CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

CUỘC HÀNH QUÂN CUỐI CÙNG TẠI XUÂN LỘC LONG KHÁNH ...

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

* VIẾT CHO ĐAN THUỲ MỘT THỜI ĐỂ YÊU & MỘT THỜI ĐỂ CHẾT '' 68 ''.

     
  CHIẾN TRANH và TÌNH YÊU .
     HÀNH QUÂN CAMBODIA 11/ 1971 .
ĐỒN ĐIỀN CHOUP & SUÔNG .
         SNOUL , QUỐC LỘ 7 . ( bài cuối )



     ... Tiếng chim rừng hót líu lo một cách vội vã   

làm náo loạn cả một khu rừng khiến tôi giật mình tỉnh giấc . Tiếng chim hót như có vẻ hoảng loạn , kỳ cục , chứ không như tiếng hót vui mừng đón chào buổi sáng của một ngày mới mà tôi vẫn hay thường được nghe ...
   Linh tính cho tôi hay có điềm chẳng lành .

        Trời mờ sáng , cái mờ sáng huyền ảo bởi lớp sương mù nhạt trong rừng cao su .Tôi thầm cám ơn Chúa đã cho chúng tôi một đêm yên bình . Uể oải , tôi đứng dậy làm vài động tác thư dãn , mùi hương hoa của cây rừng mới dễ chịu làm sao...

      Tâm lý , một đêm qua yên bình , có nghĩa là đêm đó đã an toàn , ban ngày không có gì đáng lo ngại cho lắm , mọi người có thể thoải mái .
   
           Bỗng lính gác của tôi lúc này đang...tè , đứng  cách tôi vài mét , vội hụp đầu xuống vồ lấy khẩu súng , ngoái lại nhìn tôi chỉ trỏ về phía trước , phản xạ  của tôi khi thấy lính gác vội hụp đầu xuống , tôi cũng hụp theo , cùng lúc tôi thấy nhấp nhô  có một số người đang dàn hàng
 ngang dò dẫm tiến về hướng tôi . 
       Tôi chụp lấy ống liên hợp của máy truyền tin thều thào :
__ Thanh Hà , Thanh Hà đây 203 gọi ...
__ ... Thanh Hà  đây 203 gọi...
__ Thanh Hà nghe , có gì nói .
__ Địch đang dàn hàng ngang tiến về phía tôi đó Thanh Hà ...
__ Có nhiều không.
__ Tôi không rõ lắm vì sương mù , nhưng có lẽ khá nhiều đó Thanh Hà .
__ Nằm lại đó quan sát cho kỹ , nói con cái cẩn thận , chờ lệnh , nghe rõ  chưa 203 . 
__ 203 tôi nghe rõ rồi...
     Trong lúc tôi gọi máy thì tất cả anh em đã thu dọn đồ đạc vào balo gọn ghẽ . Tôi ra dấu cho anh em , mỗi người bám một gốc cây cao su . Giờ đây , xung quanh tôi là vùng nguy hiểm , chúng tôi phải chia nhau quan sát 360 độ , không chỉ hướng trước mặt không thôi , bởi sau lưng tôi , khoảng cách hơn 100 mét với Đại Đội cũng trở nên mất an toàn ...
                              
       Có lẽ địch lần theo con đường cỏ cây dập ngã mà chúng tôi đi qua để lại , địch cũng không dám truy đuổi nhanh bởi sợ vướng mìn bẫy do chúng tôi cài đặt sau khi đi qua .

        Từ trước tới giờ , tôi luôn đi tìm địch để đánh, nhưng hôm nay thì ngược lại : Địch tìm tôi để đánh . Như vậy vùng của chúng tôi đang đóng quân  chắc chắn là vùng an toàn của họ và chúng tôi không đáng để họ phải lo lắng , có lẽ chúng tôi đã lọt vào vòng vây của họ...

