bây giờ ý anh là sao , Mồ hôi vẫn còn trên má Hồng Vân kìa ....
    Ở dưới lại lao xao la ó sau lời nói của Thiếu Uý Long :
 __ Lau mồ hôi cho Hồng Vân đi Giang ơi .
__ Đúng rồi làm đi Giang ơi .....
        Tôi càng run hơn sau những câu la ó của bạn bè , tôi đứng như trời trồng  và chỉ ...cười . Đến Thiếu Tá  Tiểu Đoàn trưởng của tôi và các Sĩ Quan ngồi tham dự ở hàng ghế trên cũng không nín cười được trước vẻ lúng túng của tôi . Chắc các vị chỉ huy của tôi nghĩ " Lính của mình đánh giặc thì lỳ , liều , thế mà đứng trước một cô gái thì  sao lại yếu thế ''....
    Thấy tôi bất động , Thiếu Uý Long nhắc :
 __ Sao , anh Giang quyết định chưa , không tôi gọi người khác . Tôi gật đầu thò tay vào túi quần lấy khăn mu xoa ra dơ lên định lau mặt cho Hồng Vân . Nhưng Thiếu Uý Long không buông tha , Ông nói :
__Vậy làm sao mà lau được , một tay luồn dưới tóc đỡ sau gáy , ôm đầu dựa vào ngực, một tay lau mặt ,thế mới lau được chứ .
     Tôi trong lòng thì thích lắm , nhưng lúc đó tôi muốn độn thổ , chỉ muốn xuống dưới ngồi cho xong mắc cỡ chết đi được....
      Tiếng la hét càng vang to hơn nữa , vỗ tay khuyến khích tôi ngày một lớn hơn không dứt .
       Tôi và Hồng Vân cứ nhìn nhau cười ( có lẽ Hồng Vân cũng thấy tôi nhút nhát thật ).....
   Không còn cách nào khác , tôi đành làm theo như Thiếu Uý Long chỉ dẫn . Khi tôi bắt đầu thực hiện : Đưa tay quàng qua vai , luồn dưới tóc Hồng Vân thì  Phi Hồng , chị trưởng nhóm tiến lại bên tôi nói khẽ : Anh Giang lau nhè nhẹ thôi , tụi em phụ nữ , son phấn , anh lau mạnh quá trôi đi hết kỳ lắm .....
  
      Tôi lau nhẹ khuôn mặt Hồng Vân, trước sự la ó của đồng đội , hai khuôn mặt chỉ cách nhau trong gang tấc , tôi ôm đầu Hồng Vân dựa vào ngực mình mà người như muốn run lên ,  thật tình lúc bấy giờ , nhìn khuôn mặt con gái  của Hồng Vân đẹp và dễ thương , tôi cũng thèm và ao ước được hôn cô ấy , tim tôi lúc đó chắc là đập mạnh dữ lắm , tôi không nhớ được cảm giác của tôi lúc bấy giờ , trong tình huống ấy....
     Ở dưới bạn bè có tiếng la ó :
__ Hôn Vân đi Giang ơi , hôn Vân đi Giang ơi....
    Tôi càng quýnh lên ....vội hôn nhẹ Hồng Vân buông ra và đi xuống như chạy trốn  . Cả hội trường cười vang như muốn vỡ tung bởi những tràng pháo tay cổ vũ .
     Thiếu Uý Long chưa để tôi yên thân , Ông gọi tôi lại và hỏi khẽ :
__ Nhớ họ , tên , KBC  chưa .Tôi trả lời : nhớ ạ ''Phi Thị Hồng Vân ,KBC.....''