     Lệnh cho tôi là nằm lại quan sát chờ  lệnh , nhưng kinh nghiệm dậy tôi : Tuỳ cơ ứng biến , không nhất thiết lúc nào cũng phải tuân lệnh một cách tuyệt đối . 

       Tôi cho anh em rút dần về phía Đại Đội ...
Địch tiến được một hàng cây cao su , thì tôi chắc... cũng rút được một hàng cao su , khoảng cách cứ như vậy .
      Khi thấy thấp thoáng bóng dáng của anh em trong Đại Đội thì tôi dừng lại không rút nữa   
vì lúc này khoảng cách giữa tôi và Đại Đội chắc chỉ chừng dăm chục mét , nếu bị phát hiện tôi rút trước khi có lệnh thì tôi sẽ bị ... te tua tơi tả . Nói thì lâu như vậy , thực tế chỉ khoảng 20 phút sau .
__ 203 Thanh Hà gọi ...
   Tôi nghe rồi nhưng làm như không nghe,phải đợi gọi lần thứ hai tôi mới  trả lời .
__ 203 tôi nghe .
__ Cho con  cái Zulu ( rút lui ).
__ Rõ...
        Tôi chỉ chờ có thế . 100 mét trong nháy mắt tôi đã về đến Đại Đội.
   Đại Uý Thơm hỏi tôi : Anh nằm ở điểm  nào mà về lẹ như vậy ? Tôi trả lời tỉnh queo : Tôi nằm đúng điểm Đại Uý chỉ định , rút mà không lẹ sao được Đại Uý ...
    Mà tôi nằm đúng điểm thật , tôi đâu có nằm sai . Nằm sai  toạ độ chỉ định rất nguy hiểm , bởi đêm lỡ bị tấn công , pháo binh bắn yểm trợ  cho mình vào điểm nghi ngờ ,dè đâu ngay điểm mình nằm thì chết chắc . Ở đây , tôi chỉ ăn gian : Rút trước khi có lệnh cho ...an toàn .

    Lúc này trời đã sáng rõ , Đại Đội vội vã đổi hướng di chuyển ra bìa rừng cao su , toán của tôi ''may mắn ''không phải đi đầu mở đường mà đi sau " chặn địch''. Thỉnh thoảng lại băng qua con đường đất đỏ chia cắt từng lô cao su .


    Tình cờ , khi dừng lại chờ băng  qua một con đường đất đỏ , tôi thấy ''người dân'' chạy xe đạp từng toán nhỏ mấy người , tôi nghĩ là dân đi làm thôi , nhưng sau đó phát hiện ra họ đi '' dép râu '' một đặc trưng của đối phương . Ngay lập tức , chúng tôi chận xét và bắt được một người , còn những người khác bỏ chạy . Quả đúng như nghi ngờ , qua lời khai chúng tôi được biết , chúng tôi đang ở  cách Bộ Chỉ Huy của 2 công trường 7 và 9 chỉ chưa đầy 3 cây số ...

     Hèn chi họ không sợ ''địch''là phải . Bởi 2 công trường tức 2 Sư Đoàn , có thiếu hụt  quân số lắm đi  chăng nữa cũng phải đến 10.000 quân , còn nếu đầy đủ thì phải gần 20.000 quân . Tôi nghe mà xanh mặt , nếu đúng như vậy , thì khi họ tổ chức tấn công , với 1 Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù của tôi gần 700 quân , thì có giỏi cỡ nào đi nữa tôi e cũng ...khó sống .
          Khoảng cách được rút ngắn , chúng tôi đã ra đến bìa rừng cao su , trước mặt  là cánh đồng lúa chín vàng  khá rộng . Chúng tôi được lệnh chuẩn bị  cho trực thăng bốc đi , có cả người  mà chúng tôi bắt được khi nãy ...

    10 chiếc trực thăng bay đến bốc chúng tôi đi ,   người bị bắt , giằng co không chịu lên máy bay , chúng tôi hỏi tại sao không chịu lên máy bay . Anh ta năn nỉ , các anh đừng xô em xuống ?