((  Gần một năm sau ,Tháng 4 năm 1972 , Mùa Hè Đỏ Lửa , bỏ căn cứ Dellta , Charlie , tại mặt trận KONTUM ,trên đường chuyển quân rút về Sài Gòn để đánh chiếm lại An Lộc , tôi  tình cờ găp đơn vị của Hồng Vân cũng đang rút về Sài Gòn , cuộc hội ngộ quá bất ngờ  hy hữu :(( Trai anh hùng , Gái thuyền quyên )) , tôi oai hùng và phong trần trong bộ quần áo hoa rừng , lấm lem bụi đất , những trang bị quân sự dầy đặc trên người...Bạn  bè của Hồng Vân cho tôi  biết  chuyến công tác này Hồng Vân không đi ( buồn 5 phút ) .   Tôi thường xuyên thư từ với Hồng Vân cho tới khi tôi lấy Đan Thuỳ làm vợ  .Đan Thuỳ biết được việc này  cấm  không cho tôi viết thư cho Hồng Vân nữa . Lúc đó tôi mới hết liên lạc với Hồng Vân ))

       Giờ đây ngồi viết lại những dòng chữ này , tôi vẫn có cảm giác như sự việc chỉ mới xẩy ra hôm qua , một kỷ niệm ĐÁNG YÊU , KHÓ QUÊN trong đời LÍNH CỦA TÔI .....

      
      Không biết giờ này Hồng Vân đang ở đâu và có nhớ kỷ niệm này như tôi không , hay....




                              GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''








   

10 nhận xét:

  1. Anh Giang à, em nhớ có bài hát " gió cuốn dù hoa rớt lên thượng giới" cửa trời anh còn dám xách balo6 tới gỏ nửa mà lại có lúc nhát thế.
    ..Chúc anh buổi chiều vui anh nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em ơi , thật tình là như thế đấy , bình thường thì nói có vẻ mạnh dạn hung hăng lắm ,nhưng đến khi đối mặt với người đẹp thì nhát như thỏ vậy đó em ạ . Hơn nữa mới lớn mà , chưa có kinh nghiệm lại trong hoàn cảnh náo nhiệt như vậy ...khớp là chắc chắn rồi . Bây giờ thì chết với anh , không cần nói tới lần 2 đâu .Em tin không ?
      Cám ơn em đã ghé thăm ,chúc em có nhiều niềm vui trong ngày .

      Xóa
  2. Anh viết về một kỷ niệm đời lính đẹp quá anh ơi! Ước gì cô Hồng Vân đọc được những dòng này của anh nhỉ? Chiến tranh đã qua 38 năm, nhưng những hồi ức này sẽ mãi mãi trong anh, Cảm ơn anh cho em đọc được một phần của cuộc chiến!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Andi ơi ,Người ta bào dừng sống chung với kỷ niệm ? Nhưng điều đó anh không thể làm được , bởi kỷ niệm quá khứ của anh , tuy có gian khổ và hiểm nguy , nhưng tràn đầy niềm kiêu hãnh , tự hào , không phải người lính nào cũng được như anh đâu .Đây là điều quá may mắn cho anh .Anh cũng ước gì HV hay con cháu của Phi Thị Hồng Vân đọc được những dòng này. Cám ơn em đã cùng chia sẻ với anh .

      Xóa
  3. Sang đón anh xuất viện nè anh chú ơi hihihi...
    Xuất viện rồi về nhà ngủ ngon nha anh chú hí hí hí ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ha..ha...Đón anh thì anh đi , đón chú chú không về đâu nhé . Về nhà làm sao ngủ được , ngủ rừng quen rồi .
      Bình an luôn ở cùng em .

      Xóa
  4. Ki niem dep rat kho phai phai khong anh giang hoa khong gian....em doc bai viet nay cam xuc cua em giong nhu tac gia vay...1 tinh yeu chua sau dam nhung rat dep anh a!.....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng như em nói , kỷ niệm đẹp thường khó phai mờ trong ký ưc của mình , nhất là hoàn cảnh của những người lính tác chiến như anh ,sống nay chết mai , nếu gặp lai Hồng Vân trên đường hành quân bảo sao anh không vui được, bởi đây là điều hiếm có ....
      Cám ơn em đã chia sẻ bài này với anh .

      Xóa
  5. Hôm nay tặng anh bài hát nầy.
    http://www.youtube.com/embed/jwQIeoR6vAI anh copy link đưa vào thanh địa chỉ bấm enter là xong

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh làm như em nói , nhưng máy báo lỗi không nghe được . Cám ơn em nhiều .

      Xóa