 Tại sao lại xô xuống ? "Người ta '' nói , các anh bắt  được chúng em , đưa lên máy bay rồi xô xuống cho chết . À, thì ra vậy .
Chuyến bốc của Đại Đội tôi an toàn , trực thăng đổ xuống trên Quốc Lộ 7 thuộc  Snoul ( tôi không biết Snoul là quận hay tỉnh hay là tên của một cái Buôn làng nào ).

      Ít phút sau , đợt bốc quân thứ 2 của Đại Đội    bạn bị pháo kích , trực thăng bay lên vội vàng như bầy chim vỡ tổ , rất may không có thiệt hại nào . Hai bên đường Quốc Lộ 7 là những cánh đồng lúa chín vàng , cá lội dầy đặc dưới ruộng .

Đại Đội của tôi vào đóng quân qua đêm trong một Buôn nào đó ven đường .
     Tiếng bom B52 nổ ầm vang xa xa trong  khu vực mà chúng tôi mới rút đi cách đó ít giờ...
   
     Vài ngày sau , đoàn quân xa đến chở chúng tôi theo Quốc Lộ 7 qua ngã ba Kret về Việt Nam , tại ngã ba có một cây cầu nhỏ mà chúng tôi gọi là Cây Cầu Biên Giới , bên kia cầu  là lãnh thổ Cambodia , bên này là lãnh thổ của Việt Nam .
      Qua bên kia cầu , chúng tôi được trả thêm 100 đồng một ngày , gọi là tiền Hành Quân Vượt Biên , về bên  này cầu thuộc lãnh thổ Việt Nam , chúng tôi không được hưởng tiền đó  .
     Vài ngày ở Việt Nam , vài ngày lại qua Cambodia , cứ như thế ...
  Tôi không nhớ là bao lâu , sau đó chúng tôi rút  hẳn về Sài Gòn , chấm dứt cuộc hành quân 
qua Cambodia.
      Bây giờ là cuối năm 1971, đầu năm 1972...

                                    GIANG.HOA KHÔNG GIAN ''yellow ''





     


10 nhận xét:

  1. Ký ức không bao giờ dứt, phải k a?
    Chúc a chiều mát lành a nha!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em đã ghé thăm . Chúc hai mẹ con em luôn tràn đầy yêu thương và bình an .

      Xóa
  2. Em ghé thăm anh đọc nửa bài rồi về mai vô đọc tiếp nửa còn lại hihi anh nhé

    Trả lờiXóa
  3. Ha..ha..a...Đi tới đi lui làm chi cho tốn tiền xe vậy em .
    Chúc em ngày mới tràn đầy yêu thương , hạnh phúc nhé . Cám ơn em đã ghé thăm .

    Trả lờiXóa
  4. Lần đầu tiên đến nhà anh, chúc anh một ngày an lành

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Minh Châu Trần đã ghé thăm .Chúc em luôn vui vẻ yêu đời .Avata của em giống như Mục Tủ với Chiên Con .

      Xóa
  5. Ghé vào thăm anh, chúc anh an vui hạnh phúc nhé, anh kể chuyện lam sơn 719 và charlie đi,

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hạ Lào , Lam Sơn 719 anh viết từ bài 28,29 Tháng 1 năm 2013 đến bài 58 .
      Nếu em muốn xem vào những bài đó xem lại nhé . Bây giờ anh sắp viết đến năm 1972 Mùa Hè Đỏ Lửa em ạ . Cám ơn em đã quan tâm ...

      Xóa
  6. Anh ơi...em thăm anh nè...anh khoẻ kg anh ?
    Chúc anh luôn vui ,bình an anh nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em , anh vẫn bình thường . Đi Hà Nội vui không . Cuối tuần vui vẻ , hạnh phúc nhé em .

      Xóa